古诗词

再和云龙歌留陆务观西湖小集且督战云

杨万里

我愿身为云,东野化为龙。wǒ yuàn shēn wèi yún,dōng yě huà wèi lóng。
龙会入渊云入岫,韩子却要长相逢。lóng huì rù yuān yún rù xiù,hán zi què yào zhǎng xiāng féng。
作意相寻偏不值,不知今年是何岁。zuò yì xiāng xún piān bù zhí,bù zhī jīn nián shì hé suì。
剡藤玉板赠一番,廷圭乌丸洒未干。shàn téng yù bǎn zèng yī fān,tíng guī wū wán sǎ wèi gàn。
乃是故人陆浚仪,诗骨点化黄金丹。nǎi shì gù rén lù jùn yí,shī gǔ diǎn huà huáng jīn dān。
谓宜天禄贮刘向,不然亦合云台上。wèi yí tiān lù zhù liú xiàng,bù rán yì hé yún tái shàng。
却令去索催租钱,枉却清风明月三千篇。què lìng qù suǒ cuī zū qián,wǎng què qīng fēng míng yuè sān qiān piān。
夜装明发走不彻,半篙刺碎严滩月。yè zhuāng míng fā zǒu bù chè,bàn gāo cì suì yán tān yuè。
老夫不愿万户侯,但愿与君酒船万斛同拍浮。lǎo fū bù yuàn wàn hù hóu,dàn yuàn yǔ jūn jiǔ chuán wàn hú tóng pāi fú。
老夫不怯故将军,但怯与君笔阵千里相追奔。lǎo fū bù qiè gù jiāng jūn,dàn qiè yǔ jūn bǐ zhèn qiān lǐ xiāng zhuī bēn。
少陵浣花旧时屋,太白青山何处坟。shǎo líng huàn huā jiù shí wū,tài bái qīng shān hé chù fén。
二仙死可埋丘阜,二仙生可著韦布。èr xiān sǐ kě mái qiū fù,èr xiān shēng kě zhù wéi bù。
名挂广寒宫里树,非烟非云亦非雾,长使玉皇掉头诵渠句。míng guà guǎng hán gōng lǐ shù,fēi yān fēi yún yì fēi wù,zhǎng shǐ yù huáng diào tóu sòng qú jù。
诗府谁得玉?开,诗坛谁授黄钺来。shī fǔ shuí dé yù shi kāi,shī tán shuí shòu huáng yuè lái。
留君不住君急回,不道西出阳关无此杯。liú jūn bù zhù jūn jí huí,bù dào xī chū yáng guān wú cǐ bēi。
西山金盆尽渠颓,斯游明日方怀哉。xī shān jīn pén jǐn qú tuí,sī yóu míng rì fāng huái zāi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寄题万安县刘元袭横秀阁

杨万里

玉簪成阵雪成堆,秀气横空拨不开。yù zān chéng zhèn xuě chéng duī,xiù qì héng kōng bō bù kāi。
楚岫苍寒五云外,赣江白写九天来。chǔ xiù cāng hán wǔ yún wài,gàn jiāng bái xiě jiǔ tiān lái。
烟销日出皆诗句,月色波声唤梦回。yān xiāo rì chū jiē shī jù,yuè sè bō shēng huàn mèng huí。
早晚携家过高阁,寄诗聊当一枝梅。zǎo wǎn xié jiā guò gāo gé,jì shī liáo dāng yī zhī méi。

送胡端明赴召

杨万里

紫泥夜下日星晖,赤舄朝看衮绣归。zǐ ní yè xià rì xīng huī,chì xì cháo kàn gǔn xiù guī。
中国如今相司马,四夷见说问非衣。zhōng guó rú jīn xiāng sī mǎ,sì yí jiàn shuō wèn fēi yī。
金鱼玉带明霜鬓,斗极台符拱太微。jīn yú yù dài míng shuāng bìn,dòu jí tái fú gǒng tài wēi。
卫武年龄子仪考,一身双美古来稀。wèi wǔ nián líng zi yí kǎo,yī shēn shuāng měi gǔ lái xī。

