古诗词

跋丘宗卿侍郎见赠使北诗一轴

杨万里

太行界天二千里,清晨跳入寒窗底。tài xíng jiè tiān èr qiān lǐ,qīng chén tiào rù hán chuāng dǐ。
黄河动地万壑雷,却与太行相趁来。huáng hé dòng dì wàn hè léi,què yǔ tài xíng xiāng chèn lái。
青崖颠狂白波怒,老夫惊倒立不住。qīng yá diān kuáng bái bō nù,lǎo fū jīng dào lì bù zhù。
乃是丘迟出塞归,赠我大轴出塞诗。nǎi shì qiū chí chū sāi guī,zèng wǒ dà zhóu chū sāi shī。
手持汉节娖秋月,弓挂天山鸣积雪。shǒu chí hàn jié chuò qiū yuè,gōng guà tiān shān míng jī xuě。
过故东京到北京,泪滴禾黍枯不生。guò gù dōng jīng dào běi jīng,lèi dī hé shǔ kū bù shēng。
誓取胡头为饮器,尽与遗民解魋髻。shì qǔ hú tóu wèi yǐn qì,jǐn yǔ yí mín jiě tuí jì。
诗中哀怨诉阿谁,河水呜咽山风悲。shī zhōng āi yuàn sù ā shuí,hé shuǐ wū yàn shān fēng bēi。
中原万象听驱使,总随诗句归行李。zhōng yuán wàn xiàng tīng qū shǐ,zǒng suí shī jù guī xíng lǐ。
君不见晋人王右军,龙跳虎卧笔有神。jūn bù jiàn jìn rén wáng yòu jūn,lóng tiào hǔ wò bǐ yǒu shén。
何曾哦得一句子,自哦自写传世人。hé céng ó dé yī jù zi,zì ó zì xiě chuán shì rén。
君不见唐人杜子美,万草千花句何绮。jūn bù jiàn táng rén dù zi měi,wàn cǎo qiān huā jù hé qǐ。
祗以诗传字不传,却羡别人云落纸。zhī yǐ shī chuán zì bù chuán,què xiàn bié rén yún luò zhǐ。
莫道丘迟一轴诗,此诗此字绝世奇。mò dào qiū chí yī zhóu shī,cǐ shī cǐ zì jué shì qí。
再三莫遣鬼神知,鬼神知了偷却伊。zài sān mò qiǎn guǐ shén zhī,guǐ shén zhī le tōu què yī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

游翟园三首

杨万里

柔风软日斩新晴,酽白娇红鼎盛春。róu fēng ruǎn rì zhǎn xīn qíng,yàn bái jiāo hóng dǐng shèng chūn。
借问主人何处去,春光分付守园人。jiè wèn zhǔ rén hé chù qù,chūn guāng fēn fù shǒu yuán rén。

游翟园三首

杨万里

翟园从此即相辞,园里春归我亦归。dí yuán cóng cǐ jí xiāng cí,yuán lǐ chūn guī wǒ yì guī。
蜂踏残花容易落,蝶随数片往来飞。fēng tà cán huā róng yì luò,dié suí shù piàn wǎng lái fēi。

酌惠山泉瀹茶

杨万里

锡作诸峰玉一涓,曲生堪酿茗堪煎。xī zuò zhū fēng yù yī juān,qū shēng kān niàng míng kān jiān。
诗人浪语元无据,却道人间第二泉。shī rén làng yǔ yuán wú jù,què dào rén jiān dì èr quán。

初离常州夜宿小井清晓放船三首

杨万里

拦街父老不教行,出得东门已一更。lán jiē fù lǎo bù jiào xíng,chū dé dōng mén yǐ yī gèng。
一事新来偏可意,梦中闻打放船钲。yī shì xīn lái piān kě yì,mèng zhōng wén dǎ fàng chuán zhēng。

