古诗词

跋丘宗卿侍郎见赠使北诗一轴

杨万里

太行界天二千里,清晨跳入寒窗底。tài xíng jiè tiān èr qiān lǐ,qīng chén tiào rù hán chuāng dǐ。
黄河动地万壑雷,却与太行相趁来。huáng hé dòng dì wàn hè léi,què yǔ tài xíng xiāng chèn lái。
青崖颠狂白波怒,老夫惊倒立不住。qīng yá diān kuáng bái bō nù,lǎo fū jīng dào lì bù zhù。
乃是丘迟出塞归,赠我大轴出塞诗。nǎi shì qiū chí chū sāi guī,zèng wǒ dà zhóu chū sāi shī。
手持汉节娖秋月,弓挂天山鸣积雪。shǒu chí hàn jié chuò qiū yuè,gōng guà tiān shān míng jī xuě。
过故东京到北京,泪滴禾黍枯不生。guò gù dōng jīng dào běi jīng,lèi dī hé shǔ kū bù shēng。
誓取胡头为饮器,尽与遗民解魋髻。shì qǔ hú tóu wèi yǐn qì,jǐn yǔ yí mín jiě tuí jì。
诗中哀怨诉阿谁,河水呜咽山风悲。shī zhōng āi yuàn sù ā shuí,hé shuǐ wū yàn shān fēng bēi。
中原万象听驱使,总随诗句归行李。zhōng yuán wàn xiàng tīng qū shǐ,zǒng suí shī jù guī xíng lǐ。
君不见晋人王右军,龙跳虎卧笔有神。jūn bù jiàn jìn rén wáng yòu jūn,lóng tiào hǔ wò bǐ yǒu shén。
何曾哦得一句子,自哦自写传世人。hé céng ó dé yī jù zi,zì ó zì xiě chuán shì rén。
君不见唐人杜子美,万草千花句何绮。jūn bù jiàn táng rén dù zi měi,wàn cǎo qiān huā jù hé qǐ。
祗以诗传字不传,却羡别人云落纸。zhī yǐ shī chuán zì bù chuán,què xiàn bié rén yún luò zhǐ。
莫道丘迟一轴诗,此诗此字绝世奇。mò dào qiū chí yī zhóu shī,cǐ shī cǐ zì jué shì qí。
再三莫遣鬼神知,鬼神知了偷却伊。zài sān mò qiǎn guǐ shén zhī,guǐ shén zhī le tōu què yī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟过黄田谒龙母护应庙二首

杨万里

远山相别忽相寻,水到黄田渐欲深。yuǎn shān xiāng bié hū xiāng xún,shuǐ dào huáng tián jiàn yù shēn。
见说前头山更好,且留好句未须吟。jiàn shuō qián tóu shān gèng hǎo,qiě liú hǎo jù wèi xū yín。

舟过黄田谒龙母护应庙二首

杨万里

南康名酒有残樽,急唤荷杯作好春。nán kāng míng jiǔ yǒu cán zūn,jí huàn hé bēi zuò hǎo chūn。
紫幕能排北风冷,夕阳偏惜半船温。zǐ mù néng pái běi fēng lěng,xī yáng piān xī bàn chuán wēn。

过郑步

杨万里

渐有人家松桂丛,韶州山水胜南雄。jiàn yǒu rén jiā sōng guì cóng,sháo zhōu shān shuǐ shèng nán xióng。
未须青惜峰峦过,过了诸峰得好峰。wèi xū qīng xī fēng luán guò,guò le zhū fēng dé hǎo fēng。

舟过谢潭三首

杨万里

风头才北忽成南,转眼黄田到谢潭。fēng tóu cái běi hū chéng nán,zhuǎn yǎn huáng tián dào xiè tán。
仿佛一峰船外影,褰帷急看紫巉岩。fǎng fú yī fēng chuán wài yǐng,qiān wéi jí kàn zǐ chán yán。

