古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

乌祈酒二首

杨万里

入到严州不识田,一江两岸万青山。rù dào yán zhōu bù shí tián,yī jiāng liǎng àn wàn qīng shān。
乌祈酒味君休问,费尽江波卖尽钱。wū qí jiǔ wèi jūn xiū wèn,fèi jǐn jiāng bō mài jǐn qián。

乌祈酒二首

杨万里

毛永乌祈山两崖,家家酒肆向江开。máo yǒng wū qí shān liǎng yá,jiā jiā jiǔ sì xiàng jiāng kāi。
也知第一蒲萄色,只问米从何处来。yě zhī dì yī pú táo sè,zhǐ wèn mǐ cóng hé chù lái。

富阳晓望

杨万里

江氛海雾暗前村,四望秋空一白云。jiāng fēn hǎi wù àn qián cūn,sì wàng qiū kōng yī bái yún。
忽有数峰云上出,好山何故总无根。hū yǒu shù fēng yún shàng chū,hǎo shān hé gù zǒng wú gēn。

为崇辨法沄师作林野二大字

杨万里

天下何人不爱官,弃官出世古今难。tiān xià hé rén bù ài guān,qì guān chū shì gǔ jīn nán。
向来一觉钧天梦,便作林居野处看。xiàng lái yī jué jūn tiān mèng,biàn zuò lín jū yě chù kàn。

寓仙林寺待班戏题

杨万里

听尽钟鱼半月声,浪传移住竟何曾。tīng jǐn zhōng yú bàn yuè shēng,làng chuán yí zhù jìng hé céng。
莫教少欠丛林债,更作今宵旦过僧。mò jiào shǎo qiàn cóng lín zhài,gèng zuò jīn xiāo dàn guò sēng。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

仰枕糟丘俯墨池,左提大剑右毛锥。yǎng zhěn zāo qiū fǔ mò chí,zuǒ tí dà jiàn yòu máo zhuī。
朝兰夕菊都餐却,更斫生柴烂煮诗。cháo lán xī jú dōu cān què,gèng zhuó shēng chái làn zhǔ shī。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

君家诗伯老师川,解道芦花落钓船。jūn jiā shī bó lǎo shī chuān,jiě dào lú huā luò diào chuán。
莫笑东湖秋水冷,近来新吐一枝莲。mò xiào dōng hú qiū shuǐ lěng,jìn lái xīn tǔ yī zhī lián。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

传派传宗我替羞,作家各自一风流。chuán pài chuán zōng wǒ tì xiū,zuò jiā gè zì yī fēng liú。
黄陈篱下休安脚,陶谢行前更出头。huáng chén lí xià xiū ān jiǎo,táo xiè xíng qián gèng chū tóu。

送残秋

杨万里

梦游帝里送残秋,重九真为帝里游。mèng yóu dì lǐ sòng cán qiū,zhòng jiǔ zhēn wèi dì lǐ yóu。
十月初头方赐对,痴儿枉却一生愁。shí yuè chū tóu fāng cì duì,chī ér wǎng què yī shēng chóu。

自跋江西道院集戏答客问

杨万里

问我来朝南内南,便从花底趁朝参。wèn wǒ lái cháo nán nèi nán,biàn cóng huā dǐ chèn cháo cān。
新诗犹作江西集,为带筠州刺史衔。xīn shī yóu zuò jiāng xī jí,wèi dài yún zhōu cì shǐ xián。

自跋江西道院集戏答客问

杨万里

客从南渡向侬来,我马西征拜此台。kè cóng nán dù xiàng nóng lái,wǒ mǎ xī zhēng bài cǐ tái。
若问个中何所有,一腔热血和诗裁。ruò wèn gè zhōng hé suǒ yǒu,yī qiāng rè xuè hé shī cái。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

北关落日送船行,欲到嘉兴天已明。běi guān luò rì sòng chuán xíng,yù dào jiā xīng tiān yǐ míng。
睡起一河冰片满,槌琼摐玉梦中声。shuì qǐ yī hé bīng piàn mǎn,chuí qióng chuāng yù mèng zhōng shēng。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

水面光浮赤玉盘,也应知我牵夫寒。shuǐ miàn guāng fú chì yù pán,yě yīng zhī wǒ qiān fū hán。
满河圭璧无人要,吹入诗翁冻笔端。mǎn hé guī bì wú rén yào,chuī rù shī wēng dòng bǐ duān。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

岸树低欹一雪馀,枝头半叶已全无。àn shù dī yī yī xuě yú,zhī tóu bàn yè yǐ quán wú。
油窗过尽千梢影,浓处还浓枯处枯。yóu chuāng guò jǐn qiān shāo yǐng,nóng chù hái nóng kū chù kū。

读笠泽丛书三首

杨万里

笠泽诗名千载香,一回一读断人肠。lì zé shī míng qiān zài xiāng,yī huí yī dú duàn rén cháng。
晚唐异味同谁赏,近日诗人轻晚唐。wǎn táng yì wèi tóng shuí shǎng,jìn rì shī rén qīng wǎn táng。