晓过皂口岭

杨万里

夜渡惊滩有底忙,晓攀绝磴更禁当。yè dù jīng tān yǒu dǐ máng,xiǎo pān jué dèng gèng jìn dāng。
周遭碧嶂无人迹,围入青天小册方。zhōu zāo bì zhàng wú rén jì,wéi rù qīng tiān xiǎo cè fāng。
半世功名一鸡肋,平生道路九羊肠。bàn shì gōng míng yī jī lē,píng shēng dào lù jiǔ yáng cháng。
何时上到梅花岭,北望螺峰半点苍。hé shí shàng dào méi huā lǐng,běi wàng luó fēng bàn diǎn cāng。

社日南康道中

杨万里

东风试暖却成寒,春恰平分又欲残。dōng fēng shì nuǎn què chéng hán,chūn qià píng fēn yòu yù cán。
淡着烟云轻着雨,近遮草树远遮山。dàn zhe yān yún qīng zhe yǔ,jìn zhē cǎo shù yuǎn zhē shān。
人行柳色花光里,天接江西岭北间。rén xíng liǔ sè huā guāng lǐ,tiān jiē jiāng xī lǐng běi jiān。
管领社公须竹叶,在家在外匹如闲。guǎn lǐng shè gōng xū zhú yè,zài jiā zài wài pǐ rú xián。

题南雄驿外计堂

杨万里

携家度岭夜乘槎,小泊凌江水北涯。xié jiā dù lǐng yè chéng chá,xiǎo pō líng jiāng shuǐ běi yá。
二月山城无菜把,一年春事又杨花。èr yuè shān chéng wú cài bǎ,yī nián chūn shì yòu yáng huā。
举头海国星辰近,回顾梅山草树遮。jǔ tóu hǎi guó xīng chén jìn,huí gù méi shān cǎo shù zhē。
客子相逢闻好语,看山只欠到南华。kè zi xiāng féng wén hǎo yǔ,kàn shān zhǐ qiàn dào nán huá。

三月一日过摩舍那滩阻雨泊清溪镇二首

杨万里

一声霹雳霁光收,急泊荒茅野渡头。yī shēng pī lì jì guāng shōu,jí pō huāng máo yě dù tóu。
摩舍那滩冲石过,曼陀罗影漾江流。mó shě nà tān chōng shí guò,màn tuó luó yǐng yàng jiāng liú。
山才入眼云遮断,船欲追程雨见留。shān cái rù yǎn yún zhē duàn,chuán yù zhuī chéng yǔ jiàn liú。
夜宿清溪望清远,举头不见隔英州。yè sù qīng xī wàng qīng yuǎn,jǔ tóu bù jiàn gé yīng zhōu。

三月一日过摩舍那滩阻雨泊清溪镇二首

杨万里

过尽危滩百不堪,忽惊绝壁翠巉巉。guò jǐn wēi tān bǎi bù kān,hū jīng jué bì cuì chán chán。
倒垂不死千年树,下拂奔流万丈潭。dào chuí bù sǐ qiān nián shù,xià fú bēn liú wàn zhàng tán。
隔岸数峰如笔格,倚天一色染春蓝。gé àn shù fēng rú bǐ gé,yǐ tiān yī sè rǎn chūn lán。
真阳此去无多子,到日应逢三月三。zhēn yáng cǐ qù wú duō zi,dào rì yīng féng sān yuè sān。

晨炊光口砦

杨万里

泊船光口荐晨炊,野饭匆匆不整齐。pō chuán guāng kǒu jiàn chén chuī,yě fàn cōng cōng bù zhěng qí。
新摘柚花薰熟水,旋捞莴苣浥生齑。xīn zhāi yòu huā xūn shú shuǐ,xuán lāo wō jù yì shēng jī。
尽教坡老食无肉,未害山公醉似泥。jǐn jiào pō lǎo shí wú ròu,wèi hài shān gōng zuì shì ní。
过了真阳到清远,好山自足乐人饥。guò le zhēn yáng dào qīng yuǎn,hǎo shān zì zú lè rén jī。

四月八日尝新荔子

杨万里

一点胭脂染蒂旁,忽然红遍绿衣裳。yī diǎn yān zhī rǎn dì páng,hū rán hóng biàn lǜ yī shang。
紫琼骨骼丁香瘦,白雪肌肤午暑凉。zǐ qióng gǔ gé dīng xiāng shòu,bái xuě jī fū wǔ shǔ liáng。
掌上冰丸那忍触,樽前风味独难忘。zhǎng shàng bīng wán nà rěn chù,zūn qián fēng wèi dú nán wàng。
老饕要啖三百颗,却怕甘寒冻断肠。lǎo tāo yào dàn sān bǎi kē,què pà gān hán dòng duàn cháng。

