古诗词

题曹仲本出示谯国公迎请太后图自肃天仗以下皆纪画也

杨万里

德寿宫前春昼长,宫中花开宫外香。dé shòu gōng qián chūn zhòu zhǎng,gōng zhōng huā kāi gōng wài xiāng。
太皇颐神玉霄上,都人久不瞻清光。tài huáng yí shén yù xiāo shàng,dōu rén jiǔ bù zhān qīng guāng。
今晨忽见肃天仗,翠华黄屋从天降。jīn chén hū jiàn sù tiān zhàng,cuì huá huáng wū cóng tiān jiàng。
一声清跸万人看,天街冰销楼雪残。yī shēng qīng bì wàn rén kàn,tiān jiē bīng xiāo lóu xuě cán。
北来又有一红伞,八鸾三騑金毂端。běi lái yòu yǒu yī hóng sǎn,bā luán sān fēi jīn gǔ duān。
辇中似是瑶池母,凤舄霞裳剪云雾。niǎn zhōng shì shì yáo chí mǔ,fèng xì xiá shang jiǎn yún wù。
太皇望见天开颜,万国春风百花舞。tài huáng wàng jiàn tiān kāi yán,wàn guó chūn fēng bǎi huā wǔ。
乃是慈宁太母回鸾图,母子如初千古无。nǎi shì cí níng tài mǔ huí luán tú,mǔ zi rú chū qiān gǔ wú。
朔云边雪旗脚湿,御柳宫梅寒影疏。shuò yún biān xuě qí jiǎo shī,yù liǔ gōng méi hán yǐng shū。
向来慈宁隔沙漠,倩雁传书雁难托。xiàng lái cí níng gé shā mò,qiàn yàn chuán shū yàn nán tuō。
迎还騩驭彼何人,魏武子孙曹将军。yíng hái guī yù bǐ hé rén,wèi wǔ zi sūn cáo jiāng jūn。
将军元是一缝掖,忽攘两臂挽五石。jiāng jūn yuán shì yī fèng yē,hū rǎng liǎng bì wǎn wǔ shí。
长揖单于如小儿,奉归慈辇如折枝。zhǎng yī dān yú rú xiǎo ér,fèng guī cí niǎn rú zhé zhī。
功盖天下只戏剧,笑随赤松蜡双屐,飘然南山之南北山北。gōng gài tiān xià zhǐ xì jù,xiào suí chì sōng là shuāng jī,piāo rán nán shān zhī nán běi shān běi。
君不见岳飞功成不抽身,却道秦家丞相嗔。jūn bù jiàn yuè fēi gōng chéng bù chōu shēn,què dào qín jiā chéng xiāng chēn。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和济翁惠诗

杨万里

语妙浑忘夜,杯行未厌频。yǔ miào hún wàng yè,bēi xíng wèi yàn pín。
平生憎俗子,胜处要吾人。píng shēng zēng sú zi,shèng chù yào wú rén。
已结诗中社,仍居族里亲。yǐ jié shī zhōng shè,réng jū zú lǐ qīn。
酒边不著句,何许见天真。jiǔ biān bù zhù jù,hé xǔ jiàn tiān zhēn。

文远叔挽词

杨万里

气爽尘埃外,川行翰墨间。qì shuǎng chén āi wài,chuān xíng hàn mò jiān。
匆匆未白首,去去忽青山。cōng cōng wèi bái shǒu,qù qù hū qīng shān。
琴在弦安用,人亡鹤不还。qín zài xián ān yòng,rén wáng hè bù hái。
竹林有前约,欲语泪先潸。zhú lín yǒu qián yuē,yù yǔ lèi xiān shān。

和济翁弟惠诗二首

杨万里

竟岁不得面,移书焉用频。jìng suì bù dé miàn,yí shū yān yòng pín。
我方得吾弟,今岂有斯人。wǒ fāng dé wú dì,jīn qǐ yǒu sī rén。
海内友非少,谈间子独亲。hǎi nèi yǒu fēi shǎo,tán jiān zi dú qīn。
醉馀无浪语,尤见醉中真。zuì yú wú làng yǔ,yóu jiàn zuì zhōng zhēn。

和济翁弟惠诗二首

杨万里

相思何所似,饥者食仁频。xiāng sī hé suǒ shì,jī zhě shí rén pín。
此客非常客,诗人太逼人。cǐ kè fēi cháng kè,shī rén tài bī rén。
黄初那足过,子建巧能亲。huáng chū nà zú guò,zi jiàn qiǎo néng qīn。
台阁俱知己,谁能荐子真。tái gé jù zhī jǐ,shuí néng jiàn zi zhēn。

秋日晚望

杨万里

村落丰登里,人家笑语声。cūn luò fēng dēng lǐ,rén jiā xiào yǔ shēng。
溪霞晚红湿,松日暮黄轻。xī xiá wǎn hóng shī,sōng rì mù huáng qīng。
只么秋殊浅,如何气许清。zhǐ me qiū shū qiǎn,rú hé qì xǔ qīng。
不应久闲散,便去羡功名。bù yīng jiǔ xián sàn,biàn qù xiàn gōng míng。

