古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

一生行路竟如何,乐事还稀苦事多。yī shēng xíng lù jìng rú hé,lè shì hái xī kǔ shì duō。
知是风波欺客子,不知客子犯风波。zhī shì fēng bō qī kè zi,bù zhī kè zi fàn fēng bō。

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

波涛端不为君休,风雨何曾管客愁。bō tāo duān bù wèi jūn xiū,fēng yǔ hé céng guǎn kè chóu。
自古诗人磨不倒,一樽大笑谢阳侯。zì gǔ shī rén mó bù dào,yī zūn dà xiào xiè yáng hóu。

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

石门未到未为迟,小泊灵星也自奇。shí mén wèi dào wèi wèi chí,xiǎo pō líng xīng yě zì qí。
此去五羊三十里,明朝还有到城时。cǐ qù wǔ yáng sān shí lǐ,míng cháo hái yǒu dào chéng shí。

西园晚步二首

杨万里

龙眼初如菉豆肥,荔枝已似佛螺儿。lóng yǎn chū rú lù dòu féi,lì zhī yǐ shì fú luó ér。
南荒北客难将息,最是残春首夏时。nán huāng běi kè nán jiāng xī,zuì shì cán chūn shǒu xià shí。

西园晚步二首

杨万里

为爱荷池日日来,一来一度眼双开。wèi ài hé chí rì rì lái,yī lái yī dù yǎn shuāng kāi。
画船不晓风相戏,猛触花堤得倒回。huà chuán bù xiǎo fēng xiāng xì,měng chù huā dī dé dào huí。

三月晦日游越王台二首

杨万里

榕树梢头访古台,下看碧海一琼杯。róng shù shāo tóu fǎng gǔ tái,xià kàn bì hǎi yī qióng bēi。
越王歌舞春风处,今日春风独自来。yuè wáng gē wǔ chūn fēng chù,jīn rì chūn fēng dú zì lái。

三月晦日游越王台二首

杨万里

越王台上落花春,一掬山光两袖尘。yuè wáng tái shàng luò huā chūn,yī jū shān guāng liǎng xiù chén。
随分杯盘随处醉,自怜不及踏青人。suí fēn bēi pán suí chù zuì,zì lián bù jí tà qīng rén。

四月中休日闻蝉

杨万里

荔枝叶底暑阴清,已有新蝉一两声。lì zhī yè dǐ shǔ yīn qīng,yǐ yǒu xīn chán yī liǎng shēng。
荷露柳风餐未饱,怪来学语不分明。hé lù liǔ fēng cān wèi bǎo,guài lái xué yǔ bù fēn míng。

翻破箧得张钦夫唱和诗

杨万里

年年不是不吟诗,吟得诗成寄阿谁。nián nián bù shì bù yín shī,yín dé shī chéng jì ā shuí。
留取朱弦不须断,只将瑶匣锁蛛丝。liú qǔ zhū xián bù xū duàn,zhǐ jiāng yáo xiá suǒ zhū sī。

端午后顿热

杨万里

只今新暑已歊然,作么禁当六月天。zhǐ jīn xīn shǔ yǐ xiāo rán,zuò me jìn dāng liù yuè tiān。
飞上风前最凉处,年年输与柳梢蝉。fēi shàng fēng qián zuì liáng chù,nián nián shū yǔ liǔ shāo chán。

夏至后初暑登连天观

杨万里

登台长早下台迟,移遍胡床无处移。dēng tái zhǎng zǎo xià tái chí,yí biàn hú chuáng wú chù yí。
不是清凉罢挥扇,自缘手倦歇些时。bù shì qīng liáng bà huī shàn,zì yuán shǒu juàn xiē xiē shí。

六月九日晓登连天观

杨万里

小立层台岸幅巾,除莺作伴更无人。xiǎo lì céng tái àn fú jīn,chú yīng zuò bàn gèng wú rén。
晓风草草君知么,不为高荷惜水银。xiǎo fēng cǎo cǎo jūn zhī me,bù wèi gāo hé xī shuǐ yín。

七夕新凉

杨万里

商量秋思是寒螀,将息荷花得早凉。shāng liàng qiū sī shì hán jiāng,jiāng xī hé huā dé zǎo liáng。
五岭从来说炎热,朝来已怯葛衣裳。wǔ lǐng cóng lái shuō yán rè,cháo lái yǐ qiè gé yī shang。

晚登连天观望越台山

杨万里

暮山如淡复如浓,烟拂山前一两重。mù shān rú dàn fù rú nóng,yān fú shān qián yī liǎng zhòng。
山背更将霞万疋,生红锦障裹青峰。shān bèi gèng jiāng xiá wàn pǐ,shēng hóng jǐn zhàng guǒ qīng fēng。

遣骑问讯范明州参政报章寄二绝句和韵谢之

杨万里

南海人从东海归,新诗到日恰梅时。nán hǎi rén cóng dōng hǎi guī,xīn shī dào rì qià méi shí。
撚梅细比新诗看,未必梅花瘦似诗。niǎn méi xì bǐ xīn shī kàn,wèi bì méi huā shòu shì shī。