古诗词

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

九月十五夜月细看桂枝北茂南缺未经古人拈出纪以二绝句

杨万里

青天如水月如空,月色天容一皎中。qīng tiān rú shuǐ yuè rú kōng,yuè sè tiān róng yī jiǎo zhōng。
若遣桂华生塞了,姮娥无殿兔无宫。ruò qiǎn guì huá shēng sāi le,héng é wú diàn tù wú gōng。

缓辔入东宫门望见渔浦山

杨万里

渔浦孤峰入九城,承华门里最分明。yú pǔ gū fēng rù jiǔ chéng,chéng huá mén lǐ zuì fēn míng。
马头看得山低去,夹道芙蓉红露声。mǎ tóu kàn dé shān dī qù,jiā dào fú róng hóng lù shēng。

三老董公

杨万里

一色三军雪染衣,拔山气力陡然衰。yī sè sān jūn xuě rǎn yī,bá shān qì lì dǒu rán shuāi。
三王事业无多子,却是良平不得知。sān wáng shì yè wú duō zi,què shì liáng píng bù dé zhī。

送德轮行者

杨万里

沥血抄经奈若何,十年依旧一头陀。lì xuè chāo jīng nài ruò hé,shí nián yī jiù yī tóu tuó。
袈裟未著愁多事,著了袈裟事更多。jiā shā wèi zhù chóu duō shì,zhù le jiā shā shì gèng duō。

晓入秘书省过三桥

杨万里

船底吴侬尚晏眠,一船炊饭数船烟。chuán dǐ wú nóng shàng yàn mián,yī chuán chuī fàn shù chuán yān。
行人各自东西岸,抵死回头看两边。xíng rén gè zì dōng xī àn,dǐ sǐ huí tóu kàn liǎng biān。

龙山送客二首

杨万里

念念还乡未得还,偶因送客到龙山。niàn niàn hái xiāng wèi dé hái,ǒu yīn sòng kè dào lóng shān。
分明认得西归路,只是回车却入关。fēn míng rèn dé xī guī lù,zhǐ shì huí chē què rù guān。

龙山送客二首

杨万里

无奈乡愁只强忘,龙山唤起再思乡。wú nài xiāng chóu zhǐ qiáng wàng,lóng shān huàn qǐ zài sī xiāng。
故乡依旧千山外,却被龙山断杀肠。gù xiāng yī jiù qiān shān wài,què bèi lóng shān duàn shā cháng。

问春二首

杨万里

今岁春归不小心,合将消息报园林。jīn suì chūn guī bù xiǎo xīn,hé jiāng xiāo xī bào yuán lín。
苏公堤上千株柳,二月犹悭半缕金。sū gōng dī shàng qiān zhū liǔ,èr yuè yóu qiān bàn lǚ jīn。

问春二首

杨万里

元日春回不道迟,匆匆未遣万花知。yuán rì chūn huí bù dào chí,cōng cōng wèi qiǎn wàn huā zhī。
道山堂下红梅树,速借晴光染一枝。dào shān táng xià hóng méi shù,sù jiè qíng guāng rǎn yī zhī。

连日二相过史局不到省中后园杏花开尽

杨万里

史馆频催史笔迟,道山还解有忙时。shǐ guǎn pín cuī shǐ bǐ chí,dào shān hái jiě yǒu máng shí。
后园两日不曾到,开尽杏花人不知。hòu yuán liǎng rì bù céng dào,kāi jǐn xìng huā rén bù zhī。

省中新柳

杨万里

元日新春已早归,却缘春雪勒春迟。yuán rì xīn chūn yǐ zǎo guī,què yuán chūn xuě lēi chūn chí。
一年柳色今何似,政是犹黄未绿时。yī nián liǔ sè jīn hé shì,zhèng shì yóu huáng wèi lǜ shí。

读梁武帝事

杨万里

眼见台城作劫灰,一声荷荷可怜哉。yǎn jiàn tái chéng zuò jié huī,yī shēng hé hé kě lián zāi。
梵王岂是无甘露,不为君王致蜜来。fàn wáng qǐ shì wú gān lù,bù wèi jūn wáng zhì mì lái。

去瑞香病叶

杨万里

紫蕤落尽长青枝,政是添新换旧时。zǐ ruí luò jǐn zhǎng qīng zhī,zhèng shì tiān xīn huàn jiù shí。
辛苦为渠耘病叶,殷勤挽住是游丝。xīn kǔ wèi qú yún bìng yè,yīn qín wǎn zhù shì yóu sī。

和段季承左藏惠四绝句

杨万里

个个诗家各筑坛,一家横割一江山。gè gè shī jiā gè zhù tán,yī jiā héng gē yī jiāng shān。
只知轻薄唐将晚,更解攀翻晋以还。zhǐ zhī qīng báo táng jiāng wǎn,gèng jiě pān fān jìn yǐ hái。

和段季承左藏惠四绝句

杨万里

遮莫蟠胸书似山,更饶落笔语如泉。zhē mò pán xiōng shū shì shān,gèng ráo luò bǐ yǔ rú quán。
阴何绝倒无人怨,却怨渠侬秘不传。yīn hé jué dào wú rén yuàn,què yuàn qú nóng mì bù chuán。