秋夜读书

杨万里

稚子慵都睡,先生唤不应。zhì zi yōng dōu shuì,xiān shēng huàn bù yīng。
虫声窗外月,书册夜深灯。chóng shēng chuāng wài yuè,shū cè yè shēn dēng。
半醉聊今古,千年几废兴。bàn zuì liáo jīn gǔ,qiān nián jǐ fèi xīng。
有怀人未会,不乐我何曾。yǒu huái rén wèi huì,bù lè wǒ hé céng。

睡起理发

杨万里

老态随年觉,新凉与睡谋。lǎo tài suí nián jué,xīn liáng yǔ shuì móu。
鹊惊茅屋晓,臂冷葛衣秋。què jīng máo wū xiǎo,bì lěng gé yī qiū。
远岭元无约,开门便见投。yuǎn lǐng yuán wú yuē,kāi mén biàn jiàn tóu。
闲中多事在,一日一梳头。xián zhōng duō shì zài,yī rì yī shū tóu。

暮归

杨万里

山色偏宜暮,桐声小作秋。shān sè piān yí mù,tóng shēng xiǎo zuò qiū。
人行溪侧畔,天在树梢头。rén xíng xī cè pàn,tiān zài shù shāo tóu。
学懒真成懒,知休却得休。xué lǎn zhēn chéng lǎn,zhī xiū què dé xiū。
遣愁愁不去,愁尽自无愁。qiǎn chóu chóu bù qù,chóu jǐn zì wú chóu。

晓望

杨万里

暑退谁当忆,秋生喜此逢。shǔ tuì shuí dāng yì,qiū shēng xǐ cǐ féng。
荒林失轻雾,寒日上危峰。huāng lín shī qīng wù,hán rì shàng wēi fēng。
忽有吟边兴,忘看镜里容。hū yǒu yín biān xīng,wàng kàn jìng lǐ róng。
不须无鲍谢,始得擅诗宗。bù xū wú bào xiè,shǐ dé shàn shī zōng。

午睡起

杨万里

过雨馀秋暑,移床拣午凉。guò yǔ yú qiū shǔ,yí chuáng jiǎn wǔ liáng。
小风吹醉面,凛气忽如霜。xiǎo fēng chuī zuì miàn,lǐn qì hū rú shuāng。
日脚何曾动,桐阴有底忙。rì jiǎo hé céng dòng,tóng yīn yǒu dǐ máng。
倦来聊作睡,睡起更苍茫。juàn lái liáo zuò shuì,shuì qǐ gèng cāng máng。

和胡季永赴季文游园良集之韵聊以致私怨于独往云

杨万里

有酒招元亮,无浆馈子居。yǒu jiǔ zhāo yuán liàng,wú jiāng kuì zi jū。
何曾三不速,焉用一行书。hé céng sān bù sù,yān yòng yī xíng shū。
乞饮殊无分,干时不已疏。qǐ yǐn shū wú fēn,gàn shí bù yǐ shū。
犹应慰大嚼,玉轴到吾庐。yóu yīng wèi dà jué,yù zhóu dào wú lú。

秋晚过泉口

杨万里

日色全无热,秋凉不似初。rì sè quán wú rè,qiū liáng bù shì chū。
行人惊翡翠,掠水度芙蕖。xíng rén jīng fěi cuì,lüè shuǐ dù fú qú。
平野一回顾,远山千有馀。píng yě yī huí gù,yuǎn shān qiān yǒu yú。
谁令贪眺望,却道废看书。shuí lìng tān tiào wàng,què dào fèi kàn shū。

丰山小憩

杨万里

归路元无远,行人倦自迟。guī lù yuán wú yuǎn,xíng rén juàn zì chí。
野香寒蝶聚,秋色老枫知。yě xiāng hán dié jù,qiū sè lǎo fēng zhī。
得得逢清荫,休休憩片时。dé dé féng qīng yīn,xiū xiū qì piàn shí。
江山岂无意,邀我觅新诗。jiāng shān qǐ wú yì,yāo wǒ mì xīn shī。

过刘村江

杨万里

波走痕痕日,江呈岸岸秋。bō zǒu hén hén rì,jiāng chéng àn àn qiū。
清流堪数石,浅涉不须舟。qīng liú kān shù shí,qiǎn shè bù xū zhōu。
野菊知何喜,迎风舞未休。yě jú zhī hé xǐ,yíng fēng wǔ wèi xiū。
归涂愁欲暮,未暮我何愁。guī tú chóu yù mù,wèi mù wǒ hé chóu。

寄萧仲和

杨万里

贫里端何好,欣然肯不居。pín lǐ duān hé hǎo,xīn rán kěn bù jū。
诗臞将到骨,室陋得关渠。shī qú jiāng dào gǔ,shì lòu dé guān qú。
我懒今仍老,谁能强著书。wǒ lǎn jīn réng lǎo,shuí néng qiáng zhù shū。
谈间可无子,独判一秋虚。tán jiān kě wú zi,dú pàn yī qiū xū。