古诗词

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过杨二渡三首

杨万里

两日山寻尽野花,今晨水眺始桑麻。liǎng rì shān xún jǐn yě huā,jīn chén shuǐ tiào shǐ sāng má。
春风娇得千垂柳,恰限身才个个斜。chūn fēng jiāo dé qiān chuí liǔ,qià xiàn shēn cái gè gè xié。

过杨二渡三首

杨万里

柳见风时舞便轻,解将衮遍趁莺声。liǔ jiàn fēng shí wǔ biàn qīng,jiě jiāng gǔn biàn chèn yīng shēng。
道他夸逞腰肢著,风罢元来倦不胜。dào tā kuā chěng yāo zhī zhù,fēng bà yuán lái juàn bù shèng。

宿青山市四首

杨万里

青山业主是玄晖,太白无钱典得伊。qīng shān yè zhǔ shì xuán huī,tài bái wú qián diǎn dé yī。
总是诗仙休更讼,两蓑分钓一鱼矶。zǒng shì shī xiān xiū gèng sòng,liǎng suō fēn diào yī yú jī。

宿青山市四首

杨万里

云涂雾抹澹葱昽,万匹霜绡罩玉龙。yún tú wù mǒ dàn cōng lóng,wàn pǐ shuāng xiāo zhào yù lóng。
中有双峰不争长,诸峰情愿长双峰。zhōng yǒu shuāng fēng bù zhēng zhǎng,zhū fēng qíng yuàn zhǎng shuāng fēng。

宿青山市四首

杨万里

近看青山却朗然,更无半点雾和烟。jìn kàn qīng shān què lǎng rán,gèng wú bàn diǎn wù hé yān。
一峰是石高多少,到得峰头即到天。yī fēng shì shí gāo duō shǎo,dào dé fēng tóu jí dào tiān。

宿青山市四首

杨万里

市心酒店客来尝,且酹仙家十二郎。shì xīn jiǔ diàn kè lái cháng,qiě lèi xiān jiā shí èr láng。
鹦鹉鸬鹚何处觅,只将老瓦当瑶觞。yīng wǔ lú cí hé chù mì,zhǐ jiāng lǎo wǎ dāng yáo shāng。

过广济圩三首

杨万里

圩田岁岁镇逢秋,圩户家家不识愁。wéi tián suì suì zhèn féng qiū,wéi hù jiā jiā bù shí chóu。
夹路垂杨一千里,风流国是太平州。jiā lù chuí yáng yī qiān lǐ,fēng liú guó shì tài píng zhōu。

过广济圩三首

杨万里

两渠水夹一堤宽,个是东皇大御园。liǎng qú shuǐ jiā yī dī kuān,gè shì dōng huáng dà yù yuán。
旋插绿杨能几日,新枝已自不胜繁。xuán chā lǜ yáng néng jǐ rì,xīn zhī yǐ zì bù shèng fán。

过广济圩三首

杨万里

桑畴一眼郁金黄,麦垄千机绿锦坊。sāng chóu yī yǎn yù jīn huáng,mài lǒng qiān jī lǜ jǐn fāng。
诗卷且留灯下看,轿中只好看春光。shī juǎn qiě liú dēng xià kàn,jiào zhōng zhǐ hǎo kàn chūn guāng。

道旁雨中松

杨万里

莫信秦人五大夫,一生清苦不敷腴。mò xìn qín rén wǔ dà fū,yī shēng qīng kǔ bù fū yú。
也将青玉雕钗子,一一钗头缀雨珠。yě jiāng qīng yù diāo chāi zi,yī yī chāi tóu zhuì yǔ zhū。

雨后田间杂纪五首

杨万里

稻田滴水价千金,溪涧求分不肯分。dào tián dī shuǐ jià qiān jīn,xī jiàn qiú fēn bù kěn fēn。
一雨万畦都水足,却将倾泻作溪浑。yī yǔ wàn qí dōu shuǐ zú,què jiāng qīng xiè zuò xī hún。

雨后田间杂纪五首

杨万里

田水高低各斗鸣,溪流奔放更驩声。tián shuǐ gāo dī gè dòu míng,xī liú bēn fàng gèng huān shēng。
小儿倒撚青梅朵,独立茅檐看客行。xiǎo ér dào niǎn qīng méi duǒ,dú lì máo yán kàn kè xíng。

雨后田间杂纪五首

杨万里

行到深村麦更深,放低小轿过桑阴。xíng dào shēn cūn mài gèng shēn,fàng dī xiǎo jiào guò sāng yīn。
再三传语春寒道,好为农家惜绿针。zài sān chuán yǔ chūn hán dào,hǎo wèi nóng jiā xī lǜ zhēn。

雨后田间杂纪五首

杨万里

晴路无泥亦未埃,野云尽薄不全开。qíng lù wú ní yì wèi āi,yě yún jǐn báo bù quán kāi。
满山都是长松树,无数杨花何处来。mǎn shān dōu shì zhǎng sōng shù,wú shù yáng huā hé chù lái。

登奉圣寺千佛阁四首

杨万里

一只奇峰入眼中,看来只只是奇峰。yī zhǐ qí fēng rù yǎn zhōng,kàn lái zhǐ zhǐ shì qí fēng。
好山道是无重数,少说青苍十万重。hǎo shān dào shì wú zhòng shù,shǎo shuō qīng cāng shí wàn zhòng。