初离常州夜宿小井清晓放船三首

杨万里

晨炊只煮野蔬汤,更拣鲜鱼买一双。chén chuī zhǐ zhǔ yě shū tāng,gèng jiǎn xiān yú mǎi yī shuāng。
病眼未能禁晓日,西窗莫闭闭东窗。bìng yǎn wèi néng jìn xiǎo rì,xī chuāng mò bì bì dōng chuāng。

初离常州夜宿小井清晓放船三首

杨万里

春旱愁人是去年,如今说着尚心酸。chūn hàn chóu rén shì qù nián,rú jīn shuō zhe shàng xīn suān。
篙师莫遣船迟著,见说苏州好牡丹。gāo shī mò qiǎn chuán chí zhù,jiàn shuō sū zhōu hǎo mǔ dān。

雨中远望惠山二首

杨万里

准拟归时到未迟,归时不到悔来时。zhǔn nǐ guī shí dào wèi chí,guī shí bù dào huǐ lái shí。
惠山不识空归去,枉与常州作住持。huì shān bù shí kōng guī qù,wǎng yǔ cháng zhōu zuò zhù chí。

雨中远望惠山二首

杨万里

诗人也是可怜生,不及穿云渡水僧。shī rén yě shì kě lián shēng,bù jí chuān yún dù shuǐ sēng。
不是惠山看不见,只教遥见不教登。bù shì huì shān kàn bù jiàn,zhǐ jiào yáo jiàn bù jiào dēng。

舟中雨望二首

杨万里

雨里船中只好眠,不堪景物妒人闲。yǔ lǐ chuán zhōng zhǐ hǎo mián,bù kān jǐng wù dù rén xián。
岩如玉案平铺却,饤饾真山作假山。yán rú yù àn píng pù què,dìng dòu zhēn shān zuò jiǎ shān。

舟中雨望二首

杨万里

船窗深闭懒看书,独倚船门撚白须。chuán chuāng shēn bì lǎn kàn shū,dú yǐ chuán mén niǎn bái xū。
雨共长河织青锦,金钱晕上滴真珠。yǔ gòng zhǎng hé zhī qīng jǐn,jīn qián yūn shàng dī zhēn zhū。

泊舟无锡雨止遂游惠山

杨万里

天教老子不空回,船泊山根雨顿开。tiān jiào lǎo zi bù kōng huí,chuán pō shān gēn yǔ dùn kāi。
归去江西人问我,也曾一到惠山来。guī qù jiāng xī rén wèn wǒ,yě céng yī dào huì shān lái。

出惠山遥望横山

杨万里

三日横山反覆看,殷勤送我惠山前。sān rì héng shān fǎn fù kàn,yīn qín sòng wǒ huì shān qián。
常州更在横山外,只望横山已杳然。cháng zhōu gèng zài héng shān wài,zhǐ wàng héng shān yǐ yǎo rán。

将近许市望见虎丘

杨万里

许市人家远树前,虎丘山色夕阳边。xǔ shì rén jiā yuǎn shù qián,hǔ qiū shān sè xī yáng biān。
石桥分水入别港,茅屋垂杨仍钓船。shí qiáo fēn shuǐ rù bié gǎng,máo wū chuí yáng réng diào chuán。

舟过望亭三首

杨万里

常州尽处是望亭,已离常州第四程。cháng zhōu jǐn chù shì wàng tíng,yǐ lí cháng zhōu dì sì chéng。
柳线绊船知不住,却教飞絮送侬行。liǔ xiàn bàn chuán zhī bù zhù,què jiào fēi xù sòng nóng xíng。

舟过望亭三首

杨万里

雨罢风回花柳晴,忽然数点打窗声。yǔ bà fēng huí huā liǔ qíng,hū rán shù diǎn dǎ chuāng shēng。
游蜂误入船窗里,飞去飞来总是情。yóu fēng wù rù chuán chuāng lǐ,fēi qù fēi lái zǒng shì qíng。