古诗词

题金山妙高台

杨万里

金山未到时,羡渠奄有万里之长江。jīn shān wèi dào shí,xiàn qú yǎn yǒu wàn lǐ zhī zhǎng jiāng。
金山既到了,长江不见只见千步廊。jīn shān jì dào le,zhǎng jiāng bù jiàn zhǐ jiàn qiān bù láng。
老夫平生不奈事,点检风光难可意。lǎo fū píng shēng bù nài shì,diǎn jiǎn fēng guāng nán kě yì。
老僧觉我见睫眉,引入妙高台上嬉。lǎo sēng jué wǒ jiàn jié méi,yǐn rù miào gāo tái shàng xī。
不知老僧有妙手,卷舒江山在怀袖。bù zhī lǎo sēng yǒu miào shǒu,juǎn shū jiāng shān zài huái xiù。
挂上西窗方丈间,长江浮在炉烟端。guà shàng xī chuāng fāng zhàng jiān,zhǎng jiāng fú zài lú yān duān。
长江南边千万山,一时飞入两眼寒。zhǎng jiāng nán biān qiān wàn shān,yī shí fēi rù liǎng yǎn hán。
最爱檐前绝奇处,江心巉然景纯墓。zuì ài yán qián jué qí chù,jiāng xīn chán rán jǐng chún mù。
僧言道许乃浪传,龙宫特书珠贝编。sēng yán dào xǔ nǎi làng chuán,lóng gōng tè shū zhū bèi biān。
初云谢灵运,爱山如爱命。chū yún xiè líng yùn,ài shān rú ài mìng。
掇取天台雁荡怪石头,叠作假山立中流。duō qǔ tiān tái yàn dàng guài shí tóu,dié zuò jiǎ shān lì zhōng liú。
又云王逸少,草圣入神妙。yòu yún wáng yì shǎo,cǎo shèng rù shén miào。
天赐琉璃笔格玉砚屏,仍将大江作陶泓。tiān cì liú lí bǐ gé yù yàn píng,réng jiāng dà jiāng zuò táo hóng。
老夫闻二说,沉吟未能决。lǎo fū wén èr shuō,chén yín wèi néng jué。
长年抵死催上船,徘徊欲去空茫然。zhǎng nián dǐ sǐ cuī shàng chuán,pái huái yù qù kōng máng rán。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

七字全胜五字城,清于庾信及钟嵘。qī zì quán shèng wǔ zì chéng,qīng yú yǔ xìn jí zhōng róng。
君诗妙绝端何似,不似梅花似么生。jūn shī miào jué duān hé shì,bù shì méi huā shì me shēng。

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

雪与梅花两逼真,不知谁好复谁新。xuě yǔ méi huā liǎng bī zhēn,bù zhī shuí hǎo fù shuí xīn。
无端更入吴融手,剪取西湖半段春。wú duān gèng rù wú róng shǒu,jiǎn qǔ xī hú bàn duàn chūn。

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

闻君踏雪访梅花,不怕苏堤十里赊。wén jūn tà xuě fǎng méi huā,bù pà sū dī shí lǐ shē。
老子怯寒那敢出,地炉榾柮是生涯。lǎo zi qiè hán nà gǎn chū,dì lú gǔ duò shì shēng yá。

雪晴二首

杨万里

仙人剪水作花飞,忽化琼瑶已大奇。xiān rén jiǎn shuǐ zuò huā fēi,hū huà qióng yáo yǐ dà qí。
复把琼瑶化成水,滴来平地总琉璃。fù bǎ qióng yáo huà chéng shuǐ,dī lái píng dì zǒng liú lí。

雪晴二首

杨万里

晴光雪色忽相逢,雨滴空阶日影中。qíng guāng xuě sè hū xiāng féng,yǔ dī kōng jiē rì yǐng zhōng。
珍重北檐殊韵胜,苛留残玉不教融。zhēn zhòng běi yán shū yùn shèng,kē liú cán yù bù jiào róng。

和皇太子瑞雪二首

杨万里

白玉花开碧玉天,萦楼绕殿舞翩然。bái yù huā kāi bì yù tiān,yíng lóu rào diàn wǔ piān rán。
储皇善颂天皇德,瑞应金穰万万年。chǔ huáng shàn sòng tiān huáng dé,ruì yīng jīn ráng wàn wàn nián。

和皇太子瑞雪二首

杨万里

揉云挼雾碎成尘,落不曾休酉达辰。róu yún ruá wù suì chéng chén,luò bù céng xiū yǒu dá chén。
鹤禁镂冰成七字,野人拜赐敢辞频。hè jìn lòu bīng chéng qī zì,yě rén bài cì gǎn cí pín。

读子房传

杨万里

笑赌乾坤看两龙,淮阴目动即雌雄。xiào dǔ qián kūn kàn liǎng lóng,huái yīn mù dòng jí cí xióng。
兴王大计无寻处,却在先生一蹑中。xīng wáng dà jì wú xún chù,què zài xiān shēng yī niè zhōng。

雪后晓过八盘岭诣东宫谢受左司告二首

杨万里

扶桑梢上上朝暾,起早行迟却载奔。fú sāng shāo shàng shàng cháo tūn,qǐ zǎo xíng chí què zài bēn。
玉作宫城三万雉,呼僮换马入金门。yù zuò gōng chéng sān wàn zhì,hū tóng huàn mǎ rù jīn mén。

雪后晓过八盘岭诣东宫谢受左司告二首

杨万里

玉京世界大千中,银屋楼台一万重。yù jīng shì jiè dà qiān zhōng,yín wū lóu tái yī wàn zhòng。
好上宝莲山上望,南高峰照北高峰。hǎo shàng bǎo lián shān shàng wàng,nán gāo fēng zhào běi gāo fēng。

晴后再雪四首

杨万里

幸自晴光雪半开,谁将泥脚涴琼瑰。xìng zì qíng guāng xuě bàn kāi,shuí jiāng ní jiǎo wò qióng guī。
水仙上诉姮娥泣,再遣天花散一回。shuǐ xiān shàng sù héng é qì,zài qiǎn tiān huā sàn yī huí。

晴后再雪四首

杨万里

滕家仙子六琼娘,煮露为酥不剩浆。téng jiā xiān zi liù qióng niáng,zhǔ lù wèi sū bù shèng jiāng。
滴作玉虫千万只,一时飞满白云乡。dī zuò yù chóng qiān wàn zhǐ,yī shí fēi mǎn bái yún xiāng。

晴后再雪四首

杨万里

天上琼楼万玉妃,月宫学舞试云衣。tiān shàng qióng lóu wàn yù fēi,yuè gōng xué wǔ shì yún yī。
霓裳未彻天风起,脑子花钿星散飞。ní shang wèi chè tiān fēng qǐ,nǎo zi huā diàn xīng sàn fēi。

晴后再雪四首

杨万里

八盘岭上雪偏清,万斛琼尘作一倾。bā pán lǐng shàng xuě piān qīng,wàn hú qióng chén zuò yī qīng。
空里仰看都不见,碧山映得却分明。kōng lǐ yǎng kàn dōu bù jiàn,bì shān yìng dé què fēn míng。

雪中讲堂赐酒二首

杨万里

玉果金盘码碯觞,春坊传令赐云浆。yù guǒ jīn pán mǎ nǎo shāng,chūn fāng chuán lìng cì yún jiāng。
雪中上马浑如梦,一片飞来醉面凉。xuě zhōng shàng mǎ hún rú mèng,yī piàn fēi lái zuì miàn liáng。