古诗词

题金山妙高台

杨万里

金山未到时,羡渠奄有万里之长江。jīn shān wèi dào shí,xiàn qú yǎn yǒu wàn lǐ zhī zhǎng jiāng。
金山既到了,长江不见只见千步廊。jīn shān jì dào le,zhǎng jiāng bù jiàn zhǐ jiàn qiān bù láng。
老夫平生不奈事,点检风光难可意。lǎo fū píng shēng bù nài shì,diǎn jiǎn fēng guāng nán kě yì。
老僧觉我见睫眉,引入妙高台上嬉。lǎo sēng jué wǒ jiàn jié méi,yǐn rù miào gāo tái shàng xī。
不知老僧有妙手,卷舒江山在怀袖。bù zhī lǎo sēng yǒu miào shǒu,juǎn shū jiāng shān zài huái xiù。
挂上西窗方丈间,长江浮在炉烟端。guà shàng xī chuāng fāng zhàng jiān,zhǎng jiāng fú zài lú yān duān。
长江南边千万山,一时飞入两眼寒。zhǎng jiāng nán biān qiān wàn shān,yī shí fēi rù liǎng yǎn hán。
最爱檐前绝奇处,江心巉然景纯墓。zuì ài yán qián jué qí chù,jiāng xīn chán rán jǐng chún mù。
僧言道许乃浪传,龙宫特书珠贝编。sēng yán dào xǔ nǎi làng chuán,lóng gōng tè shū zhū bèi biān。
初云谢灵运,爱山如爱命。chū yún xiè líng yùn,ài shān rú ài mìng。
掇取天台雁荡怪石头,叠作假山立中流。duō qǔ tiān tái yàn dàng guài shí tóu,dié zuò jiǎ shān lì zhōng liú。
又云王逸少,草圣入神妙。yòu yún wáng yì shǎo,cǎo shèng rù shén miào。
天赐琉璃笔格玉砚屏,仍将大江作陶泓。tiān cì liú lí bǐ gé yù yàn píng,réng jiāng dà jiāng zuò táo hóng。
老夫闻二说,沉吟未能决。lǎo fū wén èr shuō,chén yín wèi néng jué。
长年抵死催上船,徘徊欲去空茫然。zhǎng nián dǐ sǐ cuī shàng chuán,pái huái yù qù kōng máng rán。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

人日出游湖上十首

杨万里

放闸冷泉亭,抽动一天碧。fàng zhá lěng quán tíng,chōu dòng yī tiān bì。
平地跳雪山,晴空下霹雳。píng dì tiào xuě shān,qíng kōng xià pī lì。

人日出游湖上十首

杨万里

去时数点雨,归时数片雪。qù shí shù diǎn yǔ,guī shí shù piàn xuě。
雨雪两不多,山路双清绝。yǔ xuě liǎng bù duō,shān lù shuāng qīng jué。

人日出游湖上十首

杨万里

旧腊缘多雪,新年未有梅。jiù là yuán duō xuě,xīn nián wèi yǒu méi。
殷勤下天竺,隔水两株开。yīn qín xià tiān zhú,gé shuǐ liǎng zhū kāi。

人日出游湖上十首

杨万里

肩舆岂不稳,万象非我有。jiān yú qǐ bù wěn,wàn xiàng fēi wǒ yǒu。
呼童换马来,湖山落吾手。hū tóng huàn mǎ lái,hú shān luò wú shǒu。

人日出游湖上十首

杨万里

树隐重重竹,溪穿曲曲峰。shù yǐn zhòng zhòng zhú,xī chuān qū qū fēng。
林深那有寺,烟远忽闻钟。lín shēn nà yǒu sì,yān yuǎn hū wén zhōng。

人日出游湖上十首

杨万里

城中雪一尺,山中雪一丈。chéng zhōng xuě yī chǐ,shān zhōng xuě yī zhàng。
地上都已消,却在松梢上。dì shàng dōu yǐ xiāo,què zài sōng shāo shàng。

人日出游湖上十首

杨万里

去岁游春屐,苔痕故可寻。qù suì yóu chūn jī,tái hén gù kě xún。
人家随岸远,塔影落湖深。rén jiā suí àn yuǎn,tǎ yǐng luò hú shēn。

人日出游湖上十首

杨万里

客爱清殊绝,僧愁冻不胜。kè ài qīng shū jué,sēng chóu dòng bù shèng。
可怜兜率寺,斋供一湖冰。kě lián dōu lǜ sì,zhāi gōng yī hú bīng。

人日出游湖上十首

杨万里

上竺雪来时,四山都作冻。shàng zhú xuě lái shí,sì shān dōu zuò dòng。
团团玉屏风,围绕浑无缝。tuán tuán yù píng fēng,wéi rào hún wú fèng。

人日出游湖上十首

杨万里

此行殊匆匆,天色不肯借。cǐ xíng shū cōng cōng,tiān sè bù kěn jiè。
更待海棠晴,满意孤山下。gèng dài hǎi táng qíng,mǎn yì gū shān xià。

七月二十三日题李亨之墨梅

杨万里

夏热秋逾甚,寒梅暑亦开。xià rè qiū yú shén,hán méi shǔ yì kāi。
无尘管城子,幻出雪枝来。wú chén guǎn chéng zi,huàn chū xuě zhī lái。

记梦三首

杨万里

云袖危相复,霜钟韵政迟。yún xiù wēi xiāng fù,shuāng zhōng yùn zhèng chí。
忽然数声急,却是住撞时。hū rán shù shēng jí,què shì zhù zhuàng shí。

记梦三首

杨万里

水动花梢动,花摇水影摇。shuǐ dòng huā shāo dòng,huā yáo shuǐ yǐng yáo。
不知各无意,为复两相招。bù zhī gè wú yì,wèi fù liǎng xiāng zhāo。

记梦三首

杨万里

雾外知何寺,钟声只隔山。wù wài zhī hé sì,zhōng shēng zhǐ gé shān。
望来无里许,还在九霄间。wàng lái wú lǐ xǔ,hái zài jiǔ xiāo jiān。

读汉书二首

杨万里

猿臂生何晚,雕虫死较迟。yuán bì shēng hé wǎn,diāo chóng sǐ jiào chí。
晚生妨底事,迟死独堪悲。wǎn shēng fáng dǐ shì,chí sǐ dú kān bēi。