古诗词

题曹仲本出示谯国公迎请太后图自肃天仗以下皆纪画也

杨万里

德寿宫前春昼长,宫中花开宫外香。dé shòu gōng qián chūn zhòu zhǎng,gōng zhōng huā kāi gōng wài xiāng。
太皇颐神玉霄上,都人久不瞻清光。tài huáng yí shén yù xiāo shàng,dōu rén jiǔ bù zhān qīng guāng。
今晨忽见肃天仗,翠华黄屋从天降。jīn chén hū jiàn sù tiān zhàng,cuì huá huáng wū cóng tiān jiàng。
一声清跸万人看,天街冰销楼雪残。yī shēng qīng bì wàn rén kàn,tiān jiē bīng xiāo lóu xuě cán。
北来又有一红伞,八鸾三騑金毂端。běi lái yòu yǒu yī hóng sǎn,bā luán sān fēi jīn gǔ duān。
辇中似是瑶池母,凤舄霞裳剪云雾。niǎn zhōng shì shì yáo chí mǔ,fèng xì xiá shang jiǎn yún wù。
太皇望见天开颜,万国春风百花舞。tài huáng wàng jiàn tiān kāi yán,wàn guó chūn fēng bǎi huā wǔ。
乃是慈宁太母回鸾图,母子如初千古无。nǎi shì cí níng tài mǔ huí luán tú,mǔ zi rú chū qiān gǔ wú。
朔云边雪旗脚湿,御柳宫梅寒影疏。shuò yún biān xuě qí jiǎo shī,yù liǔ gōng méi hán yǐng shū。
向来慈宁隔沙漠,倩雁传书雁难托。xiàng lái cí níng gé shā mò,qiàn yàn chuán shū yàn nán tuō。
迎还騩驭彼何人,魏武子孙曹将军。yíng hái guī yù bǐ hé rén,wèi wǔ zi sūn cáo jiāng jūn。
将军元是一缝掖,忽攘两臂挽五石。jiāng jūn yuán shì yī fèng yē,hū rǎng liǎng bì wǎn wǔ shí。
长揖单于如小儿,奉归慈辇如折枝。zhǎng yī dān yú rú xiǎo ér,fèng guī cí niǎn rú zhé zhī。
功盖天下只戏剧,笑随赤松蜡双屐,飘然南山之南北山北。gōng gài tiān xià zhǐ xì jù,xiào suí chì sōng là shuāng jī,piāo rán nán shān zhī nán běi shān běi。
君不见岳飞功成不抽身,却道秦家丞相嗔。jūn bù jiàn yuè fēi gōng chéng bù chōu shēn,què dào qín jiā chéng xiāng chēn。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

读汉书二首

杨万里

乃祖宽仍豁,曾孙察作明。nǎi zǔ kuān réng huō,céng sūn chá zuò míng。
不将囊底智,分减及元成。bù jiāng náng dǐ zhì,fēn jiǎn jí yuán chéng。

舟中夜坐

杨万里

与月隔一簟,去天争半篷。yǔ yuè gé yī diàn,qù tiān zhēng bàn péng。
若无篷与簟,身在大虚中。ruò wú péng yǔ diàn,shēn zài dà xū zhōng。

自嘲白须三首

杨万里

强惜数茎须,惟愁白却渠。qiáng xī shù jīng xū,wéi chóu bái què qú。
朝来都白尽,愁惜两何如。cháo lái dōu bái jǐn,chóu xī liǎng hé rú。

自嘲白须三首

杨万里

客传涅须法,老子付一笑。kè chuán niè xū fǎ,lǎo zi fù yī xiào。
借令白再玄,能令年再少。jiè lìng bái zài xuán,néng lìng nián zài shǎo。

自嘲白须三首

杨万里

涅髭只诳客,那可诳妻儿。niè zī zhǐ kuáng kè,nà kě kuáng qī ér。
诳得妻儿著,还能诳面皮。kuáng dé qī ér zhù,hái néng kuáng miàn pí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

忆我南溪北,千岩万壑亭。yì wǒ nán xī běi,qiān yán wàn hè tíng。
妒渠紫阳叟,诧杀一峰青。dù qú zǐ yáng sǒu,chà shā yī fēng qīng。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

学子可怜生,远来参老子。xué zi kě lián shēng,yuǎn lái cān lǎo zi。
仁智若为谈,指似秋山水。rén zhì ruò wèi tán,zhǐ shì qiū shān shuǐ。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

梦里长逢孟,羹中亦见颜。mèng lǐ zhǎng féng mèng,gēng zhōng yì jiàn yán。
痴儿入吾室,真作采薇看。chī ér rù wú shì,zhēn zuò cǎi wēi kàn。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

一老说谈话,诸君未要眠。yī lǎo shuō tán huà,zhū jūn wèi yào mián。
开窗放山月,把酒奏溪泉。kāi chuāng fàng shān yuè,bǎ jiǔ zòu xī quán。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

乱石堆成玉,双峰便是门。luàn shí duī chéng yù,shuāng fēng biàn shì mén。
莫将尘底脚,踏涴坞中云。mò jiāng chén dǐ jiǎo,tà wò wù zhōng yún。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

观棋不作秋,观斫不作石。guān qí bù zuò qiū,guān zhuó bù zuò shí。
要知丽泽功,祇个是消息。yào zhī lì zé gōng,qí gè shì xiāo xī。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

鍊玉云粘杵,朝真露湿衣。liàn yù yún zhān chǔ,cháo zhēn lù shī yī。
一声半夜鹤,月里羽人归。yī shēng bàn yè hè,yuè lǐ yǔ rén guī。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

大隐翠屏孤,何许最正面。dà yǐn cuì píng gū,hé xǔ zuì zhèng miàn。
日落未落时,亭上来相见。rì luò wèi luò shí,tíng shàng lái xiāng jiàn。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

谁将点漆金,铸作孤竹笛。shuí jiāng diǎn qī jīn,zhù zuò gū zhú dí。
林外吹一声,震落千峰石。lín wài chuī yī shēng,zhèn luò qiān fēng shí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

月夜乘醉来,垂竿曲溪曲。yuè yè chéng zuì lái,chuí gān qū xī qū。
水清无寸鳞,钓得半轮玉。shuǐ qīng wú cùn lín,diào dé bàn lún yù。