古诗词

跋王顺伯所藏欧公集古录序真迹

杨万里

遂初欣遇两诗伯,临川先生一禅客。suì chū xīn yù liǎng shī bó,lín chuān xiān shēng yī chán kè。
三人情好元不疏,只是相逢逢不得。sān rén qíng hǎo yuán bù shū,zhǐ shì xiāng féng féng bù dé。
渠有贞观碑,侬有永和词。qú yǒu zhēn guān bēi,nóng yǒu yǒng hé cí。
真赝争到底,未说妍与蚩。zhēn yàn zhēng dào dǐ,wèi shuō yán yǔ chī。
珊瑚击得如粉碎,赵璧博城翻手悔。shān hú jī dé rú fěn suì,zhào bì bó chéng fān shǒu huǐ。
不似三家斗断碑,夜半战酣莫先退。bù shì sān jiā dòu duàn bēi,yè bàn zhàn hān mò xiān tuì。
皇朝爱碑首欧阳,集古万卷六一堂。huáng cháo ài bēi shǒu ōu yáng,jí gǔ wàn juǎn liù yī táng。
玄圭漆玉堆墨宝,黟霜黑水涂缁裳。xuán guī qī yù duī mò bǎo,yī shuāng hēi shuǐ tú zī shang。
临川无端汲古手,席卷欧家都奄有。lín chuān wú duān jí gǔ shǒu,xí juǎn ōu jiā dōu yǎn yǒu。
岣山科斗不要论,峄山野火不经焚。gǒu shān kē dòu bù yào lùn,yì shān yě huǒ bù jīng fén。
尤家沈家喙如铁,未放临川第一勋。yóu jiā shěn jiā huì rú tiě,wèi fàng lín chuān dì yī xūn。
不知临川何许得尤物,集古序篇出真笔。bù zhī lín chuān hé xǔ dé yóu wù,jí gǔ xù piān chū zhēn bǐ。
遂初心妒口不言,君看跋语犹怅然。suì chū xīn dù kǒu bù yán,jūn kàn bá yǔ yóu chàng rán。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

彦通叔祖约游云水寺二首

杨万里

出门天色阴晴半,着雨途间进退难。chū mén tiān sè yīn qíng bàn,zhe yǔ tú jiān jìn tuì nán。
知得招提在何许,只凭田父指林间。zhī dé zhāo tí zài hé xǔ,zhǐ píng tián fù zhǐ lín jiān。

彦通叔祖约游云水寺二首

杨万里

竹深草长绿冥冥,有路如无又断行。zhú shēn cǎo zhǎng lǜ míng míng,yǒu lù rú wú yòu duàn xíng。
风亦恐吾愁寺远,殷勤隔雨送钟声。fēng yì kǒng wú chóu sì yuǎn,yīn qín gé yǔ sòng zhōng shēng。

旱后喜雨四首

杨万里

云头造次便能开,雨脚商量半欲来。yún tóu zào cì biàn néng kāi,yǔ jiǎo shāng liàng bàn yù lái。
旧日催诗元要雨,如今雨却索诗催。jiù rì cuī shī yuán yào yǔ,rú jīn yǔ què suǒ shī cuī。

旱后喜雨四首

杨万里

检校西畴首忍回,雨佳小恨较迟来。jiǎn xiào xī chóu shǒu rěn huí,yǔ jiā xiǎo hèn jiào chí lái。
抄云淅玉何曾梦,只拟禾孙作粥材。chāo yún xī yù hé céng mèng,zhǐ nǐ hé sūn zuò zhōu cái。

旱后喜雨四首

杨万里

竟夏兴云只苦风,入秋今雨稍宜农。jìng xià xīng yún zhǐ kǔ fēng,rù qiū jīn yǔ shāo yí nóng。
怪来霹雳轰枯树,知向前山起卧龙。guài lái pī lì hōng kū shù,zhī xiàng qián shān qǐ wò lóng。

旱后喜雨四首

杨万里

密洒疏飘尽自由,通宵到晓未须休。mì sǎ shū piāo jǐn zì yóu,tōng xiāo dào xiǎo wèi xū xiū。
平生愁听芭蕉雨,何事今来听不愁。píng shēng chóu tīng bā jiāo yǔ,hé shì jīn lái tīng bù chóu。

送瀛洲先生元举叔谈命郡城

杨万里

谁遣谈天太逼真,取憎造物得辞贫。shuí qiǎn tán tiān tài bī zhēn,qǔ zēng zào wù dé cí pín。
不妨小隐君平肆,戏与人间阅贵人。bù fáng xiǎo yǐn jūn píng sì,xì yǔ rén jiān yuè guì rén。

晚望二首

杨万里

月是小春春未生,节名大雪雪何曾。yuè shì xiǎo chūn chūn wèi shēng,jié míng dà xuě xuě hé céng。
夕阳不管西山暗,只照东山八九棱。xī yáng bù guǎn xī shān àn,zhǐ zhào dōng shān bā jiǔ léng。

晚望二首

杨万里

万松不掩一枫丹,烟怕山狂约住山。wàn sōng bù yǎn yī fēng dān,yān pà shān kuáng yuē zhù shān。
却被沙鸥恼人损,作行飞去略无还。què bèi shā ōu nǎo rén sǔn,zuò xíng fēi qù lüè wú hái。

得省榜见罗仲谋曾无逸策名夜归喜甚通夕不寐得二绝句

杨万里

淡墨高垂两客名,夜归到晓睡难成。dàn mò gāo chuí liǎng kè míng,yè guī dào xiǎo shuì nán chéng。
却缘二喜添三喜,听得黄鹂第一声。què yuán èr xǐ tiān sān xǐ,tīng dé huáng lí dì yī shēng。

得省榜见罗仲谋曾无逸策名夜归喜甚通夕不寐得二绝句

杨万里

两日阴晴较不常,嫩寒轻暖杂花香。liǎng rì yīn qíng jiào bù cháng,nèn hán qīng nuǎn zá huā xiāng。
今晨天色休休问,卧看红光点屋梁。jīn chén tiān sè xiū xiū wèn,wò kàn hóng guāng diǎn wū liáng。

和子上弟春雹

杨万里

雹子何孤竹屋声,只于花事较无情。báo zi hé gū zhú wū shēng,zhǐ yú huā shì jiào wú qíng。
青春已在残红里,更着渠侬何似生。qīng chūn yǐ zài cán hóng lǐ,gèng zhe qú nóng hé shì shēng。

又和风雨二首

杨万里

东风未得颠如许,定被春光引得颠。dōng fēng wèi dé diān rú xǔ,dìng bèi chūn guāng yǐn dé diān。
晚雨何妨略弹压,不应犹自借渠权。wǎn yǔ hé fáng lüè dàn yā,bù yīng yóu zì jiè qú quán。

又和风雨二首

杨万里

风风雨雨又春穷,白白朱朱已眼空。fēng fēng yǔ yǔ yòu chūn qióng,bái bái zhū zhū yǐ yǎn kōng。
拚却老红一万点,换将新绿百千重。pàn què lǎo hóng yī wàn diǎn,huàn jiāng xīn lǜ bǎi qiān zhòng。

又和二绝句

杨万里

一冬寒不到深山,岂有春来更会寒。yī dōng hán bù dào shēn shān,qǐ yǒu chūn lái gèng huì hán。
幸自趁晴行脚好,却嫌沙入破鞋间。xìng zì chèn qíng xíng jiǎo hǎo,què xián shā rù pò xié jiān。