古诗词

雪后霜晴元宵月色特奇

杨万里

玻璃盆泻琉璃水,素娥晚妆欲梳洗。bō lí pén xiè liú lí shuǐ,sù é wǎn zhuāng yù shū xǐ。
报道虚皇筑雪宫,一架半间三万里。bào dào xū huáng zhù xuě gōng,yī jià bàn jiān sān wàn lǐ。
却嫌广寒未苦宽,要借新宫作上元。què xián guǎng hán wèi kǔ kuān,yào jiè xīn gōng zuò shàng yuán。
先烦玉妃整羽卫,次遣青女褰云关。xiān fán yù fēi zhěng yǔ wèi,cì qiǎn qīng nǚ qiān yún guān。
渠侬旧有七宝藏,封在琼楼楼顶上。qú nóng jiù yǒu qī bǎo cáng,fēng zài qióng lóu lóu dǐng shàng。
中藏脑子万斛强,轻明片片梅花样。zhōng cáng nǎo zi wàn hú qiáng,qīng míng piàn piàn méi huā yàng。
急呼滕六取将来,更和端叶挼作埃。jí hū téng liù qǔ jiāng lái,gèng hé duān yè ruá zuò āi。
狂抛乱撒不停手,满空碎下真珠胎。kuáng pāo luàn sā bù tíng shǒu,mǎn kōng suì xià zhēn zhū tāi。
乾坤立变水精阙,云衢透冷天街滑。qián kūn lì biàn shuǐ jīng quē,yún qú tòu lěng tiān jiē huá。
姮家催索水霜袍,肌粟衣铢添不彻。héng jiā cuī suǒ shuǐ shuāng páo,jī sù yī zhū tiān bù chè。
银轮冻作一团冰,望舒堕指推不行。yín lún dòng zuò yī tuán bīng,wàng shū duò zhǐ tuī bù xíng。
兔啼蟾泣滴成露,海东飞上金鸦精。tù tí chán qì dī chéng lù,hǎi dōng fēi shàng jīn yā jīng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

携酒夜饯罗季周

杨万里

夜深未要掩柴门,且放清风入绿尊。yè shēn wèi yào yǎn chái mén,qiě fàng qīng fēng rù lǜ zūn。
淡月轻云相映著,浅黄帕子裹金盆。dàn yuè qīng yún xiāng yìng zhù,qiǎn huáng pà zi guǒ jīn pén。

雨后独登舍北山顶

杨万里

山下生愁热不除,山头小立气全苏。shān xià shēng chóu rè bù chú,shān tóu xiǎo lì qì quán sū。
自缘著脚高低别,万壑清风岂是无。zì yuán zhù jiǎo gāo dī bié,wàn hè qīng fēng qǐ shì wú。

秋夜不寐

杨万里

秋气侵人冷欲冰,不由老境不愁生。qiū qì qīn rén lěng yù bīng,bù yóu lǎo jìng bù chóu shēng。
雨声已遣侬无睡,更着寒蛩泣到明。yǔ shēng yǐ qiǎn nóng wú shuì,gèng zhe hán qióng qì dào míng。

元举叔莲花

杨万里

不著芙蓉近路栽,菰蒲深处却花开。bù zhù fú róng jìn lù zāi,gū pú shēn chù què huā kāi。
晚香特地清人骨,多谢西风得得来。wǎn xiāng tè dì qīng rén gǔ,duō xiè xī fēng dé dé lái。

和昌英叔觅松枝作日棚

杨万里

先人手种一川松,为栋为杗似未中。xiān rén shǒu zhǒng yī chuān sōng,wèi dòng wèi máng shì wèi zhōng。
只合茅斋听驱使,为公六月唤秋风。zhǐ hé máo zhāi tīng qū shǐ,wèi gōng liù yuè huàn qiū fēng。

和昌英叔觅松枝作日棚

杨万里

欲和新诗且撚髯,岸巾百匝绕前檐。yù hé xīn shī qiě niǎn rán,àn jīn bǎi zā rào qián yán。
茅斋或恐清阴薄,更遣苍官去一添。máo zhāi huò kǒng qīng yīn báo,gèng qiǎn cāng guān qù yī tiān。

南溪暮立

杨万里

溪影明霞新月底,水声乱石嫩沙间。xī yǐng míng xiá xīn yuè dǐ,shuǐ shēng luàn shí nèn shā jiān。
欲归小为鱼儿住,更看跳波玉一环。yù guī xiǎo wèi yú ér zhù,gèng kàn tiào bō yù yī huán。

晚望

杨万里

病身似怯暮来风,老眼还惊霁后虹。bìng shēn shì qiè mù lái fēng,lǎo yǎn hái jīng jì hòu hóng。
落日偏明松表里,好山分占水西东。luò rì piān míng sōng biǎo lǐ,hǎo shān fēn zhàn shuǐ xī dōng。

寄题张商弼葵堂堂下元不种葵花但取面势向阳二首

杨万里

行尽葵堂西复东,葵花元自不曾逢。xíng jǐn kuí táng xī fù dōng,kuí huā yuán zì bù céng féng。
客来问讯名堂意,雪里芭蕉笑杀侬。kè lái wèn xùn míng táng yì,xuě lǐ bā jiāo xiào shā nóng。

寄题张商弼葵堂堂下元不种葵花但取面势向阳二首

杨万里

主人未肯便山林,赏月吟风酒更琴。zhǔ rén wèi kěn biàn shān lín,shǎng yuè yín fēng jiǔ gèng qín。
每一登堂一揩眼,谁知半点向阳心。měi yī dēng táng yī kāi yǎn,shuí zhī bàn diǎn xiàng yáng xīn。

秋夜

杨万里

挑落寒灯一点青,方知斜月半窗明。tiāo luò hán dēng yī diǎn qīng,fāng zhī xié yuè bàn chuāng míng。
无端一阵秋声起,唤作铜瓶蟹眼鸣。wú duān yī zhèn qiū shēng qǐ,huàn zuò tóng píng xiè yǎn míng。

夜闻萧伯和与子上弟读书

杨万里

少日耽书病得臞,何曾灯火稍相疏。shǎo rì dān shū bìng dé qú,hé céng dēng huǒ shāo xiāng shū。
如今老懒那能许,卧听邻斋夜读书。rú jīn lǎo lǎn nà néng xǔ,wò tīng lín zhāi yè dú shū。

寄题刘元明环翠阁二首

杨万里

阁在青围翠绕中,何时我辈略支筇。gé zài qīng wéi cuì rào zhōng,hé shí wǒ bèi lüè zhī qióng。
亦闻佳处无多子,只有千峰与万峰。yì wén jiā chù wú duō zi,zhǐ yǒu qiān fēng yǔ wàn fēng。

寄题刘元明环翠阁二首

杨万里

一夜秋声恼井桐,梦回得句寄西风。yī yè qiū shēng nǎo jǐng tóng,mèng huí dé jù jì xī fēng。
诗成却问题诗处,正在东山东复东。shī chéng què wèn tí shī chù,zhèng zài dōng shān dōng fù dōng。

题赤孤同亭馆

杨万里

数菊能令客眼明,三峰端为此堂横。shù jú néng lìng kè yǎn míng,sān fēng duān wèi cǐ táng héng。
仆夫不敢催侬去,只道长沙尚八程。pū fū bù gǎn cuī nóng qù,zhǐ dào zhǎng shā shàng bā chéng。