古诗词

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

住山何敢望他僧,只是游山也不曾。zhù shān hé gǎn wàng tā sēng,zhǐ shì yóu shān yě bù céng。
可惜一条杉桧路,都将湿了不教行。kě xī yī tiáo shān guì lù,dōu jiāng shī le bù jiào xíng。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

破雨游山也莫嫌,却缘山色雨中添。pò yǔ yóu shān yě mò xián,què yuán shān sè yǔ zhōng tiān。
人家屋里生松树,穿出茅檐却覆檐。rén jiā wū lǐ shēng sōng shù,chuān chū máo yán què fù yán。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

小溪曲曲乱山中,嫩水溅溅一线通。xiǎo xī qū qū luàn shān zhōng,nèn shuǐ jiàn jiàn yī xiàn tōng。
两岸桃花总无力,斜红相倚卧春风。liǎng àn táo huā zǒng wú lì,xié hóng xiāng yǐ wò chūn fēng。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

老桧如幢翠接连,山茶作塔绿萦缠。lǎo guì rú chuáng cuì jiē lián,shān chá zuò tǎ lǜ yíng chán。
山僧相识浑相忘,不到山中十五年。shān sēng xiāng shí hún xiāng wàng,bù dào shān zhōng shí wǔ nián。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

三峰小石一方池,下有机泉仰面飞。sān fēng xiǎo shí yī fāng chí,xià yǒu jī quán yǎng miàn fēi。
坐看跳珠复抛玉,忽然一喷与檐齐。zuò kàn tiào zhū fù pāo yù,hū rán yī pēn yǔ yán qí。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

清远溪中小闸头,遮栏溪水不教流。qīng yuǎn xī zhōng xiǎo zhá tóu,zhē lán xī shuǐ bù jiào liú。
山僧为我放一板,溅雪奔雷怒未休。shān sēng wèi wǒ fàng yī bǎn,jiàn xuě bēn léi nù wèi xiū。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

城里哦诗枉断髭,山中物物是诗题。chéng lǐ ó shī wǎng duàn zī,shān zhōng wù wù shì shī tí。
欲将数句了天竺,天竺前头更有诗。yù jiāng shù jù le tiān zhú,tiān zhú qián tóu gèng yǒu shī。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

忽见金丝袅绮疏,又惊寒食到来初。hū jiàn jīn sī niǎo qǐ shū,yòu jīng hán shí dào lái chū。
不知折尽西湖柳,插遍长安万户无。bù zhī zhé jǐn xī hú liǔ,chā biàn zhǎng ān wàn hù wú。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

禅房寂寂水潺潺,涧草岩花点缀间。chán fáng jì jì shuǐ chán chán,jiàn cǎo yán huā diǎn zhuì jiān。
忽有仙禽发奇响,频伽来自补陀山。hū yǒu xiān qín fā qí xiǎng,pín gā lái zì bǔ tuó shān。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

雨里匆匆怨出郊,晴时不出却谁教。yǔ lǐ cōng cōng yuàn chū jiāo,qíng shí bù chū què shuí jiào。
西湖北畔名园里,无数桃花只见梢。xī hú běi pàn míng yuán lǐ,wú shù táo huā zhǐ jiàn shāo。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

户户游春不放春,只愁春去不愁贫。hù hù yóu chūn bù fàng chūn,zhǐ chóu chūn qù bù chóu pín。
今朝道是游人少,处处园亭处处人。jīn cháo dào shì yóu rén shǎo,chù chù yuán tíng chù chù rén。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

若道寻春被雨催,如何随处两三杯。ruò dào xún chūn bèi yǔ cuī,rú hé suí chù liǎng sān bēi。
晚晴晓雨如翻手,有底亏侬不好来。wǎn qíng xiǎo yǔ rú fān shǒu,yǒu dǐ kuī nóng bù hǎo lái。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

万顷湖光一片春,何须割破损天真。wàn qǐng hú guāng yī piàn chūn,hé xū gē pò sǔn tiān zhēn。
却将葑草分疆界,葑外垂杨属别人。què jiāng fēng cǎo fēn jiāng jiè,fēng wài chuí yáng shǔ bié rén。

寒食雨中同舍约游天竺得十六绝句呈陆务观

杨万里

轿顶花枝尽闹装,游人未暮已心忙。jiào dǐng huā zhī jǐn nào zhuāng,yóu rén wèi mù yǐ xīn máng。
无端更被千株柳,展取苏堤分外长。wú duān gèng bèi qiān zhū liǔ,zhǎn qǔ sū dī fēn wài zhǎng。

和皇太子雨中赏梅偶成二首

杨万里

日到青宫分外长,梅兼白雪一时芳。rì dào qīng gōng fēn wài zhǎng,méi jiān bái xuě yī shí fāng。
储皇更着琼瑶句,句里天葩别样香。chǔ huáng gèng zhe qióng yáo jù,jù lǐ tiān pā bié yàng xiāng。