古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟过望亭三首

杨万里

此去苏州半日期,归心长是觉船迟。cǐ qù sū zhōu bàn rì qī,guī xīn zhǎng shì jué chuán chí。
一村树暗知何处,两岸草青无了时。yī cūn shù àn zhī hé chù,liǎng àn cǎo qīng wú le shí。

舟中晚酌二首

杨万里

竹陵春酒绝清严,解割诗肠快似镰。zhú líng chūn jiǔ jué qīng yán,jiě gē shī cháng kuài shì lián。
雪藕逢暄偏觉爽,鹅梨欲烂不胜甜。xuě ǒu féng xuān piān jué shuǎng,é lí yù làn bù shèng tián。

舟中晚酌二首

杨万里

一日寒暄自不同,绣帘下却护轻风。yī rì hán xuān zì bù tóng,xiù lián xià què hù qīng fēng。
杨花可是多情思,飞入船中落酒中。yáng huā kě shì duō qíng sī,fēi rù chuán zhōng luò jiǔ zhōng。

夜饮周同年权府家

杨万里

老趁渔船泊馆娃,月明夜饮故人家。lǎo chèn yú chuán pō guǎn wá,yuè míng yè yǐn gù rén jiā。
春风吹酒不肯醒,嚼尽酴醾一架花。chūn fēng chuī jiǔ bù kěn xǐng,jué jǐn tú mí yī jià huā。

泊船百花洲登姑苏台二首

杨万里

二月尽头三月初,系船杨柳拂菰蒲。èr yuè jǐn tóu sān yuè chū,xì chuán yáng liǔ fú gū pú。
姑苏台上斜阳里,眼度灵岩到太湖。gū sū tái shàng xié yáng lǐ,yǎn dù líng yán dào tài hú。

泊船百花洲登姑苏台二首

杨万里

客里逢春了不知,牡丹剩买十来枝。kè lǐ féng chūn le bù zhī,mǔ dān shèng mǎi shí lái zhī。
东风动地从渠恶,吹尽杨花无可吹。dōng fēng dòng dì cóng qú è,chuī jǐn yáng huā wú kě chuī。

再登垂虹亭三首

杨万里

红尘不解送诗来,身在烟波句自佳。hóng chén bù jiě sòng shī lái,shēn zài yān bō jù zì jiā。
银汉光中有诗客,玉虹背上曳芒鞋。yín hàn guāng zhōng yǒu shī kè,yù hóng bèi shàng yè máng xié。

再登垂虹亭三首

杨万里

宿酲作恼未惺松,一对湖光酒病空。sù chéng zuò nǎo wèi xīng sōng,yī duì hú guāng jiǔ bìng kōng。
身到吴中无好处,三年两度上垂虹。shēn dào wú zhōng wú hǎo chù,sān nián liǎng dù shàng chuí hóng。

再登垂虹亭三首

杨万里

长年三老不须催,且据胡床未拟回。zhǎng nián sān lǎo bù xū cuī,qiě jù hú chuáng wèi nǐ huí。
白昼惊人星满地,日光碎处万波来。bái zhòu jīng rén xīng mǎn dì,rì guāng suì chù wàn bō lái。

小泊梅堰登明孝寺

杨万里

泊船梅堰日微升,一径深深唤我登。pō chuán méi yàn rì wēi shēng,yī jìng shēn shēn huàn wǒ dēng。
随分垂杨兼老桧,备员野寺更残僧。suí fēn chuí yáng jiān lǎo guì,bèi yuán yě sì gèng cán sēng。

已过吴江阻风上湖口二首

杨万里

五日姑苏一醉中,醉中看尽牡丹红。wǔ rì gū sū yī zuì zhōng,zuì zhōng kàn jǐn mǔ dān hóng。
阻风只怕松江渡,过了松江却阻风。zǔ fēng zhǐ pà sōng jiāng dù,guò le sōng jiāng què zǔ fēng。

已过吴江阻风上湖口二首

杨万里

南风卷水入湖去,落尽波痕不复回。nán fēng juǎn shuǐ rù hú qù,luò jǐn bō hén bù fù huí。
更被纲船碍归舫,一船过尽一船来。gèng bèi gāng chuán ài guī fǎng,yī chuán guò jǐn yī chuán lái。

湖州三里桥取道德清

杨万里

浙西只欠到湖州,三里桥头转却舟。zhè xī zhǐ qiàn dào hú zhōu,sān lǐ qiáo tóu zhuǎn què zhōu。
不到湖州妨底事,不如元不到桥头。bù dào hú zhōu fáng dǐ shì,bù rú yuán bù dào qiáo tóu。

夜泊平望终夕不寐三首

杨万里

船中新热睡难成,听尽渔舟掠水声。chuán zhōng xīn rè shuì nán chéng,tīng jǐn yú zhōu lüè shuǐ shēng。
不分两窗窗外月,如何不为别人明。bù fēn liǎng chuāng chuāng wài yuè,rú hé bù wèi bié rén míng。

夜泊平望终夕不寐三首

杨万里

樱桃湖里月如霜,偏照征人寸断肠。yīng táo hú lǐ yuè rú shuāng,piān zhào zhēng rén cùn duàn cháng。
醉里不知家尚远,梦回忽觉路初长。zuì lǐ bù zhī jiā shàng yuǎn,mèng huí hū jué lù chū zhǎng。