古诗词

再和云龙歌留陆务观西湖小集且督战云

杨万里

我愿身为云,东野化为龙。wǒ yuàn shēn wèi yún,dōng yě huà wèi lóng。
龙会入渊云入岫,韩子却要长相逢。lóng huì rù yuān yún rù xiù,hán zi què yào zhǎng xiāng féng。
作意相寻偏不值,不知今年是何岁。zuò yì xiāng xún piān bù zhí,bù zhī jīn nián shì hé suì。
剡藤玉板赠一番,廷圭乌丸洒未干。shàn téng yù bǎn zèng yī fān,tíng guī wū wán sǎ wèi gàn。
乃是故人陆浚仪,诗骨点化黄金丹。nǎi shì gù rén lù jùn yí,shī gǔ diǎn huà huáng jīn dān。
谓宜天禄贮刘向,不然亦合云台上。wèi yí tiān lù zhù liú xiàng,bù rán yì hé yún tái shàng。
却令去索催租钱,枉却清风明月三千篇。què lìng qù suǒ cuī zū qián,wǎng què qīng fēng míng yuè sān qiān piān。
夜装明发走不彻,半篙刺碎严滩月。yè zhuāng míng fā zǒu bù chè,bàn gāo cì suì yán tān yuè。
老夫不愿万户侯,但愿与君酒船万斛同拍浮。lǎo fū bù yuàn wàn hù hóu,dàn yuàn yǔ jūn jiǔ chuán wàn hú tóng pāi fú。
老夫不怯故将军,但怯与君笔阵千里相追奔。lǎo fū bù qiè gù jiāng jūn,dàn qiè yǔ jūn bǐ zhèn qiān lǐ xiāng zhuī bēn。
少陵浣花旧时屋,太白青山何处坟。shǎo líng huàn huā jiù shí wū,tài bái qīng shān hé chù fén。
二仙死可埋丘阜,二仙生可著韦布。èr xiān sǐ kě mái qiū fù,èr xiān shēng kě zhù wéi bù。
名挂广寒宫里树,非烟非云亦非雾,长使玉皇掉头诵渠句。míng guà guǎng hán gōng lǐ shù,fēi yān fēi yún yì fēi wù,zhǎng shǐ yù huáng diào tóu sòng qú jù。
诗府谁得玉?开,诗坛谁授黄钺来。shī fǔ shuí dé yù shi kāi,shī tán shuí shòu huáng yuè lái。
留君不住君急回,不道西出阳关无此杯。liú jūn bù zhù jūn jí huí,bù dào xī chū yáng guān wú cǐ bēi。
西山金盆尽渠颓,斯游明日方怀哉。xī shān jīn pén jǐn qú tuí,sī yóu míng rì fāng huái zāi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

春梦纷纭

杨万里

烛花半作紫芝开,诗兴频遭白雨催。zhú huā bàn zuò zǐ zhī kāi,shī xīng pín zāo bái yǔ cuī。
只有睡时愁可遣,春愁又向梦中来。zhǐ yǒu shuì shí chóu kě qiǎn,chūn chóu yòu xiàng mèng zhōng lái。

二月一日郡圃寻春二首

杨万里

中和节里半春天,一拂清寒半点暄。zhōng hé jié lǐ bàn chūn tiān,yī fú qīng hán bàn diǎn xuān。
憔悴不胜梅欲落,娇饶无对杏初繁。qiáo cuì bù shèng méi yù luò,jiāo ráo wú duì xìng chū fán。

二月一日郡圃寻春二首

杨万里

花绕朱檐柳绕栏,小亭面面锦团栾。huā rào zhū yán liǔ rào lán,xiǎo tíng miàn miàn jǐn tuán luán。
春风横欲欺诗瘦,且下东窗护嫩寒。chūn fēng héng yù qī shī shòu,qiě xià dōng chuāng hù nèn hán。

新柳

杨万里

辇路金丝半欲垂,外间玉爪未渠开。niǎn lù jīn sī bàn yù chuí,wài jiān yù zhǎo wèi qú kāi。
上林柳色休多忆,更趁春风看一回。shàng lín liǔ sè xiū duō yì,gèng chèn chūn fēng kàn yī huí。