雨霁登连天观

杨万里

高台十日不曾登,雨后支藤拄晚晴。gāo tái shí rì bù céng dēng,yǔ hòu zhī téng zhǔ wǎn qíng。
城外诸峰迎落照,松根细草总斜明。chéng wài zhū fēng yíng luò zhào,sōng gēn xì cǎo zǒng xié míng。
眼穿岭北书不到,秋入海南愁顿生。yǎn chuān lǐng běi shū bù dào,qiū rù hǎi nán chóu dùn shēng。
只有荷花旧相识,风前翠盖为人倾。zhǐ yǒu hé huā jiù xiāng shí,fēng qián cuì gài wèi rén qīng。

至日薄寒

杨万里

旧传冬不到南中,今岁南中稍稍冬。jiù chuán dōng bù dào nán zhōng,jīn suì nán zhōng shāo shāo dōng。
曦幕暖吹红皱起,霜桥冷步缟声松。xī mù nuǎn chuī hóng zhòu qǐ,shuāng qiáo lěng bù gǎo shēng sōng。
裁缝苦思诗千首,排遣清愁酒一钟。cái fèng kǔ sī shī qiān shǒu,pái qiǎn qīng chóu jiǔ yī zhōng。
不是梅花开独早,似怜北客老相逢。bù shì méi huā kāi dú zǎo,shì lián běi kè lǎo xiāng féng。

送蔡定夫赴湖南提刑二首

杨万里

菊后霜前换绣衣,湘南岭北看梅枝。jú hòu shuāng qián huàn xiù yī,xiāng nán lǐng běi kàn méi zhī。
还将方策汗青语,拈出圜扉草绿时。hái jiāng fāng cè hàn qīng yǔ,niān chū huán fēi cǎo lǜ shí。
四海几人怜我老,三年两作送君诗。sì hǎi jǐ rén lián wǒ lǎo,sān nián liǎng zuò sòng jūn shī。
借令贵杀衡阳纸,半幅无妨慰梦思。jiè lìng guì shā héng yáng zhǐ,bàn fú wú fáng wèi mèng sī。

送蔡定夫赴湖南提刑二首

杨万里

方丈蓬莱第一人,星轺玉节正青春。fāng zhàng péng lái dì yī rén,xīng yáo yù jié zhèng qīng chūn。
只今回雁峰头客,曾触神龙颔下鳞。zhǐ jīn huí yàn fēng tóu kè,céng chù shén lóng hàn xià lín。
未遣五纹朝补衮,便应三字夜司纶。wèi qiǎn wǔ wén cháo bǔ gǔn,biàn yīng sān zì yè sī lún。
湘江绿净不可唾,却要珠玑欬唾新。xiāng jiāng lǜ jìng bù kě tuò,què yào zhū jī kài tuò xīn。

病中夜坐

杨万里

月流银汉小徘徊,似恋空庭独树梅。yuè liú yín hàn xiǎo pái huái,shì liàn kōng tíng dú shù méi。
玉漏听来更二点,烛花剪了晕重开。yù lòu tīng lái gèng èr diǎn,zhú huā jiǎn le yūn zhòng kāi。
病身不饮看人醉,乾雪无端上鬓来。bìng shēn bù yǐn kàn rén zuì,qián xuě wú duān shàng bìn lái。
后日老衰知健否,只今六九已摧隤。hòu rì lǎo shuāi zhī jiàn fǒu,zhǐ jīn liù jiǔ yǐ cuī tuí。

连天观望春忆毗陵翟园

杨万里

中和节后社前时,春到园林最晚枝。zhōng hé jié hòu shè qián shí,chūn dào yuán lín zuì wǎn zhī。
弄水不冰携扇手,登台犹粟向风肌。nòng shuǐ bù bīng xié shàn shǒu,dēng tái yóu sù xiàng fēng jī。
鸟乌声里山光湿,花柳阴中日脚迟。niǎo wū shēng lǐ shān guāng shī,huā liǔ yīn zhōng rì jiǎo chí。
北望翟园春正闹,海棠锦绕雪酴醾。běi wàng dí yuán chūn zhèng nào,hǎi táng jǐn rào xuě tú mí。