古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

晓过花桥入宣州界四首

杨万里

路入宣城山便奇,苍虬活走绿鸾飞。lù rù xuān chéng shān biàn qí,cāng qiú huó zǒu lǜ luán fēi。
诗人眼毒已先见,却旋褰云作翠帏。shī rén yǎn dú yǐ xiān jiàn,què xuán qiān yún zuò cuì wéi。

晓过花桥入宣州界四首

杨万里

敬亭宛水故依然,叠嶂双溪阿那边。jìng tíng wǎn shuǐ gù yī rán,dié zhàng shuāng xī ā nà biān。
谢守不生梅老死,倩谁海内掌风烟。xiè shǒu bù shēng méi lǎo sǐ,qiàn shuí hǎi nèi zhǎng fēng yān。

晓过花桥入宣州界四首

杨万里

近山浅绿远深青,两样风姿一样清。jìn shān qiǎn lǜ yuǎn shēn qīng,liǎng yàng fēng zī yī yàng qīng。
似怨朝阳卷云雾,被侬看著太分明。shì yuàn cháo yáng juǎn yún wù,bèi nóng kàn zhù tài fēn míng。

晓过花桥入宣州界四首

杨万里

不是青山是画图,南山瘦削北敷腴。bù shì qīng shān shì huà tú,nán shān shòu xuē běi fū yú。
两山名姓君知么,一字玄晖一圣俞。liǎng shān míng xìng jūn zhī me,yī zì xuán huī yī shèng yú。

午热

杨万里

也无半点爽风吹,坐轿分明是甑炊。yě wú bàn diǎn shuǎng fēng chuī,zuò jiào fēn míng shì zèng chuī。
宿处问来犹五里,火轮煽得正炎时。sù chù wèn lái yóu wǔ lǐ,huǒ lún shān dé zhèng yán shí。

甘瓠

杨万里

笑杀桑根甘瓠苗,乱它桑叶上它条。xiào shā sāng gēn gān hù miáo,luàn tā sāng yè shàng tā tiáo。
向人更逞廋藏巧,怪道桑梢挂一瓢。xiàng rén gèng chěng sōu cáng qiǎo,guài dào sāng shāo guà yī piáo。

月中炬火发仙山驿小睡射亭五首

杨万里

道是宵征即晓光,若言明发未朝阳。dào shì xiāo zhēng jí xiǎo guāng,ruò yán míng fā wèi cháo yáng。
月华露气山兼水,享尽人间第一凉。yuè huá lù qì shān jiān shuǐ,xiǎng jǐn rén jiān dì yī liáng。

月中炬火发仙山驿小睡射亭五首

杨万里

踏月何销秉炬行,也防月落未天明。tà yuè hé xiāo bǐng jù xíng,yě fáng yuè luò wèi tiān míng。
果然留下长庚去,更赚行人作晓星。guǒ rán liú xià zhǎng gēng qù,gèng zhuàn xíng rén zuò xiǎo xīng。

月中炬火发仙山驿小睡射亭五首

杨万里

月轮已落尚残光,一似西山没夕阳。yuè lún yǐ luò shàng cán guāng,yī shì xī shān méi xī yáng。
次第长庚都落去,日华犹未出扶桑。cì dì zhǎng gēng dōu luò qù,rì huá yóu wèi chū fú sāng。

月中炬火发仙山驿小睡射亭五首

杨万里

长庚初让月先行,不料姮娥也世情。zhǎng gēng chū ràng yuè xiān xíng,bù liào héng é yě shì qíng。
趣驾冰轮渡银浦,乱抛玉李掷长庚。qù jià bīng lún dù yín pǔ,luàn pāo yù lǐ zhì zhǎng gēng。

月中炬火发仙山驿小睡射亭五首

杨万里

轿中兀得软如痴,逢店投床片子时。jiào zhōng wù dé ruǎn rú chī,féng diàn tóu chuáng piàn zi shí。
睡觉不知天晓未,半窗花影木犀枝。shuì jué bù zhī tiān xiǎo wèi,bàn chuāng huā yǐng mù xī zhī。

新凉

杨万里

毛空两日散霏微,勒住阴云且四垂。máo kōng liǎng rì sàn fēi wēi,lēi zhù yīn yún qiě sì chuí。
一路新凉君会否,晴无日色雨无泥。yī lù xīn liáng jūn huì fǒu,qíng wú rì sè yǔ wú ní。

中秋无月宿青弋江晓行新寒

杨万里

新寒催我索衣裘,凉雨凄云总是愁。xīn hán cuī wǒ suǒ yī qiú,liáng yǔ qī yún zǒng shì chóu。
耐冷素娥今老去,夜来桂殿罢中秋。nài lěng sù é jīn lǎo qù,yè lái guì diàn bà zhōng qiū。

秋花

杨万里

憔悴牵牛病雨些,凋零木槿怯风斜。qiáo cuì qiān niú bìng yǔ xiē,diāo líng mù jǐn qiè fēng xié。
道边篱落聊遮眼,白白红红匾豆花。dào biān lí luò liáo zhē yǎn,bái bái hóng hóng biǎn dòu huā。

过青阳县望九华山云中不真来早大雾竟不见其全三首

杨万里

山长百里玉孱颜,百里何缘尽好山。shān zhǎng bǎi lǐ yù càn yán,bǎi lǐ hé yuán jǐn hǎo shān。
只是县前青一簇,九芙蓉出五云间。zhǐ shì xiàn qián qīng yī cù,jiǔ fú róng chū wǔ yún jiān。