古诗词

和姜邦杰春坊续丽人行

杨万里

玉人自惜如花面,不许黄鹂鹦鹉见。yù rén zì xī rú huā miàn,bù xǔ huáng lí yīng wǔ jiàn。
若令画史识倾城,写遍人间屏与扇。ruò lìng huà shǐ shí qīng chéng,xiě biàn rén jiān píng yǔ shàn。
春光懒困扶不起,吹残玉笙也慵理。chūn guāng lǎn kùn fú bù qǐ,chuī cán yù shēng yě yōng lǐ。
是谁瞥见一梳云,微月影中扫秾李。shì shuí piē jiàn yī shū yún,wēi yuè yǐng zhōng sǎo nóng lǐ。
阿昉姓周不姓顾,笔端那得莲生步。ā fǎng xìng zhōu bù xìng gù,bǐ duān nà dé lián shēng bù。
无妨正面与渠看,看了丹青无画处。wú fáng zhèng miàn yǔ qú kàn,kàn le dān qīng wú huà chù。
古来妍丑知几何,嫫母背面谩人多。gǔ lái yán chǒu zhī jǐ hé,mó mǔ bèi miàn mán rén duō。
君不见汉宫六六多少人,画图枉却王昭君。jūn bù jiàn hàn gōng liù liù duō shǎo rén,huà tú wǎng què wáng zhāo jūn。
是时当面看写真,却遣琵琶弹塞尘。shì shí dāng miàn kàn xiě zhēn,què qiǎn pí pá dàn sāi chén。
不如九京唤起文与可,麝煤醉与竹传神。bù rú jiǔ jīng huàn qǐ wén yǔ kě,shè méi zuì yǔ zhú chuán shén。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

米囊花二首

杨万里

鸟语蜂喧蝶亦忙,争传天诏诏花王。niǎo yǔ fēng xuān dié yì máng,zhēng chuán tiān zhào zhào huā wáng。
东皇羽卫无供给,探借春风十日粮。dōng huáng yǔ wèi wú gōng gěi,tàn jiè chūn fēng shí rì liáng。

晓寒二首

杨万里

黯黯轻寒淡淡阴,游人便觉减行春。àn àn qīng hán dàn dàn yīn,yóu rén biàn jué jiǎn xíng chūn。
春风也解嫌萧索,自送秋千不要人。chūn fēng yě jiě xián xiāo suǒ,zì sòng qiū qiān bù yào rén。

晓寒二首

杨万里

春光唤入百花丛,寒力平欺两鬓蓬。chūn guāng huàn rù bǎi huā cóng,hán lì píng qī liǎng bìn péng。
吹乱众红还复整,海棠却不怕东风。chuī luàn zhòng hóng hái fù zhěng,hǎi táng què bù pà dōng fēng。

垂丝海棠半落

杨万里

雨后精神退九分,病香愁态不胜春。yǔ hòu jīng shén tuì jiǔ fēn,bìng xiāng chóu tài bù shèng chūn。
落阶一寸轻红雪,卷地风来政恼人。luò jiē yī cùn qīng hóng xuě,juǎn dì fēng lái zhèng nǎo rén。

上巳三首

杨万里

上巳春阴政未开,寒窗愁坐冷于灰。shàng sì chūn yīn zhèng wèi kāi,hán chuāng chóu zuò lěng yú huī。
冻蝇触纸飞还落,仰面翻身起不来。dòng yíng chù zhǐ fēi hái luò,yǎng miàn fān shēn qǐ bù lái。

上巳三首

杨万里

雨冷风酸数日强,老怀不可更禁当。yǔ lěng fēng suān shù rì qiáng,lǎo huái bù kě gèng jìn dāng。
春寒幸自归将去,唤取重来是海棠。chūn hán xìng zì guī jiāng qù,huàn qǔ zhòng lái shì hǎi táng。

上巳三首

杨万里

正是春光最盛时,桃花枝映李花枝。zhèng shì chūn guāng zuì shèng shí,táo huā zhī yìng lǐ huā zhī。
秋千日暮人归尽,只有春风弄彩旗。qiū qiān rì mù rén guī jǐn,zhǐ yǒu chūn fēng nòng cǎi qí。

题山庄草虫扇

杨万里

风生蚱蜢怒须头,纨扇团圆璧月流。fēng shēng zhà měng nù xū tóu,wán shàn tuán yuán bì yuè liú。
三蝶商量探花去,不知若个是庄周。sān dié shāng liàng tàn huā qù,bù zhī ruò gè shì zhuāng zhōu。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

鹿葱旧种菊新栽,幽径深行忘却回。lù cōng jiù zhǒng jú xīn zāi,yōu jìng shēn xíng wàng què huí。
忽有野香寻不得,兰于石背一花开。hū yǒu yě xiāng xún bù dé,lán yú shí bèi yī huā kāi。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

柳条老去尚青鲜,下有清渠绕野田。liǔ tiáo lǎo qù shàng qīng xiān,xià yǒu qīng qú rào yě tián。
波面落花相趁走,避风争泊岸傍边。bō miàn luò huā xiāng chèn zǒu,bì fēng zhēng pō àn bàng biān。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

尽忙也到翟园休,只见春光不见愁。jǐn máng yě dào dí yuán xiū,zhǐ jiàn chūn guāng bù jiàn chóu。
屈折海棠团更密,日光下照绣灯毬。qū zhé hǎi táng tuán gèng mì,rì guāng xià zhào xiù dēng qiú。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

小小茅亭短短窗,海棠围里柳中央。xiǎo xiǎo máo tíng duǎn duǎn chuāng,hǎi táng wéi lǐ liǔ zhōng yāng。
乍晴萱草浑无力,落尽梅花尚有香。zhà qíng xuān cǎo hún wú lì,luò jǐn méi huā shàng yǒu xiāng。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

儿曹健走尽从渠,老脚微酸半要扶。ér cáo jiàn zǒu jǐn cóng qú,lǎo jiǎo wēi suān bàn yào fú。
未委前头花好否,且令蜂蝶作前驱。wèi wěi qián tóu huā hǎo fǒu,qiě lìng fēng dié zuò qián qū。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

三月风光一岁无,杏花欲过李花初。sān yuè fēng guāng yī suì wú,xìng huā yù guò lǐ huā chū。
柳丝自为春风舞,竹尾如何也学渠。liǔ sī zì wèi chūn fēng wǔ,zhú wěi rú hé yě xué qú。

寒食相将诸子游翟园得十诗其二

杨万里

驱使花枝苦未休,平章诗句政冥搜。qū shǐ huā zhī kǔ wèi xiū,píng zhāng shī jù zhèng míng sōu。
无端一窦西窗日,不遣吾人略小留。wú duān yī dòu xī chuāng rì,bù qiǎn wú rén lüè xiǎo liú。