古诗词

题金山妙高台

杨万里

金山未到时,羡渠奄有万里之长江。jīn shān wèi dào shí,xiàn qú yǎn yǒu wàn lǐ zhī zhǎng jiāng。
金山既到了,长江不见只见千步廊。jīn shān jì dào le,zhǎng jiāng bù jiàn zhǐ jiàn qiān bù láng。
老夫平生不奈事,点检风光难可意。lǎo fū píng shēng bù nài shì,diǎn jiǎn fēng guāng nán kě yì。
老僧觉我见睫眉,引入妙高台上嬉。lǎo sēng jué wǒ jiàn jié méi,yǐn rù miào gāo tái shàng xī。
不知老僧有妙手,卷舒江山在怀袖。bù zhī lǎo sēng yǒu miào shǒu,juǎn shū jiāng shān zài huái xiù。
挂上西窗方丈间,长江浮在炉烟端。guà shàng xī chuāng fāng zhàng jiān,zhǎng jiāng fú zài lú yān duān。
长江南边千万山,一时飞入两眼寒。zhǎng jiāng nán biān qiān wàn shān,yī shí fēi rù liǎng yǎn hán。
最爱檐前绝奇处,江心巉然景纯墓。zuì ài yán qián jué qí chù,jiāng xīn chán rán jǐng chún mù。
僧言道许乃浪传,龙宫特书珠贝编。sēng yán dào xǔ nǎi làng chuán,lóng gōng tè shū zhū bèi biān。
初云谢灵运,爱山如爱命。chū yún xiè líng yùn,ài shān rú ài mìng。
掇取天台雁荡怪石头,叠作假山立中流。duō qǔ tiān tái yàn dàng guài shí tóu,dié zuò jiǎ shān lì zhōng liú。
又云王逸少,草圣入神妙。yòu yún wáng yì shǎo,cǎo shèng rù shén miào。
天赐琉璃笔格玉砚屏,仍将大江作陶泓。tiān cì liú lí bǐ gé yù yàn píng,réng jiāng dà jiāng zuò táo hóng。
老夫闻二说,沉吟未能决。lǎo fū wén èr shuō,chén yín wèi néng jué。
长年抵死催上船,徘徊欲去空茫然。zhǎng nián dǐ sǐ cuī shàng chuán,pái huái yù qù kōng máng rán。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

圩丁词十解

杨万里

两岸沿堤有水门,万波随吐复随吞。liǎng àn yán dī yǒu shuǐ mén,wàn bō suí tǔ fù suí tūn。
君看红蓼花边脚,补去修来无水痕。jūn kàn hóng liǎo huā biān jiǎo,bǔ qù xiū lái wú shuǐ hén。

圩丁词十解

杨万里

年年圩长集圩丁,不要招呼自要行。nián nián wéi zhǎng jí wéi dīng,bù yào zhāo hū zì yào xíng。
万杵一鸣千畚土,大呼高唱总齐声。wàn chǔ yī míng qiān běn tǔ,dà hū gāo chàng zǒng qí shēng。

圩丁词十解

杨万里

儿郎辛苦莫呼天,一日修圩一岁眠。ér láng xīn kǔ mò hū tiān,yī rì xiū wéi yī suì mián。
六七月头无点雨,试登高处望圩田。liù qī yuè tóu wú diǎn yǔ,shì dēng gāo chù wàng wéi tián。

圩丁词十解

杨万里

岸头石板紫纵横,不是修圩是筑城。àn tóu shí bǎn zǐ zòng héng,bù shì xiū wéi shì zhù chéng。
传语赫连莫蒸土,霸图未必赛春耕。chuán yǔ hè lián mò zhēng tǔ,bà tú wèi bì sài chūn gēng。

