古诗词

跋丘宗卿侍郎见赠使北诗一轴

杨万里

太行界天二千里,清晨跳入寒窗底。tài xíng jiè tiān èr qiān lǐ,qīng chén tiào rù hán chuāng dǐ。
黄河动地万壑雷,却与太行相趁来。huáng hé dòng dì wàn hè léi,què yǔ tài xíng xiāng chèn lái。
青崖颠狂白波怒,老夫惊倒立不住。qīng yá diān kuáng bái bō nù,lǎo fū jīng dào lì bù zhù。
乃是丘迟出塞归,赠我大轴出塞诗。nǎi shì qiū chí chū sāi guī,zèng wǒ dà zhóu chū sāi shī。
手持汉节娖秋月,弓挂天山鸣积雪。shǒu chí hàn jié chuò qiū yuè,gōng guà tiān shān míng jī xuě。
过故东京到北京,泪滴禾黍枯不生。guò gù dōng jīng dào běi jīng,lèi dī hé shǔ kū bù shēng。
誓取胡头为饮器,尽与遗民解魋髻。shì qǔ hú tóu wèi yǐn qì,jǐn yǔ yí mín jiě tuí jì。
诗中哀怨诉阿谁,河水呜咽山风悲。shī zhōng āi yuàn sù ā shuí,hé shuǐ wū yàn shān fēng bēi。
中原万象听驱使,总随诗句归行李。zhōng yuán wàn xiàng tīng qū shǐ,zǒng suí shī jù guī xíng lǐ。
君不见晋人王右军,龙跳虎卧笔有神。jūn bù jiàn jìn rén wáng yòu jūn,lóng tiào hǔ wò bǐ yǒu shén。
何曾哦得一句子,自哦自写传世人。hé céng ó dé yī jù zi,zì ó zì xiě chuán shì rén。
君不见唐人杜子美,万草千花句何绮。jūn bù jiàn táng rén dù zi měi,wàn cǎo qiān huā jù hé qǐ。
祗以诗传字不传,却羡别人云落纸。zhī yǐ shī chuán zì bù chuán,què xiàn bié rén yún luò zhǐ。
莫道丘迟一轴诗,此诗此字绝世奇。mò dào qiū chí yī zhóu shī,cǐ shī cǐ zì jué shì qí。
再三莫遣鬼神知,鬼神知了偷却伊。zài sān mò qiǎn guǐ shén zhī,guǐ shén zhī le tōu què yī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

初夏即事十二解

杨万里

更无一个子规啼,寂寂空山花自飞。gèng wú yī gè zi guī tí,jì jì kōng shān huā zì fēi。
啼得春归它便去,元来不是劝人归。tí dé chūn guī tā biàn qù,yuán lái bù shì quàn rén guī。

初夏即事十二解

杨万里

柳外花梢啼乱莺,行人过尽不曾听。liǔ wài huā shāo tí luàn yīng,xíng rén guò jǐn bù céng tīng。
得人听处君知么,天欲明时第一声。dé rén tīng chù jūn zhī me,tiān yù míng shí dì yī shēng。

初夏即事十二解

杨万里

狭斜只解赏春红,秋菊冬梅不负公。xiá xié zhǐ jiě shǎng chūn hóng,qiū jú dōng méi bù fù gōng。
我道四时俱富贵,一杯催唤藕花风。wǒ dào sì shí jù fù guì,yī bēi cuī huàn ǒu huā fēng。

初夏即事十二解

杨万里

王家麈柄绿琼香,萱草偷来柄更长。wáng jiā zhǔ bǐng lǜ qióng xiāng,xuān cǎo tōu lái bǐng gèng zhǎng。
藏却柿红缨拂子,菖蒲节里放风光。cáng què shì hóng yīng fú zi,chāng pú jié lǐ fàng fēng guāng。

