古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

脚底一朵云,乘之绕空碧。jiǎo dǐ yī duǒ yún,chéng zhī rào kōng bì。
前身王子乔,今代李太白。qián shēn wáng zi qiáo,jīn dài lǐ tài bái。

立春日

杨万里

何处新春好,深山处士家。hé chù xīn chūn hǎo,shēn shān chù shì jiā。
风光先著柳,日色款催花。fēng guāng xiān zhù liǔ,rì sè kuǎn cuī huā。

题曾景山通判寿衍堂

杨万里

风月暂平分,为霖喜有人。fēng yuè zàn píng fēn,wèi lín xǐ yǒu rén。
斯堂非浪扁,佐主寿跻民。sī táng fēi làng biǎn,zuǒ zhǔ shòu jī mín。

赠旴江谢正之

杨万里

策马访柴扉,庭前草亦□。cè mǎ fǎng chái fēi,tíng qián cǎo yì。
谈今复谈古,如子□□□。tán jīn fù tán gǔ,rú zi。

木犀二绝句

杨万里

只道秋花艳未强,此花尽更有商量。zhǐ dào qiū huā yàn wèi qiáng,cǐ huā jǐn gèng yǒu shāng liàng。
东风染得千红紫,曾有西风半点香。dōng fēng rǎn dé qiān hóng zǐ,céng yǒu xī fēng bàn diǎn xiāng。

木犀二绝句

杨万里

轻薄西风未办霜,夜揉黄雪作秋光。qīng báo xī fēng wèi bàn shuāng,yè róu huáng xuě zuò qiū guāng。
吹残六出犹馀四,匹似天花更着香。chuī cán liù chū yóu yú sì,pǐ shì tiān huā gèng zhe xiāng。

衡山值雨

杨万里

稍喜归涂中半程,犹愁泥潦未知晴。shāo xǐ guī tú zhōng bàn chéng,yóu chóu ní lǎo wèi zhī qíng。
雨来也不怜行客,风过何须作许声。yǔ lái yě bù lián xíng kè,fēng guò hé xū zuò xǔ shēng。

题照上人迎翠轩二首

杨万里

寺外秋山触眼明,寺根秋水洗心清。sì wài qiū shān chù yǎn míng,sì gēn qiū shuǐ xǐ xīn qīng。
晴岚暖翠来未了,不用高人倒屣迎。qíng lán nuǎn cuì lái wèi le,bù yòng gāo rén dào xǐ yíng。

题照上人迎翠轩二首

杨万里

参寥癞可去无还,谁踏诗僧最上关。cān liáo lài kě qù wú hái,shuí tà shī sēng zuì shàng guān。
欲具江西句中眼,犹须作礼问云山。yù jù jiāng xī jù zhōng yǎn,yóu xū zuò lǐ wèn yún shān。

立春日有怀二首

杨万里

飘蓬敢恨一年迟,客里春光也自宜。piāo péng gǎn hèn yī nián chí,kè lǐ chūn guāng yě zì yí。
白玉青丝那得说,一杯咽下少陵诗。bái yù qīng sī nà dé shuō,yī bēi yàn xià shǎo líng shī。

立春日有怀二首

杨万里

玉堂著句转春风,诸老从前亦寓忠。yù táng zhù jù zhuǎn chūn fēng,zhū lǎo cóng qián yì yù zhōng。
谁为君王供帖子,丁宁绮语不须工。shuí wèi jūn wáng gōng tiē zi,dīng níng qǐ yǔ bù xū gōng。

过百家渡四绝句

杨万里

出得城来事事幽,涉湘半济值渔舟。chū dé chéng lái shì shì yōu,shè xiāng bàn jì zhí yú zhōu。
也知渔父趁鱼急,翻着春衫不裹头。yě zhī yú fù chèn yú jí,fān zhe chūn shān bù guǒ tóu。

过百家渡四绝句

杨万里

园花落尽路花开,白白红红各自媒。yuán huā luò jǐn lù huā kāi,bái bái hóng hóng gè zì méi。
莫问早行奇绝处,四方八面野香来。mò wèn zǎo xíng qí jué chù,sì fāng bā miàn yě xiāng lái。

过百家渡四绝句

杨万里

柳子祠前春已残,新晴特地却春寒。liǔ zi cí qián chūn yǐ cán,xīn qíng tè dì què chūn hán。
疏篱不与花为护,只为蛛丝作网竿。shū lí bù yǔ huā wèi hù,zhǐ wèi zhū sī zuò wǎng gān。

过百家渡四绝句

杨万里

一晴一雨路乾湿,半淡半浓山叠重。yī qíng yī yǔ lù qián shī,bàn dàn bàn nóng shān dié zhòng。
远草平中见牛背,新秧疏处有人踪。yuǎn cǎo píng zhōng jiàn niú bèi,xīn yāng shū chù yǒu rén zōng。