舟过谢潭三首

杨万里

夹江百里没人家,最苦江流曲更斜。jiā jiāng bǎi lǐ méi rén jiā,zuì kǔ jiāng liú qū gèng xié。
岭草已青今岁叶,岸芦犹白去年花。lǐng cǎo yǐ qīng jīn suì yè,àn lú yóu bái qù nián huā。

舟过谢潭三首

杨万里

碧酒时倾一两杯,船门才闭又还开。bì jiǔ shí qīng yī liǎng bēi,chuán mén cái bì yòu hái kāi。
好山万皱无人见,都被斜阳拈出来。hǎo shān wàn zhòu wú rén jiàn,dōu bèi xié yáng niān chū lái。

明发韶州过赤水渴尾滩

杨万里

船下惊滩浪政喧,花汀水退走沙痕。chuán xià jīng tān làng zhèng xuān,huā tīng shuǐ tuì zǒu shā hén。
一峰忽自云端出,只见孤尖不见根。yī fēng hū zì yún duān chū,zhǐ jiàn gū jiān bù jiàn gēn。

过鼓鸣林小雨二首

杨万里

淅淅船篷雨点声,疏疏江面縠纹生。xī xī chuán péng yǔ diǎn shēng,shū shū jiāng miàn hú wén shēng。
石峰斗起三千丈,身在假山园里行。shí fēng dòu qǐ sān qiān zhàng,shēn zài jiǎ shān yuán lǐ xíng。

过鼓鸣林小雨二首

杨万里

下泷小舫戴尖篷,未论千峰与万峰。xià lóng xiǎo fǎng dài jiān péng,wèi lùn qiān fēng yǔ wàn fēng。
只是舟人头上笠,也堪收入画图中。zhǐ shì zhōu rén tóu shàng lì,yě kān shōu rù huà tú zhōng。

小泊英洲二首

杨万里

人人藤叶嚼槟榔,户户茅檐覆土床。rén rén téng yè jué bīn láng,hù hù máo yán fù tǔ chuáng。
只有春风不寒乞,隔溪吹度柚花香。zhǐ yǒu chūn fēng bù hán qǐ,gé xī chuī dù yòu huā xiāng。

小泊英洲二首

杨万里

数家草草劣无多,跕水飞鸢也不过。shù jiā cǎo cǎo liè wú duō,diǎn shuǐ fēi yuān yě bù guò。
道是荒城斗来大,向来此地著东坡。dào shì huāng chéng dòu lái dà,xiàng lái cǐ dì zhù dōng pō。

过真阳峡六首

杨万里

玉削双崖一水通,一重一掩更重重。yù xuē shuāng yá yī shuǐ tōng,yī zhòng yī yǎn gèng zhòng zhòng。
平生山水看多少,最爱真阳第二峰。píng shēng shān shuǐ kàn duō shǎo,zuì ài zhēn yáng dì èr fēng。

过真阳峡六首

杨万里

莫道无人径亦穷,尚馀碧筱伴青枫。mò dào wú rén jìng yì qióng,shàng yú bì xiǎo bàn qīng fēng。
白云不是从天降,坐看生从翠崦中。bái yún bù shì cóng tiān jiàng,zuò kàn shēng cóng cuì yān zhōng。

过真阳峡六首

杨万里

仰见青天尺许青,无波江水不胜平。yǎng jiàn qīng tiān chǐ xǔ qīng,wú bō jiāng shuǐ bù shèng píng。
只惊白昼山竹裂,杜宇初闻第一声。zhǐ jīng bái zhòu shān zhú liè,dù yǔ chū wén dì yī shēng。

过真阳峡六首

杨万里

堪笑跳波数百滩,如何入峡顿无喧。kān xiào tiào bō shù bǎi tān,rú hé rù xiá dùn wú xuān。
人言此峡如巴峡,只欠三声堕泪猿。rén yán cǐ xiá rú bā xiá,zhǐ qiàn sān shēng duò lèi yuán。