古诗词

林景思寄赠五言以长句谢之

杨万里

华亭沈虞卿,惠山尤延之。huá tíng shěn yú qīng,huì shān yóu yán zhī。
每见无杂语,只说林景思。měi jiàn wú zá yǔ,zhǐ shuō lín jǐng sī。
试问景思有何好,佳句惊人人绝倒。shì wèn jǐng sī yǒu hé hǎo,jiā jù jīng rén rén jué dào。
句句飞从月外来,可羞王公荐穹昊。jù jù fēi cóng yuè wài lái,kě xiū wáng gōng jiàn qióng hào。
若人乘云驾天风,秋衣剪菊裁芙蓉。ruò rén chéng yún jià tiān fēng,qiū yī jiǎn jú cái fú róng。
暮宿银汉朝蓬宫,我欲从之东海东。mù sù yín hàn cháo péng gōng,wǒ yù cóng zhī dōng hǎi dōng。
西湖柳色二三月,相逢一笑冠缨绝。xī hú liǔ sè èr sān yuè,xiāng féng yī xiào guān yīng jué。
醉招和靖叫东坡,一吸西湖湖欲竭。zuì zhāo hé jìng jiào dōng pō,yī xī xī hú hú yù jié。
我醉自眠君自颠,路人往往指作仙。wǒ zuì zì mián jūn zì diān,lù rén wǎng wǎng zhǐ zuò xiān。
此辈何曾识此乐,识与不识俱可怜。cǐ bèi hé céng shí cǐ lè,shí yǔ bù shí jù kě lián。
别时花开今已落,思君令人瘦如鹤。bié shí huā kāi jīn yǐ luò,sī jūn lìng rén shòu rú hè。
梦里随君携酒瓢,同登天台度石桥。mèng lǐ suí jūn xié jiǔ piáo,tóng dēng tiān tái dù shí qiáo。
瀑泉界天泻云窟,长松拔地搀烟霄。pù quán jiè tiān xiè yún kū,zhǎng sōng bá dì chān yān xiāo。
与君联句章未了,帝城钟动西峰晓。yǔ jūn lián jù zhāng wèi le,dì chéng zhōng dòng xī fēng xiǎo。
海风吹堕珊瑚枝,乃是先生寄我诗。hǎi fēng chuī duò shān hú zhī,nǎi shì xiān shēng jì wǒ shī。
火云烧江江水沸,君诗清凉过于水。huǒ yún shāo jiāng jiāng shuǐ fèi,jūn shī qīng liáng guò yú shuǐ。
定知来自雪巢底,恍然坐我天台寺。dìng zhī lái zì xuě cháo dǐ,huǎng rán zuò wǒ tiān tái sì。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

胡季永挽词二首

杨万里

一昨官都下,同时寄客间。yī zuó guān dōu xià,tóng shí jì kè jiān。
相从湖上寺,览遍浙西山。xiāng cóng hú shàng sì,lǎn biàn zhè xī shān。
骏足应千里,彪文未一斑。jùn zú yīng qiān lǐ,biāo wén wèi yī bān。
霜风吹病眼,老泪为渠潸。shuāng fēng chuī bìng yǎn,lǎo lèi wèi qú shān。

题刘直卿崇兰轩

杨万里

风亦何须过,林仍不厌深。fēng yì hé xū guò,lín réng bù yàn shēn。
莫将春色眼,来看岁寒心。mò jiāng chūn sè yǎn,lái kàn suì hán xīn。
政坐香通国,端令佩满襟。zhèng zuò xiāng tōng guó,duān lìng pèi mǎn jīn。
楚人更饶舌,得免世间寻。chǔ rén gèng ráo shé,dé miǎn shì jiān xún。

曾达臣挽词二首

杨万里

珠冻兰溪水,冰封玉笥山。zhū dòng lán xī shuǐ,bīng fēng yù sì shān。
是翁元不死,蜕骨此中间。shì wēng yuán bù sǐ,tuì gǔ cǐ zhōng jiān。
书画今存否,仪刑杳莫攀。shū huà jīn cún fǒu,yí xíng yǎo mò pān。
端令郡博士,陟岵泪斑斑。duān lìng jùn bó shì,zhì hù lèi bān bān。

曾达臣挽词二首

杨万里

议论千千古,胸怀一一奇。yì lùn qiān qiān gǔ,xiōng huái yī yī qí。
非关时弃我,不肯我干时。fēi guān shí qì wǒ,bù kěn wǒ gàn shí。
老鹤云间意,长松雪外姿。lǎo hè yún jiān yì,zhǎng sōng xuě wài zī。
平生独知命,冷眼看人痴。píng shēng dú zhī mìng,lěng yǎn kàn rén chī。

秋热追凉池上

杨万里

圃迥人全寂,池清虑自消。pǔ jiǒng rén quán jì,chí qīng lǜ zì xiāo。
萍根微著水,荷叶欲穿桥。píng gēn wēi zhù shuǐ,hé yè yù chuān qiáo。
今岁知何故,秋阳尔许骄。jīn suì zhī hé gù,qiū yáng ěr xǔ jiāo。
追凉犹有处,此老未无聊。zhuī liáng yóu yǒu chù,cǐ lǎo wèi wú liáo。

