古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

净远亭午望二首

杨万里

竹径殊疏欠补栽,兰芽欲吐未全开。zhú jìng shū shū qiàn bǔ zāi,lán yá yù tǔ wèi quán kāi。
初暄乍冷飞犹倦,一蝶新从底处来。chū xuān zhà lěng fēi yóu juàn,yī dié xīn cóng dǐ chù lái。

多稼亭宴客

杨万里

归来不省醉还醒,只怪谯门打一更。guī lái bù shěng zuì hái xǐng,zhǐ guài qiáo mén dǎ yī gèng。
秉烛径穿梅下过,此身真在雪中行。bǐng zhú jìng chuān méi xià guò,cǐ shēn zhēn zài xuě zhōng xíng。

读严子陵传

杨万里

客星何补汉中兴,空有清风冷似冰。kè xīng hé bǔ hàn zhōng xīng,kōng yǒu qīng fēng lěng shì bīng。
早遣阿瞒移汉鼎,人间何处有严陵。zǎo qiǎn ā mán yí hàn dǐng,rén jiān hé chù yǒu yán líng。

题山庄小集

杨万里

莫笑山庄小集休,篇篇字字爽于秋。mò xiào shān zhuāng xiǎo jí xiū,piān piān zì zì shuǎng yú qiū。
向来枫落吴江冷,一句能销万古愁。xiàng lái fēng luò wú jiāng lěng,yī jù néng xiāo wàn gǔ chóu。

春寒

杨万里

春寒尽解粟人肤,敢傍吾侪酒盏无。chūn hán jǐn jiě sù rén fū,gǎn bàng wú chái jiǔ zhǎn wú。
雨里杏花如半醉,抬头不起索人扶。yǔ lǐ xìng huā rú bàn zuì,tái tóu bù qǐ suǒ rén fú。

书斋夜坐二首

杨万里

棐几吹灯丈室虚,隔窗雨点响阶除。fěi jǐ chuī dēng zhàng shì xū,gé chuāng yǔ diǎn xiǎng jiē chú。
胡床枕手昏昏著,卧听儿童读汉书。hú chuáng zhěn shǒu hūn hūn zhù,wò tīng ér tóng dú hàn shū。

书斋夜坐二首

杨万里

酒力欺人正作眠,梦中得句忽醒然。jiǔ lì qī rén zhèng zuò mián,mèng zhōng dé jù hū xǐng rán。
寒生更点当当里,雨在梅花蔌蔌边。hán shēng gèng diǎn dāng dāng lǐ,yǔ zài méi huā sù sù biān。

晚饮

杨万里

旋旋哦诗旋旋抄,一尊野蔌更山肴。xuán xuán ó shī xuán xuán chāo,yī zūn yě sù gèng shān yáo。
春风略不扶人醉,月到梅花最末梢。chūn fēng lüè bù fú rén zuì,yuè dào méi huā zuì mò shāo。

瑞香花二首

杨万里

织锦天孙矮作机,紫茸翻出白花枝。zhī jǐn tiān sūn ǎi zuò jī,zǐ rōng fān chū bái huā zhī。
更将沈水浓薰却,日淡风微欲午时。gèng jiāng shěn shuǐ nóng xūn què,rì dàn fēng wēi yù wǔ shí。

瑞香花二首

杨万里

树如岩桂不胜低,花比素馨幽更奇。shù rú yán guì bù shèng dī,huā bǐ sù xīn yōu gèng qí。
要作团栾小窠锦,春风不长出丛枝。yào zuò tuán luán xiǎo kē jǐn,chūn fēng bù zhǎng chū cóng zhī。

二月望日劝农既归散策郡圃二首

杨万里

荆溪老守劝农归,吏散还从郡圃嬉。jīng xī lǎo shǒu quàn nóng guī,lì sàn hái cóng jùn pǔ xī。
拾得落英才一掬,春风苦向掌中吹。shí dé luò yīng cái yī jū,chūn fēng kǔ xiàng zhǎng zhōng chuī。

二月望日劝农既归散策郡圃二首

杨万里

今年花事许迟迟,九十春光已半归。jīn nián huā shì xǔ chí chí,jiǔ shí chūn guāng yǐ bàn guī。
风急杏花吹不脱,落梅无数掠人飞。fēng jí xìng huā chuī bù tuō,luò méi wú shù lüè rén fēi。

新柳

杨万里

柳条百尺拂银塘,且莫深青只浅黄。liǔ tiáo bǎi chǐ fú yín táng,qiě mò shēn qīng zhǐ qiǎn huáng。
未必柳条能蘸水,水中柳影引它长。wèi bì liǔ tiáo néng zhàn shuǐ,shuǐ zhōng liǔ yǐng yǐn tā zhǎng。

祷雨报恩因到翟园四首

杨万里

雾气初迎日脚开,春光偏傍柳边回。wù qì chū yíng rì jiǎo kāi,chūn guāng piān bàng liǔ biān huí。
寒暄消息何人会,十指今朝出袖来。hán xuān xiāo xī hé rén huì,shí zhǐ jīn cháo chū xiù lái。

祷雨报恩因到翟园四首

杨万里

草路无泥未有尘,城南城北总游人。cǎo lù wú ní wèi yǒu chén,chéng nán chéng běi zǒng yóu rén。
不缘香火来山墅,孤负今年半段春。bù yuán xiāng huǒ lái shān shù,gū fù jīn nián bàn duàn chūn。