古诗词

和余处恭尚书清凉寺劝农

杨万里

石城诸峰入天半,曾随骑吹经行遍。shí chéng zhū fēng rù tiān bàn,céng suí qí chuī jīng xíng biàn。
梅花换岁初不惊,惊报行春再出城。méi huā huàn suì chū bù jīng,jīng bào xíng chūn zài chū chéng。
官甑晨炊云子玉,兵厨夜压秦淮绿。guān zèng chén chuī yún zi yù,bīng chú yè yā qín huái lǜ。
尚书亲饷老农夫,塞道夫须兼独速。shàng shū qīn xiǎng lǎo nóng fū,sāi dào fū xū jiān dú sù。
劝农文字不怪奇,知道尚书愁我饥。quàn nóng wén zì bù guài qí,zhī dào shàng shū chóu wǒ jī。
有如山农出南溪,老稚随观韩退之。yǒu rú shān nóng chū nán xī,lǎo zhì suí guān hán tuì zhī。
叟携群稚稚扶叟,一生祗识茅柴酒。sǒu xié qún zhì zhì fú sǒu,yī shēng zhī shí máo chái jiǔ。
尚书赐酒谁得尝,瓦盆满引无升斗。shàng shū cì jiǔ shuí dé cháng,wǎ pén mǎn yǐn wú shēng dòu。
今年好风来自东,五风十雨尧日同。jīn nián hǎo fēng lái zì dōng,wǔ fēng shí yǔ yáo rì tóng。
尚书归去作相公,当寄丰年书一封。shàng shū guī qù zuò xiāng gōng,dāng jì fēng nián shū yī fēng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

贺皇太子九月四日生辰

杨万里

光尧初御六龙天,上直维参大火躔。guāng yáo chū yù liù lóng tiān,shàng zhí wéi cān dà huǒ chán。
天意分明昌宋德,诞辰三世总丁年。tiān yì fēn míng chāng sòng dé,dàn chén sān shì zǒng dīng nián。

左藏南库西庑下纸閤负暄戏题

杨万里

水衡仙客住冰天,雪啮风餐更禁烟。shuǐ héng xiān kè zhù bīng tiān,xuě niè fēng cān gèng jìn yān。
不是移来小旸谷,老夫冻折两诗肩。bù shì yí lái xiǎo yáng gǔ,lǎo fū dòng zhé liǎng shī jiān。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

金谷惟堪贮俗尘,辋川今复得诗人。jīn gǔ wéi kān zhù sú chén,wǎng chuān jīn fù dé shī rén。
先生道是贫到骨,犹有山园斗大春。xiān shēng dào shì pín dào gǔ,yóu yǒu shān yuán dòu dà chūn。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

洞庭张乐起天风,玉磬吹来堕圃中。dòng tíng zhāng lè qǐ tiān fēng,yù qìng chuī lái duò pǔ zhōng。
却被仙人镕作水,为君到底写秋空。què bèi xiān rén róng zuò shuǐ,wèi jūn dào dǐ xiě qiū kōng。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

乌龙滩下白云堆,上有狂奴旧钓台。wū lóng tān xià bái yún duī,shàng yǒu kuáng nú jiù diào tái。
一夕被君偷取去,至今犹带汉莓苔。yī xī bèi jūn tōu qǔ qù,zhì jīn yóu dài hàn méi tái。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

春有儿孙夏有朋,月中寒影雨中声。chūn yǒu ér sūn xià yǒu péng,yuè zhōng hán yǐng yǔ zhōng shēng。
腊晴销尽一园雪,为底林间雪不晴。là qíng xiāo jǐn yī yuán xuě,wèi dǐ lín jiān xuě bù qíng。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

亦好园中亦好亭,两重好处两重贫。yì hǎo yuán zhōng yì hǎo tíng,liǎng zhòng hǎo chù liǎng zhòng pín。
客来莫道无供给,抹月批风当八珍。kè lái mò dào wú gōng gěi,mǒ yuè pī fēng dāng bā zhēn。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

冰为仙骨水为肌,意淡香幽只自知。bīng wèi xiān gǔ shuǐ wèi jī,yì dàn xiāng yōu zhǐ zì zhī。
青女素娥非耐冷,一生耐冷是横枝。qīng nǚ sù é fēi nài lěng,yī shēng nài lěng shì héng zhī。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

横枝直下是清池,花映清池水映枝。héng zhī zhí xià shì qīng chí,huā yìng qīng chí shuǐ yìng zhī。
知是君描和靖句,不知和靖寄君诗。zhī shì jūn miáo hé jìng jù,bù zhī hé jìng jì jūn shī。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

旧绕新萦绿万蟠,架馀篱剩复垂栏。jiù rào xīn yíng lǜ wàn pán,jià yú lí shèng fù chuí lán。
先生醉帽堆香雪,知自荼蘼洞里还。xiān shēng zuì mào duī xiāng xuě,zhī zì tú mí dòng lǐ hái。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

涌岫跳峰尺许宽,坐看云雾起岩间。yǒng xiù tiào fēng chǐ xǔ kuān,zuò kàn yún wù qǐ yán jiān。
九疑荒远巫阳崄,未必真山胜假山。jiǔ yí huāng yuǎn wū yáng xiǎn,wèi bì zhēn shān shèng jiǎ shān。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

锦障豪华笑騃童,松图冷淡恼山翁。jǐn zhàng háo huá xiào ái tóng,sōng tú lěng dàn nǎo shān wēng。
玉山颓处谁扶着,花作屏风倚暖红。yù shān tuí chù shuí fú zhe,huā zuò píng fēng yǐ nuǎn hóng。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

青士从来一径幽,碧衫翠袖佩苍璆。qīng shì cóng lái yī jìng yōu,bì shān cuì xiù pèi cāng qiú。
何年笔战明光殿,夺得诗仙紫绮裘。hé nián bǐ zhàn míng guāng diàn,duó dé shī xiān zǐ qǐ qiú。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

水精方局石桥仙,知是柯山几代孙。shuǐ jīng fāng jú shí qiáo xiān,zhī shì kē shān jǐ dài sūn。
月借繁星作棋子,夜寒睹得一金盆。yuè jiè fán xīng zuò qí zi,yè hán dǔ dé yī jīn pén。

寄题喻叔奇国博郎中园亭二十六咏亦好园

杨万里

亦好亭兼弄月亭,磬湖不许两通行。yì hǎo tíng jiān nòng yuè tíng,qìng hú bù xǔ liǎng tōng xíng。
谁抛螮蝀湖光尾,便有先生拄杖声。shuí pāo dì dōng hú guāng wěi,biàn yǒu xiān shēng zhǔ zhàng shēng。