古诗词

经和宁门外卖花市见菊

杨万里

病眼仇冤一束书,客舍葭莩菊一株。bìng yǎn chóu yuān yī shù shū,kè shě jiā fú jú yī zhū。
看来看去两相厌,花意索寞恰似无。kàn lái kàn qù liǎng xiāng yàn,huā yì suǒ mò qià shì wú。
清晓肩舆过花市,陶家全圃移在此。qīng xiǎo jiān yú guò huā shì,táo jiā quán pǔ yí zài cǐ。
千株万株都不看,一枝两枝谁复贵。qiān zhū wàn zhū dōu bù kàn,yī zhī liǎng zhī shuí fù guì。
平地拔起金浮屠,瑞光千尺照碧虚。píng dì bá qǐ jīn fú tú,ruì guāng qiān chǐ zhào bì xū。
乃是结成菊花塔,蜜蜂作僧僧作蝶。nǎi shì jié chéng jú huā tǎ,mì fēng zuò sēng sēng zuò dié。
菊花障子更玲珑,生采翡翠铺屏风。jú huā zhàng zi gèng líng lóng,shēng cǎi fěi cuì pù píng fēng。
金钱装面密如积,金钿满地无人拾。jīn qián zhuāng miàn mì rú jī,jīn diàn mǎn dì wú rén shí。
先生一见双眼开,故山三径何独怀。xiān shēng yī jiàn shuāng yǎn kāi,gù shān sān jìng hé dú huái。
君不见内前四时有花卖,和宁门外花如海。jūn bù jiàn nèi qián sì shí yǒu huā mài,hé níng mén wài huā rú hǎi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

送相士高元善二首

杨万里

稚子烦君一一看,丁宁莫道好求官。zhì zi fán jūn yī yī kàn,dīng níng mò dào hǎo qiú guān。
老来正要团栾坐,伴我秋风把钓竿。lǎo lái zhèng yào tuán luán zuò,bàn wǒ qiū fēng bǎ diào gān。

题周子中司户乘成台三首

杨万里

不烦营筑便成台,自有青松不用栽。bù fán yíng zhù biàn chéng tái,zì yǒu qīng sōng bù yòng zāi。
只道先生忙更懒,也须一日一回来。zhǐ dào xiān shēng máng gèng lǎn,yě xū yī rì yī huí lái。

题周子中司户乘成台三首

杨万里

只须独立领秋光,何用安排石鼓双。zhǐ xū dú lì lǐng qiū guāng,hé yòng ān pái shí gǔ shuāng。
平揖青原未为差,更于竹外见长江。píng yī qīng yuán wèi wèi chà,gèng yú zhú wài jiàn zhǎng jiāng。

题周子中司户乘成台三首

杨万里

先生无劓何须补,上到乘成尽放怀。xiān shēng wú yì hé xū bǔ,shàng dào chéng chéng jǐn fàng huái。
松树尚堪驱使在,为公一一捧诗牌。sōng shù shàng kān qū shǐ zài,wèi gōng yī yī pěng shī pái。

送杨山人善谈相及地理

杨万里

相人何似相山难,惭愧渠侬眼不寒。xiāng rén hé shì xiāng shān nán,cán kuì qú nóng yǎn bù hán。
木末凉风无半点,如何又欲跨归鞍。mù mò liáng fēng wú bàn diǎn,rú hé yòu yù kuà guī ān。

秋晓出郊二绝句

杨万里

初日新寒政晓霞,残山剩水稍人家。chū rì xīn hán zhèng xiǎo xiá,cán shān shèng shuǐ shāo rén jiā。
霜红半脸金罂子,雪白一川荞麦花。shuāng hóng bàn liǎn jīn yīng zi,xuě bái yī chuān qiáo mài huā。

秋晓出郊二绝句

杨万里

野菊相依露下丛,冷香自送水边风。yě jú xiāng yī lù xià cóng,lěng xiāng zì sòng shuǐ biān fēng。
丰年气象无多子,只在鸡鸣犬吠中。fēng nián qì xiàng wú duō zi,zhǐ zài jī míng quǎn fèi zhōng。

过双陂

杨万里

霜后寒溪清更清,冰如溪水水如冰。shuāng hòu hán xī qīng gèng qīng,bīng rú xī shuǐ shuǐ rú bīng。
闲行也有穷忙事,问讯梅花开未曾。xián xíng yě yǒu qióng máng shì,wèn xùn méi huā kāi wèi céng。

题刘德夫真意亭二首

杨万里

湖上轩窗岸岸开,谁家不傍读书台。hú shàng xuān chuāng àn àn kāi,shuí jiā bù bàng dú shū tái。
新亭自有人知处,只拣风烟好处来。xīn tíng zì yǒu rén zhī chù,zhǐ jiǎn fēng yān hǎo chù lái。

题刘德夫真意亭二首

杨万里

渊明有意自忘言,真处如今底处传。yuān míng yǒu yì zì wàng yán,zhēn chù rú jīn dǐ chù chuán。
客子若来问真意,镜中人影水中天。kè zi ruò lái wèn zhēn yì,jìng zhōng rén yǐng shuǐ zhōng tiān。

题萧岳英常州草虫轴盖画师之女朱氏之笔二首

杨万里

常州草虫天下奇,女郎新样不缘师。cháng zhōu cǎo chóng tiān xià qí,nǚ láng xīn yàng bù yuán shī。
未应好手传轮扁,便恐前身是郭熙。wèi yīng hǎo shǒu chuán lún biǎn,biàn kǒng qián shēn shì guō xī。

题萧岳英常州草虫轴盖画师之女朱氏之笔二首

杨万里

笔端春草已如生,点缀虫沙更未停。bǐ duān chūn cǎo yǐ rú shēng,diǎn zhuì chóng shā gèng wèi tíng。
浅著鹅黄作蝴蝶,深将猩血染蜻蜓。qiǎn zhù é huáng zuò hú dié,shēn jiāng xīng xuè rǎn qīng tíng。

过蕉坑

杨万里

枫叶乾馀尚小红,苕花飞尽不留茸。fēng yè qián yú shàng xiǎo hóng,sháo huā fēi jǐn bù liú rōng。
经旬欲雪还无雪,只作清寒恼杀侬。jīng xún yù xuě hái wú xuě,zhǐ zuò qīng hán nǎo shā nóng。

看雪

杨万里

揉云剪水作风毬,夜落连明肯便休。róu yún jiǎn shuǐ zuò fēng qiú,yè luò lián míng kěn biàn xiū。
旧说六花元未试,偶看一片上驼裘。jiù shuō liù huā yuán wèi shì,ǒu kàn yī piàn shàng tuó qiú。

送王无咎善邵康节皇极数二首

杨万里

安乐窝中书一编,君从何许得真传。ān lè wō zhōng shū yī biān,jūn cóng hé xǔ dé zhēn chuán。
我无杜曲桑麻在,也道此生休问天。wǒ wú dù qū sāng má zài,yě dào cǐ shēng xiū wèn tiān。