圩丁词十解

杨万里

河水还高港水低,千枝万派曲穿畦。hé shuǐ hái gāo gǎng shuǐ dī,qiān zhī wàn pài qū chuān qí。
斗门一闭君休笑,要看水从人指挥。dòu mén yī bì jūn xiū xiào,yào kàn shuǐ cóng rén zhǐ huī。

圩丁词十解

杨万里

圩上人牵水上航,从头点检万农桑。wéi shàng rén qiān shuǐ shàng háng,cóng tóu diǎn jiǎn wàn nóng sāng。
即非使者秋行部,乃是圩翁晓按庄。jí fēi shǐ zhě qiū xíng bù,nǎi shì wéi wēng xiǎo àn zhuāng。

宿孔镇观雨中蛛丝五首

杨万里

雨打蛛丝不打蛛,雨来蛛入画檐隅。yǔ dǎ zhū sī bù dǎ zhū,yǔ lái zhū rù huà yán yú。
网罗满腹输渠巧,也只蝇蚊命属渠。wǎng luó mǎn fù shū qú qiǎo,yě zhǐ yíng wén mìng shǔ qú。

宿孔镇观雨中蛛丝五首

杨万里

雨罢蜘蛛却出檐,网丝小减再新添。yǔ bà zhī zhū què chū yán,wǎng sī xiǎo jiǎn zài xīn tiān。
莫言辛苦无功业,便有飞虫密处粘。mò yán xīn kǔ wú gōng yè,biàn yǒu fēi chóng mì chù zhān。

宿孔镇观雨中蛛丝五首

杨万里

空中仰面却飞身,寂似毗耶不动尊。kōng zhōng yǎng miàn què fēi shēn,jì shì pí yé bù dòng zūn。
忽有一蚊来触网,手忙脚乱便星奔。hū yǒu yī wén lái chù wǎng,shǒu máng jiǎo luàn biàn xīng bēn。

宿孔镇观雨中蛛丝五首

杨万里

走得团团织得窠,群飞来往不逃它。zǒu dé tuán tuán zhī dé kē,qún fēi lái wǎng bù táo tā。
网罗外面逃多少,枉了辛勤设网罗。wǎng luó wài miàn táo duō shǎo,wǎng le xīn qín shè wǎng luó。

宿孔镇观雨中蛛丝五首

杨万里

网罗最密是蛛丝,却被秋蚊圣得知。wǎng luó zuì mì shì zhū sī,què bèi qiū wén shèng dé zhī。
粘著便飞来不再,蛛丝也解有疏时。zhān zhù biàn fēi lái bù zài,zhū sī yě jiě yǒu shū shí。

蛩声三首

杨万里

山行我已厌征尘,夜语谁能伴老身。shān xíng wǒ yǐ yàn zhēng chén,yè yǔ shuí néng bàn lǎo shēn。
幸有暗蛩同店宿,被渠告诉却愁人。xìng yǒu àn qióng tóng diàn sù,bèi qú gào sù què chóu rén。

蛩声三首

杨万里

床根吟夜句冥搜,莎底啼寒泣怨秋。chuáng gēn yín yè jù míng sōu,shā dǐ tí hán qì yuàn qiū。
人世如何无苦乐,一般蟋蟀两般愁。rén shì rú hé wú kǔ lè,yī bān xī shuài liǎng bān chóu。

蛩声三首

杨万里

莫憎苦调太酸辛,月思霜哀亦可人。mò zēng kǔ diào tài suān xīn,yuè sī shuāng āi yì kě rén。
村路小家无此客,溧阳少府是前身。cūn lù xiǎo jiā wú cǐ kè,lì yáng shǎo fǔ shì qián shēn。

攸山望石臼湖

杨万里

雨中深闭轿窗纱,惊见孤光射眼花。yǔ zhōng shēn bì jiào chuāng shā,jīng jiàn gū guāng shè yǎn huā。
一顾平湖山尽处,碧铜镜外走青蛇。yī gù píng hú shān jǐn chù,bì tóng jìng wài zǒu qīng shé。