古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

诚斋步月

杨万里

桂树何曾不长枝,月轮却有不圆时。guì shù hé céng bù zhǎng zhī,yuè lún què yǒu bù yuán shí。
若教桂树只管长,拶拆月轮谁补伊。ruò jiào guì shù zhǐ guǎn zhǎng,zā chāi yuè lún shuí bǔ yī。

入郡城泊文家宅子夜热不寐

杨万里

毒热通宵不得眠,起来弄水绕庭前。dú rè tōng xiāo bù dé mián,qǐ lái nòng shuǐ rào tíng qián。
大星跳下银盆底,翻动琉璃一镜天。dà xīng tiào xià yín pén dǐ,fān dòng liú lí yī jìng tiān。

荷池小立

杨万里

点铁成金未是灵,若教无铁也难成。diǎn tiě chéng jīn wèi shì líng,ruò jiào wú tiě yě nán chéng。
阿谁得似青荷叶,解化清泉作水精。ā shuí dé shì qīng hé yè,jiě huà qīng quán zuò shuǐ jīng。

幽居感兴

杨万里

葛制冰餐消几钱,云栖水宿本臞仙。gé zhì bīng cān xiāo jǐ qián,yún qī shuǐ sù běn qú xiān。
回头背汗浑如雨,赚却闲身四十年。huí tóu bèi hàn hún rú yǔ,zhuàn què xián shēn sì shí nián。

同子文材翁子直萧巨济中元夜东园望月二首

杨万里

杂碎轻云白锦鳞,十分圆月湿银盆。zá suì qīng yún bái jǐn lín,shí fēn yuán yuè shī yín pén。
锦鳞散尽银盆在,依旧青天无点痕。jǐn lín sàn jǐn yín pén zài,yī jiù qīng tiān wú diǎn hén。

同子文材翁子直萧巨济中元夜东园望月二首

杨万里

月到东园分外光,行行坐坐间传觞。yuè dào dōng yuán fēn wài guāng,xíng xíng zuò zuò jiān chuán shāng。
生愁踏碎千花影,回顾千花总不妨。shēng chóu tà suì qiān huā yǐng,huí gù qiān huā zǒng bù fáng。

赠写真刘敏叔秀才二首

杨万里

冰鉴传神苦未工,传来恰恰五秋风。bīng jiàn chuán shén kǔ wèi gōng,chuán lái qià qià wǔ qiū fēng。
又将老丑形骸子,般入刘家画苑中。yòu jiāng lǎo chǒu xíng hái zi,bān rù liú jiā huà yuàn zhōng。

赠写真刘敏叔秀才二首

杨万里

江右传神下笔亲,杉溪集里识刘君。jiāng yòu chuán shén xià bǐ qīn,shān xī jí lǐ shí liú jūn。
君今有子能传业,撞过烟楼更入神。jūn jīn yǒu zi néng chuán yè,zhuàng guò yān lóu gèng rù shén。

人日后归自郡城

杨万里

倦来睡思酒般醲,晓起东园看晓风。juàn lái shuì sī jiǔ bān nóng,xiǎo qǐ dōng yuán kàn xiǎo fēng。
孤负梅花三四日,新年人事到城中。gū fù méi huā sān sì rì,xīn nián rén shì dào chéng zhōng。

晓起探梅四首

杨万里

一生劫劫只长涂,投老山林始定居。yī shēng jié jié zhǐ zhǎng tú,tóu lǎo shān lín shǐ dìng jū。
梦破灯青窗欲白,犹疑雪店听鸡初。mèng pò dēng qīng chuāng yù bái,yóu yí xuě diàn tīng jī chū。

晓起探梅四首

杨万里

打并人间名利心,万山佳处一溪深。dǎ bìng rén jiān míng lì xīn,wàn shān jiā chù yī xī shēn。
仙家忍饿禅家苦,老子梅边政醉吟。xiān jiā rěn è chán jiā kǔ,lǎo zi méi biān zhèng zuì yín。

晓起探梅四首

杨万里

一祖南枝派五房,红黄萼绿蜡鸳鸯。yī zǔ nán zhī pài wǔ fáng,hóng huáng è lǜ là yuān yāng。
杏红千叶元无种,谁子翻腾个样妆。xìng hóng qiān yè yuán wú zhǒng,shuí zi fān téng gè yàng zhuāng。

晓起探梅四首

杨万里

江梅小树打头开,便有红梅趁脚来。jiāng méi xiǎo shù dǎ tóu kāi,biàn yǒu hóng méi chèn jiǎo lái。
趱得杏红开火急,春风已落第三回。zǎn dé xìng hóng kāi huǒ jí,chūn fēng yǐ luò dì sān huí。

久雨小霁东园行散

杨万里

雨寒两月勒春迟,初喜云间漏霁晖。yǔ hán liǎng yuè lēi chūn chí,chū xǐ yún jiān lòu jì huī。
道是攀花无雨点,忽然放手溅人衣。dào shì pān huā wú yǔ diǎn,hū rán fàng shǒu jiàn rén yī。

登度雪台下临桃李径

杨万里

桃花夹外李当中,三径花开两径红。táo huā jiā wài lǐ dāng zhōng,sān jìng huā kāi liǎng jìng hóng。
独绕画檐无个事,自携团扇扑黄蜂。dú rào huà yán wú gè shì,zì xié tuán shàn pū huáng fēng。