雨霁

杨万里

雨为梅花遣尽尘,柳勾日影自传神。yǔ wèi méi huā qiǎn jǐn chén,liǔ gōu rì yǐng zì chuán shén。
不须苦问春多少,暖幕晴帘总是春。bù xū kǔ wèn chūn duō shǎo,nuǎn mù qíng lián zǒng shì chūn。

蜜渍梅花

杨万里

瓮澄雪水酿春寒,蜜点梅花带露餐。wèng chéng xuě shuǐ niàng chūn hán,mì diǎn méi huā dài lù cān。
句里略无烟火气,更教谁上少陵坛。jù lǐ lüè wú yān huǒ qì,gèng jiào shuí shàng shǎo líng tán。

小饮俎豆颇备江西淮浙之品戏题二首

杨万里

满盘山海眩芳珍,未借前筹已咽津。mǎn pán shān hǎi xuàn fāng zhēn,wèi jiè qián chóu yǐ yàn jīn。
鲎酱子鱼总佳客,玉狸黄雀是乡人。hòu jiàng zi yú zǒng jiā kè,yù lí huáng què shì xiāng rén。

小饮俎豆颇备江西淮浙之品戏题二首

杨万里

味含霜气洞庭柑,鲊带桃花楚水?。wèi hán shuāng qì dòng tíng gān,zhǎ dài táo huā chǔ shuǐ。
春暖著人君会否,不教淮白过江南。chūn nuǎn zhù rén jūn huì fǒu,bù jiào huái bái guò jiāng nán。

感兴

杨万里

看书已怯短檠灯,觅句犹锵涧水声。kàn shū yǐ qiè duǎn qíng dēng,mì jù yóu qiāng jiàn shuǐ shēng。
诗瘦近来惟有骨,可怜辛苦为虚名。shī shòu jìn lái wéi yǒu gǔ,kě lián xīn kǔ wèi xū míng。

休日登城

杨万里

爱他休日更新晴,忍却春寒上古城。ài tā xiū rì gèng xīn qíng,rěn què chūn hán shàng gǔ chéng。
废垒荒芦无一好,春来微径总堪行。fèi lěi huāng lú wú yī hǎo,chūn lái wēi jìng zǒng kān xíng。

池亭双树梅花

杨万里

开尽梅花半欲残,两株晴雪作双寒。kāi jǐn méi huā bàn yù cán,liǎng zhū qíng xuě zuò shuāng hán。
团栾绕树元无见,只合池亭隔水看。tuán luán rào shù yuán wú jiàn,zhǐ hé chí tíng gé shuǐ kàn。

春暖郡圃散策三首

杨万里

已觉朝来退裌衣,日光风力软如痴。yǐ jué cháo lái tuì jiá yī,rì guāng fēng lì ruǎn rú chī。
倩谁留许春寒著,更放梅花住少时。qiàn shuí liú xǔ chūn hán zhù,gèng fàng méi huā zhù shǎo shí。

春暖郡圃散策三首

杨万里

萱草行间过履絇,杏花影里散文书。xuān cǎo xíng jiān guò lǚ qú,xìng huā yǐng lǐ sàn wén shū。
秋风遣我疏团扇,又被春风遣唤渠。qiū fēng qiǎn wǒ shū tuán shàn,yòu bèi chūn fēng qiǎn huàn qú。

多稼亭前小步

杨万里

樱桃抛过隔墙莟,芍药丛抽刺土芽。yīng táo pāo guò gé qiáng hàn,sháo yào cóng chōu cì tǔ yá。
最是蜜蜂无意思,忍将尘脚踏梅花。zuì shì mì fēng wú yì sī,rěn jiāng chén jiǎo tà méi huā。

净远亭午望二首

杨万里

城外春光染远山,池中嫩水涨微澜。chéng wài chūn guāng rǎn yuǎn shān,chí zhōng nèn shuǐ zhǎng wēi lán。
回身小却深檐里,野鸭双浮欲近栏。huí shēn xiǎo què shēn yán lǐ,yě yā shuāng fú yù jìn lán。