古诗词

秋雨蚤作有叹

杨万里

细雨澹无质,安得更有声。xì yǔ dàn wú zhì,ān dé gèng yǒu shēng。
如何却作泥,亦能妨晨征。rú hé què zuò ní,yì néng fáng chén zhēng。
宿昔忽过暄,心知非坚晴。sù xī hū guò xuān,xīn zhī fēi jiān qíng。
何须暄晴极,然后寒雨生。hé xū xuān qíng jí,rán hòu hán yǔ shēng。
寒暄使人觉,妙物亦何曾。hán xuān shǐ rén jué,miào wù yì hé céng。
剪剪自神妙,无乃与物矜。jiǎn jiǎn zì shén miào,wú nǎi yǔ wù jīn。
造物本非作,观者或强名。zào wù běn fēi zuò,guān zhě huò qiáng míng。
老夫近稍聋,此事无暇听。lǎo fū jìn shāo lóng,cǐ shì wú xiá tīng。
平生感秋至,此意念已平。píng shēng gǎn qiū zhì,cǐ yì niàn yǐ píng。
独念老病身,颇不耐夙兴。dú niàn lǎo bìng shēn,pǒ bù nài sù xīng。
何时归故园,晏眠闭柴荆。hé shí guī gù yuán,yàn mián bì chái jīng。
鸣鸡亦不留,好梦无吾惊。míng jī yì bù liú,hǎo mèng wú wú jīng。
他年忆此诗,惘如宿酒醒。tā nián yì cǐ shī,wǎng rú sù jiǔ xǐng。
思归已可喜,而况真归耕。sī guī yǐ kě xǐ,ér kuàng zhēn guī gēng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

郡圃晓步因登披仙阁四首

杨万里

昨来风日较暄些,破晓来游特地佳。zuó lái fēng rì jiào xuān xiē,pò xiǎo lái yóu tè dì jiā。
也自低头花下过,依前撞落一头花。yě zì dī tóu huā xià guò,yī qián zhuàng luò yī tóu huā。

郡圃晓步因登披仙阁四首

杨万里

李花半落雪成堆,末后桃花陆续开。lǐ huā bàn luò xuě chéng duī,mò hòu táo huā lù xù kāi。
白锦地衣红锦障,侵晨供张等侬来。bái jǐn dì yī hóng jǐn zhàng,qīn chén gōng zhāng děng nóng lái。

郡圃晓步因登披仙阁四首

杨万里

百五佳时更绝晨,园丁犹未放游人。bǎi wǔ jiā shí gèng jué chén,yuán dīng yóu wèi fàng yóu rén。
瘦藤拄上披仙阁,四面花光照杀春。shòu téng zhǔ shàng pī xiān gé,sì miàn huā guāng zhào shā chūn。

郡圃晓步因登披仙阁四首

杨万里

只道春来不见痕,风邀雨勒未忺人。zhǐ dào chūn lái bù jiàn hén,fēng yāo yǔ lēi wèi xiān rén。
暄云淑日消多少,花柳匆匆了却春。xuān yún shū rì xiāo duō shǎo,huā liǔ cōng cōng le què chūn。

酴醾初发

杨万里

一春长是怨春迟,过却春光总不知。yī chūn zhǎng shì yuàn chūn chí,guò què chūn guāng zǒng bù zhī。
已负海棠桃李了,再三莫更负酴醾。yǐ fù hǎi táng táo lǐ le,zài sān mò gèng fù tú mí。

荷亭倚栏

杨万里

鱼跳龟戏不曾闲,萍尽荷生尚未繁。yú tiào guī xì bù céng xián,píng jǐn hé shēng shàng wèi fán。
水面圜纹乱相入,玻瓈盆旋玉连环。shuǐ miàn huán wén luàn xiāng rù,bō lí pén xuán yù lián huán。

亦山亭前梅子

杨万里

道傍小树复低枝,摘尽青梅肯更遗。dào bàng xiǎo shù fù dī zhī,zhāi jǐn qīng méi kěn gèng yí。
偶尔叶间留一个,且看漏眼几多时。ǒu ěr yè jiān liú yī gè,qiě kàn lòu yǎn jǐ duō shí。

堑荷池水

杨万里

雨中来看堑池塘,自与畦丁细校量。yǔ zhōng lái kàn qiàn chí táng,zì yǔ qí dīng xì xiào liàng。
更放水痕高几许,浮荷犹剩若干长。gèng fàng shuǐ hén gāo jǐ xǔ,fú hé yóu shèng ruò gàn zhǎng。

披仙阁上观酴醾二首

杨万里

仰架遥看时见些,登楼下瞰脱然佳。yǎng jià yáo kàn shí jiàn xiē,dēng lóu xià kàn tuō rán jiā。
酴醾蝴蝶浑无辨,飞去方知不是花。tú mí hú dié hún wú biàn,fēi qù fāng zhī bù shì huā。

披仙阁上观酴醾二首

杨万里

酴醾约我早来看,及至来看花已残。tú mí yuē wǒ zǎo lái kàn,jí zhì lái kàn huā yǐ cán。
动地寒风君莫怯,乱吹香雪洒栏干。dòng dì hán fēng jūn mò qiè,luàn chuī xiāng xuě sǎ lán gàn。

观荷上雨

杨万里

细雨沾荷散玉尘,聚成颗颗小珠新。xì yǔ zhān hé sàn yù chén,jù chéng kē kē xiǎo zhū xīn。
跳来跳去还收去,只有琼盘弄水银。tiào lái tiào qù hái shōu qù,zhǐ yǒu qióng pán nòng shuǐ yín。

晚步

杨万里

清水芙蓉未肯开,暑天花草底差排。qīng shuǐ fú róng wèi kěn kāi,shǔ tiān huā cǎo dǐ chà pái。
鹿葱金凤何为者,也得园亭护两阶。lù cōng jīn fèng hé wèi zhě,yě dé yuán tíng hù liǎng jiē。

书孙公谈圃谈圃载子由为黄白术将举火一猫据炉而溺须臾不见

杨万里

少许丹砂和水银,鍊成紫磨赚痴人。shǎo xǔ dān shā hé shuǐ yín,liàn chéng zǐ mó zhuàn chī rén。
颍滨莫笑狸奴著,却恐狸奴笑颍滨。yǐng bīn mò xiào lí nú zhù,què kǒng lí nú xiào yǐng bīn。

无讼堂观檐间蛛丝

杨万里

蜘蛛作网只愁疏,密了还遭小雨馀。zhī zhū zuò wǎng zhǐ chóu shū,mì le hái zāo xiǎo yǔ yú。
漏却飞虫浑细事,无妨网得万真珠。lòu què fēi chóng hún xì shì,wú fáng wǎng dé wàn zhēn zhū。

金凤花

杨万里

细看金凤小花丛,费尽司花染作工。xì kàn jīn fèng xiǎo huā cóng,fèi jǐn sī huā rǎn zuò gōng。
雪色白边袍色紫,更饶深浅四般红。xuě sè bái biān páo sè zǐ,gèng ráo shēn qiǎn sì bān hóng。