古诗词

秋浦登舟阻风泊池口

杨万里

午眠化蝶化未成,梦中澒洞发大声。wǔ mián huà dié huà wèi chéng,mèng zhōng hòng dòng fā dà shēng。
军鼙雷鼓百千面,援桴齐下作一鸣。jūn pí léi gǔ bǎi qiān miàn,yuán fú qí xià zuò yī míng。
起来推窗无一物,海潮打入齐山窟。qǐ lái tuī chuāng wú yī wù,hǎi cháo dǎ rù qí shān kū。
数洲翻覆相荡摩,四山动摇皆突兀。shù zhōu fān fù xiāng dàng mó,sì shān dòng yáo jiē tū wù。
钱塘潮来声惊天,金陵潮来声寂然。qián táng cháo lái shēng jīng tiān,jīn líng cháo lái shēng jì rán。
此去金陵一千里,那得潮声来到此。cǐ qù jīn líng yī qiān lǐ,nà dé cháo shēng lái dào cǐ。
长年三老笑复嘲,云是波声不是潮。zhǎng nián sān lǎo xiào fù cháo,yún shì bō shēng bù shì cháo。
清溪波头高过屋,大江波头泼日毂。qīng xī bō tóu gāo guò wū,dà jiāng bō tóu pō rì gǔ。
清溪去江一步地,大江可望不可至。qīng xī qù jiāng yī bù dì,dà jiāng kě wàng bù kě zhì。
北风向晚动地来,跳出银峰万万堆。běi fēng xiàng wǎn dòng dì lái,tiào chū yín fēng wàn wàn duī。
侬船莫管行不得,且看银峰永今夕。nóng chuán mò guǎn xíng bù dé,qiě kàn yín fēng yǒng jīn xī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

茶灶本笠泽,飞来摘茶国。chá zào běn lì zé,fēi lái zhāi chá guó。
堕在武夷山,溪心化为石。duò zài wǔ yí shān,xī xīn huà wèi shí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

精舍何曾远,只在九曲北。jīng shě hé céng yuǎn,zhǐ zài jiǔ qū běi。
渔艇若不来,弱水万里隔。yú tǐng ruò bù lái,ruò shuǐ wàn lǐ gé。

芗林五十咏芗林

杨万里

一代芗林老,吾生不并时。yī dài xiāng lín lǎo,wú shēng bù bìng shí。
来寻白玉柄,只见紫兰枝。lái xún bái yù bǐng,zhǐ jiàn zǐ lán zhī。

芗林五十咏芗林

杨万里

居士欹黄帽,曾来照晚晴。jū shì yī huáng mào,céng lái zhào wǎn qíng。
至今㶁㶁,犹学咏诗声。zhì jīn guó guó,yóu xué yǒng shī shēng。

芗林五十咏芗林

杨万里

已赓彭泽辞,更拟辋川诗。yǐ gēng péng zé cí,gèng nǐ wǎng chuān shī。
未老还山了,犹嫌归较迟。wèi lǎo hái shān le,yóu xián guī jiào chí。

芗林五十咏芗林

杨万里

犹道山中浅,仍移水上居。yóu dào shān zhōng qiǎn,réng yí shuǐ shàng jū。
俗人又剥啄,棹入白芙蕖。sú rén yòu bō zhuó,zhào rù bái fú qú。

芗林五十咏芗林

杨万里

住处何曾远,林间别是凉。zhù chù hé céng yuǎn,lín jiān bié shì liáng。
清风酣一枕,底许觅羲皇。qīng fēng hān yī zhěn,dǐ xǔ mì xī huáng。

芗林五十咏芗林

杨万里

争进千岐捷,辞荣一著难。zhēng jìn qiān qí jié,cí róng yī zhù nán。
生龟教脱壳,试作个般看。shēng guī jiào tuō ké,shì zuò gè bān kàn。

芗林五十咏芗林

杨万里

宇宙一行店,谁为店主人。yǔ zhòu yī xíng diàn,shuí wèi diàn zhǔ rén。
主人亦解去,而况爨馀薪。zhǔ rén yì jiě qù,ér kuàng cuàn yú xīn。

芗林五十咏芗林

杨万里

不是人间种,移从月胁来。bù shì rén jiān zhǒng,yí cóng yuè xié lái。
广寒香一点,吹得满山开。guǎng hán xiāng yī diǎn,chuī dé mǎn shān kāi。

芗林五十咏芗林

杨万里

老子斋中宿,同来无一人。lǎo zi zhāi zhōng sù,tóng lái wú yī rén。
若非明月客,谁伴白云身。ruò fēi míng yuè kè,shuí bàn bái yún shēn。

芗林五十咏芗林

杨万里

晚酌居然醉,昏昏不自持。wǎn zhuó jū rán zuì,hūn hūn bù zì chí。
奇哉苍玉枕,眠到月来时。qí zāi cāng yù zhěn,mián dào yuè lái shí。

芗林五十咏芗林

杨万里

健碧缤缤叶,斑红浅浅芳。jiàn bì bīn bīn yè,bān hóng qiǎn qiǎn fāng。
幽香空自秘,风肯秘幽香。yōu xiāng kōng zì mì,fēng kěn mì yōu xiāng。

芗林五十咏芗林

杨万里

紫霓横天度,银盘涌水来。zǐ ní héng tiān dù,yín pán yǒng shuǐ lái。
先生骑霓脊,盘上卷金杯。xiān shēng qí ní jí,pán shàng juǎn jīn bēi。

芗林五十咏芗林

杨万里

坳中一池墨,腕中百斛力。ào zhōng yī chí mò,wàn zhōng bǎi hú lì。
洒作五十诗,千年照泉石。sǎ zuò wǔ shí shī,qiān nián zhào quán shí。