移床

杨万里

清晨暑气已愁予,何况晹虫午及晡。qīng chén shǔ qì yǐ chóu yǔ,hé kuàng yì chóng wǔ jí bū。
寻得松风小凉处,移床来坐又还无。xún dé sōng fēng xiǎo liáng chù,yí chuáng lái zuò yòu hái wú。

立秋日闻蝉

杨万里

老火薰人欲破头,唤秋不到得人愁。lǎo huǒ xūn rén yù pò tóu,huàn qiū bù dào dé rén chóu。
夜来一雨将秋至,今晚蝉声始报秋。yè lái yī yǔ jiāng qiū zhì,jīn wǎn chán shēng shǐ bào qiū。

二含笑俱作秋花

杨万里

秋来二笑再芬芳,紫笑何如白笑强。qiū lái èr xiào zài fēn fāng,zǐ xiào hé rú bái xiào qiáng。
只有此花偷不得,无人知处忽然香。zhǐ yǒu cǐ huā tōu bù dé,wú rén zhī chù hū rán xiāng。

题长沙钟仲山判院岫云舒卷楼二首

杨万里

天柱峰尖半点云,散为岳麓橘洲春。tiān zhù fēng jiān bàn diǎn yún,sàn wèi yuè lù jú zhōu chūn。
尽供诗客挥毫里,怪底春空态度新。jǐn gōng shī kè huī háo lǐ,guài dǐ chūn kōng tài dù xīn。

题长沙钟仲山判院岫云舒卷楼二首

杨万里

入夜云来宿两窗,明朝云去照三湘。rù yè yún lái sù liǎng chuāng,míng cháo yún qù zhào sān xiāng。
也知远岫无心出,解后为霖亦不妨。yě zhī yuǎn xiù wú xīn chū,jiě hòu wèi lín yì bù fáng。

秋夜极热三首

杨万里

只怨西风不早归,早归何似且归迟。zhǐ yuàn xī fēng bù zǎo guī,zǎo guī hé shì qiě guī chí。
姮娥一夜摇团扇,更说明朝日午时。héng é yī yè yáo tuán shàn,gèng shuō míng cháo rì wǔ shí。

秋夜极热三首

杨万里

秋神今岁也痴呆,行李如何草草回。qiū shén jīn suì yě chī dāi,xíng lǐ rú hé cǎo cǎo huí。
白帝羽衣浑不带,炎官火伞却将来。bái dì yǔ yī hún bù dài,yán guān huǒ sǎn què jiāng lái。

秋夜极热三首

杨万里

葵扇频挥手已麻,竹床偏热冷无些。kuí shàn pín huī shǒu yǐ má,zhú chuáng piān rè lěng wú xiē。
面凉却感须根汗,省得开门汲井花。miàn liáng què gǎn xū gēn hàn,shěng dé kāi mén jí jǐng huā。

寒鸡

杨万里

寒鸡睡著不知晨,多谢钟声唤起人。hán jī shuì zhù bù zhī chén,duō xiè zhōng shēng huàn qǐ rén。
明晓莫教钟睡著,被它鸡笑不须嗔。míng xiǎo mò jiào zhōng shuì zhù,bèi tā jī xiào bù xū chēn。

南溪上种芙蓉

杨万里

夹水芙容密密栽,缘溪斜立照溪开。jiā shuǐ fú róng mì mì zāi,yuán xī xié lì zhào xī kāi。
放教十里红将去,不尽溪流不要回。fàng jiào shí lǐ hóng jiāng qù,bù jǐn xī liú bù yào huí。

王式之命刘秀才写予真因署其上

杨万里

浙水东兼浙水西,千岩万壑总遨嬉。zhè shuǐ dōng jiān zhè shuǐ xī,qiān yán wàn hè zǒng áo xī。
游山祗欠金华债,乘兴今随王式之。yóu shān zhī qiàn jīn huá zhài,chéng xīng jīn suí wáng shì zhī。