古诗词

和余处恭尚书清凉寺劝农

杨万里

石城诸峰入天半,曾随骑吹经行遍。shí chéng zhū fēng rù tiān bàn,céng suí qí chuī jīng xíng biàn。
梅花换岁初不惊,惊报行春再出城。méi huā huàn suì chū bù jīng,jīng bào xíng chūn zài chū chéng。
官甑晨炊云子玉,兵厨夜压秦淮绿。guān zèng chén chuī yún zi yù,bīng chú yè yā qín huái lǜ。
尚书亲饷老农夫,塞道夫须兼独速。shàng shū qīn xiǎng lǎo nóng fū,sāi dào fū xū jiān dú sù。
劝农文字不怪奇,知道尚书愁我饥。quàn nóng wén zì bù guài qí,zhī dào shàng shū chóu wǒ jī。
有如山农出南溪,老稚随观韩退之。yǒu rú shān nóng chū nán xī,lǎo zhì suí guān hán tuì zhī。
叟携群稚稚扶叟,一生祗识茅柴酒。sǒu xié qún zhì zhì fú sǒu,yī shēng zhī shí máo chái jiǔ。
尚书赐酒谁得尝,瓦盆满引无升斗。shàng shū cì jiǔ shuí dé cháng,wǎ pén mǎn yǐn wú shēng dòu。
今年好风来自东,五风十雨尧日同。jīn nián hǎo fēng lái zì dōng,wǔ fēng shí yǔ yáo rì tóng。
尚书归去作相公,当寄丰年书一封。shàng shū guī qù zuò xiāng gōng,dāng jì fēng nián shū yī fēng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

为怜上轿啮人肩,下轿行来脚底穿。wèi lián shàng jiào niè rén jiān,xià jiào xíng lái jiǎo dǐ chuān。
客子心心愁欲暮,碧云偏作半阴天。kè zi xīn xīn chóu yù mù,bì yún piān zuò bàn yīn tiān。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

晚风寂寂树阴阴,松不悲鸣竹不吟。wǎn fēng jì jì shù yīn yīn,sōng bù bēi míng zhú bù yín。
只有清泉逢白石,向人刺口说山林。zhǐ yǒu qīng quán féng bái shí,xiàng rén cì kǒu shuō shān lín。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

涧泉劝我出山迟,曲曲遮留步步随。jiàn quán quàn wǒ chū shān chí,qū qū zhē liú bù bù suí。
泉自多情侬自闷,今宵会有出山时。quán zì duō qíng nóng zì mèn,jīn xiāo huì yǒu chū shān shí。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

山穷喜见一平川,不似林中不识天。shān qióng xǐ jiàn yī píng chuān,bù shì lín zhōng bù shí tiān。
只出此山灾便散,何须更问小行年。zhǐ chū cǐ shān zāi biàn sàn,hé xū gèng wèn xiǎo xíng nián。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

说着长峰十日愁,夜来发处四更头。shuō zhe zhǎng fēng shí rì chóu,yè lái fā chù sì gèng tóu。
莫令炬火风吹黑,未说红纱绛蜡休。mò lìng jù huǒ fēng chuī hēi,wèi shuō hóng shā jiàng là xiū。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

百里如何一日行,晴天犹自急追程。bǎi lǐ rú hé yī rì xíng,qíng tiān yóu zì jí zhuī chéng。
山云管得侬愁雨,强做催诗数点声。shān yún guǎn dé nóng chóu yǔ,qiáng zuò cuī shī shù diǎn shēng。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

野炊未到也饥嗔,到得炊边却可人。yě chuī wèi dào yě jī chēn,dào dé chuī biān què kě rén。
伞作旅亭泥处坐,水漂地灶雨中薪。sǎn zuò lǚ tíng ní chù zuò,shuǐ piāo dì zào yǔ zhōng xīn。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

石上菖蒲铁作须,寸根九节许清臞。shí shàng chāng pú tiě zuò xū,cùn gēn jiǔ jié xǔ qīng qú。
安期自是参渠底,却重安期不重渠。ān qī zì shì cān qú dǐ,què zhòng ān qī bù zhòng qú。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

一眼空山空复空,欹芦倒荻雨和风。yī yǎn kōng shān kōng fù kōng,yī lú dào dí yǔ hé fēng。
却缘小队旌旗过,教得青枫学著红。què yuán xiǎo duì jīng qí guò,jiào dé qīng fēng xué zhù hóng。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

何须人迹到来曾,点污松风涧水声。hé xū rén jì dào lái céng,diǎn wū sōng fēng jiàn shuǐ shēng。
不是先生爱山水,是间却遣阿谁行。bù shì xiān shēng ài shān shuǐ,shì jiān què qiǎn ā shuí xíng。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

猿藤陂子枉惊吁,未抵长峰小半涂。yuán téng bēi zi wǎng jīng xū,wèi dǐ zhǎng fēng xiǎo bàn tú。
今夕前头何许宿,不知出得径来无。jīn xī qián tóu hé xǔ sù,bù zhī chū dé jìng lái wú。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

下到危坡斗处泥,旁临崩岸仄边溪。xià dào wēi pō dòu chù ní,páng lín bēng àn zè biān xī。
不须杜句能驱疟,只诵长峰遣闷诗。bù xū dù jù néng qū nüè,zhǐ sòng zhǎng fēng qiǎn mèn shī。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

出得山来未见村,已知村近稍多田。chū dé shān lái wèi jiàn cūn,yǐ zhī cūn jìn shāo duō tián。
坐看云脚都垂地,回望峰头已入天。zuò kàn yún jiǎo dōu chuí dì,huí wàng fēng tóu yǐ rù tiān。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

鳅是虾兄非善地,橘和瓣种带禳灾。qiū shì xiā xiōng fēi shàn dì,jú hé bàn zhǒng dài ráng zāi。
乌椑不熟还无事,小艇难乘莫载来。wū bēi bù shú hái wú shì,xiǎo tǐng nán chéng mò zài lái。

发通衢驿见梅有感

杨万里

忙中掠眼雪枝斜,落片纷纷点玉沙。máng zhōng lüè yǎn xuě zhī xié,luò piàn fēn fēn diǎn yù shā。
虚过一冬妨底事,不曾款曲是梅花。xū guò yī dōng fáng dǐ shì,bù céng kuǎn qū shì méi huā。