寒食相将诸子游翟园得十诗其一

杨万里

雨罢饶晴色,松阴转午时。yǔ bà ráo qíng sè,sōng yīn zhuǎn wǔ shí。
堆成李花雪,开遍海棠枝。duī chéng lǐ huā xuě,kāi biàn hǎi táng zhī。
旋酌新篘酒,留题细字诗。xuán zhuó xīn chōu jiǔ,liú tí xì zì shī。
不来真是枉,欲去更云迟。bù lái zhēn shì wǎng,yù qù gèng yún chí。

薛舍人母方氏太恭人挽章二首

杨万里

熊胆平生苦,鱼轩晚岁荣。xióng dǎn píng shēng kǔ,yú xuān wǎn suì róng。
芝兰今柱史,苗裔古玄英。zhī lán jīn zhù shǐ,miáo yì gǔ xuán yīng。
寒食花争泣,元宵烛半明。hán shí huā zhēng qì,yuán xiāo zhú bàn míng。
从今好时节,萱砌罢君羹。cóng jīn hǎo shí jié,xuān qì bà jūn gēng。

薛舍人母方氏太恭人挽章二首

杨万里

赋感东征句,诗愁陟屺篇。fù gǎn dōng zhēng jù,shī chóu zhì qǐ piān。
生前九龄梦,眼底五朝天。shēng qián jiǔ líng mèng,yǎn dǐ wǔ cháo tiān。
锦告浑无恙,云车忽杳然。jǐn gào hún wú yàng,yún chē hū yǎo rán。
不堪青竹笋,归路不迎船。bù kān qīng zhú sǔn,guī lù bù yíng chuán。

池亭

杨万里

小沼才阶下,孤亭恰水边。xiǎo zhǎo cái jiē xià,gū tíng qià shuǐ biān。
揩磨一玉镜,上下两青天。kāi mó yī yù jìng,shàng xià liǎng qīng tiān。
可惜无多水,难堪著钓船。kě xī wú duō shuǐ,nán kān zhù diào chuán。
今年非不暑,每到每醒然。jīn nián fēi bù shǔ,měi dào měi xǐng rán。

月下果饮七首其一

杨万里

恰则天方暮,如何月正中。qià zé tiān fāng mù,rú hé yuè zhèng zhōng。
一年无此热,今夕绝无风。yī nián wú cǐ rè,jīn xī jué wú fēng。
早藕凝松雪,新菱剥酽红。zǎo ǒu níng sōng xuě,xīn líng bō yàn hóng。
醉乡堪避暑,只合著衰翁。zuì xiāng kān bì shǔ,zhǐ hé zhù shuāi wēng。

早起

杨万里

不分老铃下,苦来惊我眠。bù fēn lǎo líng xià,kǔ lái jīng wǒ mián。
要知甘寝处,最是欲明天。yào zhī gān qǐn chù,zuì shì yù míng tiān。
未了公家事,难销月俸钱。wèi le gōng jiā shì,nán xiāo yuè fèng qián。
坐曹临讼罢,残烛正荧然。zuò cáo lín sòng bà,cán zhú zhèng yíng rán。

晓登怀古堂

杨万里

度暑过于岁,初凉别是天。dù shǔ guò yú suì,chū liáng bié shì tiān。
独穿秋露草,来看晓风莲。dú chuān qiū lù cǎo,lái kàn xiǎo fēng lián。
病骨殊轻甚,幽襟一洒然。bìng gǔ shū qīng shén,yōu jīn yī sǎ rán。
不妨聊吏隐,何必更林泉。bù fáng liáo lì yǐn,hé bì gèng lín quán。

感秋二首

杨万里

今岁五十二,岂为年少人。jīn suì wǔ shí èr,qǐ wèi nián shǎo rén。
荷凉欣暑退,蝉苦怨秋新。hé liáng xīn shǔ tuì,chán kǔ yuàn qiū xīn。
澹虑翻成感,雕诗不着尘。dàn lǜ fān chéng gǎn,diāo shī bù zhe chén。
小儿知得句,频掉小乌巾。xiǎo ér zhī dé jù,pín diào xiǎo wū jīn。

感秋二首

杨万里

南国初凉日,东吴欲尽头。nán guó chū liáng rì,dōng wú yù jǐn tóu。
露荷幽馥晓,云日澹光秋。lù hé yōu fù xiǎo,yún rì dàn guāng qiū。
也爱西风爽,其如半老休。yě ài xī fēng shuǎng,qí rú bàn lǎo xiū。
蝉声与蛩响,计会两催愁。chán shēng yǔ qióng xiǎng,jì huì liǎng cuī chóu。

雨后清晓梳头读书怀古堂二首

杨万里

宿雨犹凉在,晨阴欲霁初。sù yǔ yóu liáng zài,chén yīn yù jì chū。
移床近秋水,正面对芙蕖。yí chuáng jìn qiū shuǐ,zhèng miàn duì fú qú。
团扇凄无彩,生衣凛觉疏。tuán shàn qī wú cǎi,shēng yī lǐn jué shū。
欲归仍小住,更读数行书。yù guī réng xiǎo zhù,gèng dú shù xíng shū。