古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和皇太子雨中赏梅偶成二首

杨万里

玉渊堂下一梢长,倚赖春风压众芳。yù yuān táng xià yī shāo zhǎng,yǐ lài chūn fēng yā zhòng fāng。
妙句忽从天上落,千花从此总无香。miào jù hū cóng tiān shàng luò,qiān huā cóng cǐ zǒng wú xiāng。

锁宿省中心气大作通昔不寐得两绝句

杨万里

酒病春愁恰并来,更冲花信宿鸾台。jiǔ bìng chūn chóu qià bìng lái,gèng chōng huā xìn sù luán tái。
睡乡堠子无三里,玉漏声声只唤回。shuì xiāng hòu zi wú sān lǐ,yù lòu shēng shēng zhǐ huàn huí。

锁宿省中心气大作通昔不寐得两绝句

杨万里

绝恨诗人浪许痴,四更无睡只哦诗。jué hèn shī rén làng xǔ chī,sì gèng wú shuì zhǐ ó shī。
老铃枕手眠窗底,急雨颠风总不知。lǎo líng zhěn shǒu mián chuāng dǐ,jí yǔ diān fēng zǒng bù zhī。

小桃

杨万里

小桃著子可怜渠,疏处全疏无处无。xiǎo táo zhù zi kě lián qú,shū chù quán shū wú chù wú。
并缀一梢三十颗,缒枝欲折没人扶。bìng zhuì yī shāo sān shí kē,zhuì zhī yù zhé méi rén fú。

简陆务观史君编修二首

杨万里

闻道云间陆士龙,钓台绝顶啸清风。wén dào yún jiān lù shì lóng,diào tái jué dǐng xiào qīng fēng。
却将半掬催诗雨,洒入山村作岁丰。què jiāng bàn jū cuī shī yǔ,sǎ rù shān cūn zuò suì fēng。

简陆务观史君编修二首

杨万里

员外治中高帝孙,幕中何幸有诗人。yuán wài zhì zhōng gāo dì sūn,mù zhōng hé xìng yǒu shī rén。
主人不减西湖长,青眼无妨顾德麟。zhǔ rén bù jiǎn xī hú zhǎng,qīng yǎn wú fáng gù dé lín。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

日日龙楼问寝时,鸡人未动漏花迟。rì rì lóng lóu wèn qǐn shí,jī rén wèi dòng lòu huā chí。
前星一点朝天帝,只有清台太史知。qián xīng yī diǎn cháo tiān dì,zhǐ yǒu qīng tái tài shǐ zhī。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

清赏堂中无管弦,凤山楼上有云烟。qīng shǎng táng zhōng wú guǎn xián,fèng shān lóu shàng yǒu yún yān。
储皇侧畔何人侍,黄卷团栾是圣贤。chǔ huáng cè pàn hé rén shì,huáng juǎn tuán luán shì shèng xián。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

子晋吹笙未是仙,阿丕横槊少全篇。zi jìn chuī shēng wèi shì xiān,ā pī héng shuò shǎo quán piān。
小吟春著梅梢句,一日东风四海传。xiǎo yín chūn zhù méi shāo jù,yī rì dōng fēng sì hǎi chuán。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

二圣多能似仲尼,储皇家学自庭闱。èr shèng duō néng shì zhòng ní,chǔ huáng jiā xué zì tíng wéi。
银钩已有淳熙脚,玉句仍传德寿衣。yín gōu yǐ yǒu chún xī jiǎo,yù jù réng chuán dé shòu yī。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

明河查上有仙翁,犯月撞星到碧穹。míng hé chá shàng yǒu xiān wēng,fàn yuè zhuàng xīng dào bì qióng。
金阙东边银榜处,大书天地长男宫。jīn quē dōng biān yín bǎng chù,dà shū tiān dì zhǎng nán gōng。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

大安宫里漆园椿,子干孙枝叶叶新。dà ān gōng lǐ qī yuán chūn,zi gàn sūn zhī yè yè xīn。
今日四株高下碧,相承一样八千春。jīn rì sì zhū gāo xià bì,xiāng chéng yī yàng bā qiān chūn。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

菊花潭上菊花开,不是花潭是寿杯。jú huā tán shàng jú huā kāi,bù shì huā tán shì shòu bēi。
天赐生朝千斛水,一年一斛送将来。tiān cì shēng cháo qiān hú shuǐ,yī nián yī hú sòng jiāng lái。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

禹子汤孙兼圣贤,一身双美古无前。yǔ zi tāng sūn jiān shèng xián,yī shēn shuāng měi gǔ wú qián。
愿陈万国元良句,不用金昭玉粹篇。yuàn chén wàn guó yuán liáng jù,bù yòng jīn zhāo yù cuì piān。

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

少阳拜赐太阳旁,黄菊红萸满寿觞。shǎo yáng bài cì tài yáng páng,huáng jú hóng yú mǎn shòu shāng。
阳德重重在初四,不须九日是重阳。yáng dé zhòng zhòng zài chū sì,bù xū jiǔ rì shì zhòng yáng。