古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

行圃

杨万里

薤本新痕割复齐,豆苗初叶合仍离。xiè běn xīn hén gē fù qí,dòu miáo chū yè hé réng lí。
莺声政好还飞去,不为诗人更许时。yīng shēng zhèng hǎo hái fēi qù,bù wèi shī rén gèng xǔ shí。

初夏三绝句

杨万里

麦黄秧碧百家衣,已热犹寒四月时。mài huáng yāng bì bǎi jiā yī,yǐ rè yóu hán sì yuè shí。
雨后觅春无一寸,野蔷薇发酽燕脂。yǔ hòu mì chūn wú yī cùn,yě qiáng wēi fā yàn yàn zhī。

初夏三绝句

杨万里

手种琅玕劣十年,今年新笋不胜繁。shǒu zhǒng láng gān liè shí nián,jīn nián xīn sǔn bù shèng fán。
不知明早添多少,日暮闲来数一番。bù zhī míng zǎo tiān duō shǎo,rì mù xián lái shù yī fān。

初夏三绝句

杨万里

竹间露重午方乾,松里云深夏亦寒。zhú jiān lù zhòng wǔ fāng qián,sōng lǐ yún shēn xià yì hán。
只道一溪无十里,为谁百屈更千盘。zhǐ dào yī xī wú shí lǐ,wèi shuí bǎi qū gèng qiān pán。

有叹

杨万里

老来无面见毛锥,犹把闲愁付小诗。lǎo lái wú miàn jiàn máo zhuī,yóu bǎ xián chóu fù xiǎo shī。
若道愁多头易白,鹭鸶从小鬓成丝。ruò dào chóu duō tóu yì bái,lù sī cóng xiǎo bìn chéng sī。

梅熟小雨

杨万里

风从独树忽然来,雨去前山远却回。fēng cóng dú shù hū rán lái,yǔ qù qián shān yuǎn què huí。
留许枝间慰愁眼,儿童抵死打黄梅。liú xǔ zhī jiān wèi chóu yǎn,ér tóng dǐ sǐ dǎ huáng méi。

书王右丞诗后

杨万里

晚因子厚识渊明,早学苏州得右丞。wǎn yīn zi hòu shí yuān míng,zǎo xué sū zhōu dé yòu chéng。
忽梦少陵谈句法,劝参庾信谒阴铿。hū mèng shǎo líng tán jù fǎ,quàn cān yǔ xìn yè yīn kēng。

病疟无聊

杨万里

病身兀兀意昏昏,急挂东窗避夕曛。bìng shēn wù wù yì hūn hūn,jí guà dōng chuāng bì xī xūn。
坐看云生还有雨,忽然雨止并无云。zuò kàn yún shēng hái yǒu yǔ,hū rán yǔ zhǐ bìng wú yún。

探梅偶李判官馈熊掌

杨万里

小摘梅花篸玉壶,旋糟熊掌削琼肤。xiǎo zhāi méi huā cǎn yù hú,xuán zāo xióng zhǎng xuē qióng fū。
灯前雪里新醅熟,放却先生不醉无。dēng qián xuě lǐ xīn pēi shú,fàng què xiān shēng bù zuì wú。

醉后撚梅花近壁以灯照之宛然如墨梅

杨万里

老子年来画入神,凿空幻出墨梅春。lǎo zi nián lái huà rù shén,záo kōng huàn chū mò méi chūn。
壁为玉板灯为笔,整整斜斜样样新。bì wèi yù bǎn dēng wèi bǐ,zhěng zhěng xié xié yàng yàng xīn。

钓雪舟倦睡

杨万里

小阁明窗半掩门,看书作睡政昏昏。xiǎo gé míng chuāng bàn yǎn mén,kàn shū zuò shuì zhèng hūn hūn。
无端却被梅花恼,特地吹香破梦魂。wú duān què bèi méi huā nǎo,tè dì chuī xiāng pò mèng hún。

霜夜望月

杨万里

人静蛩喧天欲霜,不眠独自步风廊。rén jìng qióng xuān tiān yù shuāng,bù mián dú zì bù fēng láng。
闲看月走仍云走,知是云忙复月忙。xián kàn yuè zǒu réng yún zǒu,zhī shì yún máng fù yuè máng。

醉眠夜闻霜风甚紧起坐达旦二首

杨万里

玉酒醺人底易醒,月低梅影恰三更。yù jiǔ xūn rén dǐ yì xǐng,yuè dī méi yǐng qià sān gèng。
只嫌老眼清无睡,不道松声听到明。zhǐ xián lǎo yǎn qīng wú shuì,bù dào sōng shēng tīng dào míng。

醉眠夜闻霜风甚紧起坐达旦二首

杨万里

雪花旋落旋成融,横作清霜阵阵风。xuě huā xuán luò xuán chéng róng,héng zuò qīng shuāng zhèn zhèn fēng。
一夜急吹君会否,妒它残叶恋丹枫。yī yè jí chuī jūn huì fǒu,dù tā cán yè liàn dān fēng。

幽居三咏钓雪舟

杨万里

青鞋黄帽绿蓑衣,钓雪舟中雪政飞。qīng xié huáng mào lǜ suō yī,diào xuě zhōu zhōng xuě zhèng fēi。
归自严州无一物,扁舟载得钓台归。guī zì yán zhōu wú yī wù,biǎn zhōu zài dé diào tái guī。