古诗词

题南海东庙

杨万里

罗浮山如万石钟,一股南走如渴龙。luó fú shān rú wàn shí zhōng,yī gǔ nán zǒu rú kě lóng。
雷奔电迈遮不住,直抵海滨无去处。léi bēn diàn mài zhē bù zhù,zhí dǐ hǎi bīn wú qù chù。
低头饮海吐绛霞,举头戴著祝融家。dī tóu yǐn hǎi tǔ jiàng xiá,jǔ tóu dài zhù zhù róng jiā。
珠宫玉室水精殿,万水一日朝再衙。zhū gōng yù shì shuǐ jīng diàn,wàn shuǐ yī rì cháo zài yá。
青山四围作城郭,海涛半浸青山脚。qīng shān sì wéi zuò chéng guō,hǎi tāo bàn jìn qīng shān jiǎo。
客来莫上浴日亭,亭上见海君始惊。kè lái mò shàng yù rì tíng,tíng shàng jiàn hǎi jūn shǐ jīng。
青山缺处如玉玦,潮头飞来打双阙。qīng shān quē chù rú yù jué,cháo tóu fēi lái dǎ shuāng quē。
晴天无云溅碎雪,天下都无此奇绝。qíng tiān wú yún jiàn suì xuě,tiān xià dōu wú cǐ qí jué。
大海更在小海东,西庙不如东庙雄。dà hǎi gèng zài xiǎo hǎi dōng,xī miào bù rú dōng miào xióng。
南来若不到东庙,西京未睹建章宫。nán lái ruò bù dào dōng miào,xī jīng wèi dǔ jiàn zhāng gōng。
海神喜我着绮语,为我改容收雾雨。hǎi shén xǐ wǒ zhe qǐ yǔ,wèi wǒ gǎi róng shōu wù yǔ。
乾坤轩豁未能许,小试日光穿漏句。qián kūn xuān huō wèi néng xǔ,xiǎo shì rì guāng chuān lòu jù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟泊吴江三首

杨万里

东是吴江西太湖,长桥横截万寻馀。dōng shì wú jiāng xī tài hú,zhǎng qiáo héng jié wàn xún yú。
江妃舞倦凌波袜,玉带围腰揽镜初。jiāng fēi wǔ juàn líng bō wà,yù dài wéi yāo lǎn jìng chū。

秋凉晚步

杨万里

秋气堪悲未必然,轻寒政是可人天。qiū qì kān bēi wèi bì rán,qīng hán zhèng shì kě rén tiān。
绿池落尽红蕖却,荷叶犹开最小钱。lǜ chí luò jǐn hóng qú què,hé yè yóu kāi zuì xiǎo qián。

毗陵郡斋冬至晴寒

杨万里

竹屋消残半瓦霜,冰河冻裂一渔航。zhú wū xiāo cán bàn wǎ shuāng,bīng hé dòng liè yī yú háng。
不须宫线量曦影,化日今年特地长。bù xū gōng xiàn liàng xī yǐng,huà rì jīn nián tè dì zhǎng。

蜡梅

杨万里

天向梅梢别出奇,国香未许世人知。tiān xiàng méi shāo bié chū qí,guó xiāng wèi xǔ shì rén zhī。
殷勤滴蜡缄封却,偷被霜风拆一枝。yīn qín dī là jiān fēng què,tōu bèi shuāng fēng chāi yī zhī。

登净远亭

杨万里

池冰受日未全开,旋旋波痕百皱来。chí bīng shòu rì wèi quán kāi,xuán xuán bō hén bǎi zhòu lái。
野鸭被人惊得惯,作群飞去却飞回。yě yā bèi rén jīng dé guàn,zuò qún fēi qù què fēi huí。

郡圃小梅一枝先开

杨万里

小窠梅树太尖新,先为东风觅得春。xiǎo kē méi shù tài jiān xīn,xiān wèi dōng fēng mì dé chūn。
后日千株空玉雪,如今一朵许精神。hòu rì qiān zhū kōng yù xuě,rú jīn yī duǒ xǔ jīng shén。

戊戌正月二日雪作二首

杨万里

雪与新春作伴回,捣霜为片雹为埃。xuě yǔ xīn chūn zuò bàn huí,dǎo shuāng wèi piàn báo wèi āi。
只愁雪虐梅无奈,不道梅花领雪来。zhǐ chóu xuě nüè méi wú nài,bù dào méi huā lǐng xuě lái。

戊戌正月二日雪作二首

杨万里

梦回纸帐怪生寒,童子传呼雪作团。mèng huí zhǐ zhàng guài shēng hán,tóng zi chuán hū xuě zuò tuán。
已被晓风融作水,头巾不裹起来看。yǐ bèi xiǎo fēng róng zuò shuǐ,tóu jīn bù guǒ qǐ lái kàn。

戏赠子仁侄

杨万里

小阮新来觅句忙,自携破砚汲寒江。xiǎo ruǎn xīn lái mì jù máng,zì xié pò yàn jí hán jiāng。
天公念子抄诗苦,借与朝阳小半窗。tiān gōng niàn zi chāo shī kǔ,jiè yǔ cháo yáng xiǎo bàn chuāng。

戏题郡斋水墨坐屏二面二首

杨万里

两客呼船一急行,树林半落半犹青。liǎng kè hū chuán yī jí xíng,shù lín bàn luò bàn yóu qīng。
诸峰最是中峰好,我欲峰头筑小亭。zhū fēng zuì shì zhōng fēng hǎo,wǒ yù fēng tóu zhù xiǎo tíng。

戏题郡斋水墨坐屏二面二首

杨万里

荆溪四面四无山,不是荒林即野田。jīng xī sì miàn sì wú shān,bù shì huāng lín jí yě tián。
忽有石崖天半出,飞泉落处稍人烟。hū yǒu shí yá tiān bàn chū,fēi quán luò chù shāo rén yān。

净远亭晚望

杨万里

鸂鶒娇红野鸭青,为人浮没为人鸣。xī chì jiāo hóng yě yā qīng,wèi rén fú méi wèi rén míng。
忽闻风起仍波起,乃是飞声与落声。hū wén fēng qǐ réng bō qǐ,nǎi shì fēi shēng yǔ luò shēng。

郡斋梅花

杨万里

月朵千痕雪半梢,便无雪月更飘萧。yuè duǒ qiān hén xuě bàn shāo,biàn wú xuě yuè gèng piāo xiāo。
不应腊尾春头里,两岁风光一并饶。bù yīng là wěi chūn tóu lǐ,liǎng suì fēng guāng yī bìng ráo。

雪霁出城

杨万里

梅于雪后较多花,草亦晴初忽几芽。méi yú xuě hòu jiào duō huā,cǎo yì qíng chū hū jǐ yá。
河冻落痕馀一寸,残冰阁在柳根沙。hé dòng luò hén yú yī cùn,cán bīng gé zài liǔ gēn shā。

雪中看梅

杨万里

犯雪寻梅雪满衣,池边梅映竹边池。fàn xuě xún méi xuě mǎn yī,chí biān méi yìng zhú biān chí。
要寻疏影横斜底,拣尽南枝与北枝。yào xún shū yǐng héng xié dǐ,jiǎn jǐn nán zhī yǔ běi zhī。