古诗词

和姜邦杰春坊续丽人行

杨万里

玉人自惜如花面,不许黄鹂鹦鹉见。yù rén zì xī rú huā miàn,bù xǔ huáng lí yīng wǔ jiàn。
若令画史识倾城,写遍人间屏与扇。ruò lìng huà shǐ shí qīng chéng,xiě biàn rén jiān píng yǔ shàn。
春光懒困扶不起,吹残玉笙也慵理。chūn guāng lǎn kùn fú bù qǐ,chuī cán yù shēng yě yōng lǐ。
是谁瞥见一梳云,微月影中扫秾李。shì shuí piē jiàn yī shū yún,wēi yuè yǐng zhōng sǎo nóng lǐ。
阿昉姓周不姓顾,笔端那得莲生步。ā fǎng xìng zhōu bù xìng gù,bǐ duān nà dé lián shēng bù。
无妨正面与渠看,看了丹青无画处。wú fáng zhèng miàn yǔ qú kàn,kàn le dān qīng wú huà chù。
古来妍丑知几何,嫫母背面谩人多。gǔ lái yán chǒu zhī jǐ hé,mó mǔ bèi miàn mán rén duō。
君不见汉宫六六多少人,画图枉却王昭君。jūn bù jiàn hàn gōng liù liù duō shǎo rén,huà tú wǎng què wáng zhāo jūn。
是时当面看写真,却遣琵琶弹塞尘。shì shí dāng miàn kàn xiě zhēn,què qiǎn pí pá dàn sāi chén。
不如九京唤起文与可,麝煤醉与竹传神。bù rú jiǔ jīng huàn qǐ wén yǔ kě,shè méi zuì yǔ zhú chuán shén。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

阻风泊钟家村离英州已三日才行二十里二首

杨万里

南游端为看山来,过眼匆匆首屡回。nán yóu duān wèi kàn shān lái,guò yǎn cōng cōng shǒu lǚ huí。
不是阻风船不进,何缘看尽万崔嵬。bù shì zǔ fēng chuán bù jìn,hé yuán kàn jǐn wàn cuī wéi。

阻风泊钟家村离英州已三日才行二十里二首

杨万里

满船儿女厌江行,我爱江行怕入城。mǎn chuán ér nǚ yàn jiāng xíng,wǒ ài jiāng xíng pà rù chéng。
惭愧风师教款曲,为分一舍作三程。cán kuì fēng shī jiào kuǎn qū,wèi fēn yī shě zuò sān chéng。

病中止酒二首

杨万里

葛衣著了却生寒,风势颠时正上滩。gé yī zhù le què shēng hán,fēng shì diān shí zhèng shàng tān。
客里无聊已无奈,更教止酒过春残。kè lǐ wú liáo yǐ wú nài,gèng jiào zhǐ jiǔ guò chūn cán。

病中止酒二首

杨万里

江草江花怨阿谁,山风山雨总成悲。jiāng cǎo jiāng huā yuàn ā shuí,shān fēng shān yǔ zǒng chéng bēi。
春愁万斛无安顿,旋旋分张乞小诗。chūn chóu wàn hú wú ān dùn,xuán xuán fēn zhāng qǐ xiǎo shī。

江上松径

杨万里

一日江行百折中,回头犹见夜来峰。yī rì jiāng xíng bǎi zhé zhōng,huí tóu yóu jiàn yè lái fēng。
好山十里都如画,更与横排一径松。hǎo shān shí lǐ dōu rú huà,gèng yǔ héng pái yī jìng sōng。

上蒙悴滩

杨万里

清江斜抱岭根来,暗石冲波却倒回。qīng jiāng xié bào lǐng gēn lái,àn shí chōng bō què dào huí。
幸自琉璃青一片,落滩碎作雪花堆。xìng zì liú lí qīng yī piàn,luò tān suì zuò xuě huā duī。

回望摩舍那滩石峰

杨万里

好山近看未为奇,远看全胜近看时。hǎo shān jìn kàn wèi wèi qí,yuǎn kàn quán shèng jìn kàn shí。
回望七峰云外笋,两峰高绝五峰低。huí wàng qī fēng yún wài sǔn,liǎng fēng gāo jué wǔ fēng dī。

行部决狱宿新隆寺观邹至完题壁

杨万里

道乡千古一清风,雪壁银钩墨尚浓。dào xiāng qiān gǔ yī qīng fēng,xuě bì yín gōu mò shàng nóng。
若爱殿前苍玉佩,断无身后碧纱笼。ruò ài diàn qián cāng yù pèi,duàn wú shēn hòu bì shā lóng。

官道古松

杨万里

翠旌绿纛夹车轮,龙作长身铁作鳞。cuì jīng lǜ dào jiā chē lún,lóng zuò zhǎng shēn tiě zuò lín。
莫笑道傍数松树,古来老却几官人。mò xiào dào bàng shù sōng shù,gǔ lái lǎo què jǐ guān rén。

南雄驿前双柳

杨万里

外计堂前柳绝奇,南中无此两涡丝。wài jì táng qián liǔ jué qí,nán zhōng wú cǐ liǎng wō sī。
午风不动休嫌暑,要看枝枝自在垂。wǔ fēng bù dòng xiū xián shǔ,yào kàn zhī zhī zì zài chuí。

憩楹塘驿二首

杨万里

夹路黄茅与树齐,人行茅里似山鸡。jiā lù huáng máo yǔ shù qí,rén xíng máo lǐ shì shān jī。
长松不与遮西日,却送清阴过隔溪。zhǎng sōng bù yǔ zhē xī rì,què sòng qīng yīn guò gé xī。

憩楹塘驿二首

杨万里

松鸣竹啸响千崖,为底炎蒸吹不开。sōng míng zhú xiào xiǎng qiān yá,wèi dǐ yán zhēng chuī bù kāi。
自是笋舆趋北去,薰风不是不南来。zì shì sǔn yú qū běi qù,xūn fēng bù shì bù nán lái。

南雄解舟

杨万里

一昨春江上水船,即非上水是登天。yī zuó chūn jiāng shàng shuǐ chuán,jí fēi shàng shuǐ shì dēng tiān。
如今下濑江无水,始信登天却易然。rú jīn xià lài jiāng wú shuǐ,shǐ xìn dēng tiān què yì rán。

晚步

杨万里

晚暑无凉可得寻,小风一点慰人心。wǎn shǔ wú liáng kě dé xún,xiǎo fēng yī diǎn wèi rén xīn。
斜阳碎入高榕叶,翻作青瑶覆作金。xié yáng suì rù gāo róng yè,fān zuò qīng yáo fù zuò jīn。

过建封寺下连鱼滩二首

杨万里

江收众水赴单槽,石壁当流斗雪涛。jiāng shōu zhòng shuǐ fù dān cáo,shí bì dāng liú dòu xuě tāo。
将取危舟飞过去,黄头郎只两三篙。jiāng qǔ wēi zhōu fēi guò qù,huáng tóu láng zhǐ liǎng sān gāo。