古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

同李簿养直登秋屏

杨万里

大范今无寺,秋屏故有基。dà fàn jīn wú sì,qiū píng gù yǒu jī。
看山非不好,吊古却成悲。kàn shān fēi bù hǎo,diào gǔ què chéng bēi。
行役真何苦,同来也未迟。xíng yì zhēn hé kǔ,tóng lái yě wèi chí。
题诗只恶语,差胜不题诗。tí shī zhǐ è yǔ,chà shèng bù tí shī。

送何主簿归丰城

杨万里

众里非无士,难中却几人。zhòng lǐ fēi wú shì,nán zhōng què jǐ rén。
如何新帅泽,偏作此邦春。rú hé xīn shuài zé,piān zuò cǐ bāng chūn。
未要栖鸾恨,方看报主身。wèi yào qī luán hèn,fāng kàn bào zhǔ shēn。
青灯一樽酒,聊复话酸辛。qīng dēng yī zūn jiǔ,liáo fù huà suān xīn。

诏追供职学省晓发鸣山驿

杨万里

数店疏仍密,千峰整复斜。shù diàn shū réng mì,qiān fēng zhěng fù xié。
冰痕犹带浪,霜草自成花。bīng hén yóu dài làng,shuāng cǎo zì chéng huā。
录录堪朝列,星星已鬓华。lù lù kān cháo liè,xīng xīng yǐ bìn huá。
帝城万事好,得似早还家。dì chéng wàn shì hǎo,dé shì zǎo hái jiā。

题吕子明国谕退庵

杨万里

笔砚工为祟,湖山苦约盟。bǐ yàn gōng wèi suì,hú shān kǔ yuē méng。
坐忘非圣处,行乐且吾生。zuò wàng fēi shèng chù,xíng lè qiě wú shēng。
一笑谁当会,孤斟句恰成。yī xiào shuí dāng huì,gū zhēn jù qià chéng。
何时却乘兴,雪外叩柴荆。hé shí què chéng xīng,xuě wài kòu chái jīng。

辛卯五月送丘宗卿太博出守秀州二首

杨万里

冯翊端谁可,丘迟肯去么。féng yì duān shuí kě,qiū chí kěn qù me。
茧丝臣敢后,饥馑帝云何。jiǎn sī chén gǎn hòu,jī jǐn dì yún hé。
身达当难免,能称未要多。shēn dá dāng nán miǎn,néng chēng wèi yào duō。
但无田里叹,不必裤襦歌。dàn wú tián lǐ tàn,bù bì kù rú gē。

辛卯五月送丘宗卿太博出守秀州二首

杨万里

老矣渠怜我,超然我爱渠。lǎo yǐ qú lián wǒ,chāo rán wǒ ài qú。
论诗春雨夜,解手藕花初。lùn shī chūn yǔ yè,jiě shǒu ǒu huā chū。
梦只江湖去,情知伎俩疏。mèng zhǐ jiāng hú qù,qíng zhī jì liǎ shū。
未应五马贵,不寄一行书。wèi yīng wǔ mǎ guì,bù jì yī xíng shū。

送黄仲秉少卿知泸州二首

杨万里

滟滪方如象,馀皇底似飞。yàn yù fāng rú xiàng,yú huáng dǐ shì fēi。
相将刺天去,收拾大名归。xiāng jiāng cì tiān qù,shōu shí dà míng guī。
西掖桐阴静,泸南荔子肥。xī yē tóng yīn jìng,lú nán lì zi féi。
未应经世具,便欲闭山扉。wèi yīng jīng shì jù,biàn yù bì shān fēi。

送黄仲秉少卿知泸州二首

杨万里

补外公何幸,求归我尚留。bǔ wài gōng hé xìng,qiú guī wǒ shàng liú。
还为万里别,又费半生愁。hái wèi wàn lǐ bié,yòu fèi bàn shēng chóu。
安得欹黄帽,相从却白头。ān dé yī huáng mào,xiāng cóng què bái tóu。
醉中有话在,欲说忘来休。zuì zhōng yǒu huà zài,yù shuō wàng lái xiū。

寄马会叔

杨万里

影转郎官宿,春随刺史天。yǐng zhuǎn láng guān sù,chūn suí cì shǐ tiān。
相从忽相别,同舍况同年。xiāng cóng hū xiāng bié,tóng shě kuàng tóng nián。
我爱吴儿说,兄如邵父然。wǒ ài wú ér shuō,xiōng rú shào fù rán。
赐金真浪费,唤取从甘泉。cì jīn zhēn làng fèi,huàn qǔ cóng gān quán。

故恭人刘氏挽词

杨万里

雨露低蘋沼,芝兰上桂林。yǔ lù dī píng zhǎo,zhī lán shàng guì lín。
鱼轩帘蹙绣,鸾纸诰涂金。yú xuān lián cù xiù,luán zhǐ gào tú jīn。
死者夫何恨,归欤乃宿心。sǐ zhě fū hé hèn,guī yú nǎi sù xīn。
不偕君子老,愁绝白头吟。bù xié jūn zi lǎo,chóu jué bái tóu yín。

王龟龄挽词

杨万里

佛以偏师胜,天能一手回。fú yǐ piān shī shèng,tiān néng yī shǒu huí。
横空立万仞,不为作三魁。héng kōng lì wàn rèn,bù wèi zuò sān kuí。
道大身无著,人亡世却哀。dào dà shēn wú zhù,rén wáng shì què āi。
溪梅那解事,寂寞为谁开。xī méi nà jiě shì,jì mò wèi shuí kāi。

送傅安道郎中将漕七闽二首

杨万里

一代风骚将,百年忠义家。yī dài fēng sāo jiāng,bǎi nián zhōng yì jiā。
出关称使者,踏雪度梅花。chū guān chēng shǐ zhě,tà xuě dù méi huā。
梦破南宫被,春生北斗槎。mèng pò nán gōng bèi,chūn shēng běi dòu chá。
悬知入奏日,不待贡新茶。xuán zhī rù zòu rì,bù dài gòng xīn chá。

送傅安道郎中将漕七闽二首

杨万里

把酒春如许,论诗夜未央。bǎ jiǔ chūn rú xǔ,lùn shī yè wèi yāng。
相逢便金石,何必试冰霜。xiāng féng biàn jīn shí,hé bì shì bīng shuāng。
离合知难免,愁思自不忘。lí hé zhī nán miǎn,chóu sī zì bù wàng。
它年一茅屋,公肯访荒凉。tā nián yī máo wū,gōng kěn fǎng huāng liáng。

吴母叶氏太孺人挽词

杨万里

发以留宾短,家从教子贫。fā yǐ liú bīn duǎn,jiā cóng jiào zi pín。
斑衣奉常署,象服镜湖春。bān yī fèng cháng shǔ,xiàng fú jìng hú chūn。
许穆诗还废,班姑史尚新。xǔ mù shī hái fèi,bān gū shǐ shàng xīn。
不堪萱草露,也解泣慈亲。bù kān xuān cǎo lù,yě jiě qì cí qīn。

癸巳省宿咏南宫小桃

杨万里

孤坐南宫悄,桃花故故红。gū zuò nán gōng qiāo,táo huā gù gù hóng。
晴曛半脸日,寒惨数须风。qíng xūn bàn liǎn rì,hán cǎn shù xū fēng。
昔岁山村里,春光痛饮中。xī suì shān cūn lǐ,chūn guāng tòng yǐn zhōng。
不烦渠伴宿,今我已衰翁。bù fán qú bàn sù,jīn wǒ yǐ shuāi wēng。