古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

金作林檎花绝秾,十年花少怨东风。jīn zuò lín qín huā jué nóng,shí nián huā shǎo yuàn dōng fēng。
即今遍地栾枝锦,不则梢头几点红。jí jīn biàn dì luán zhī jǐn,bù zé shāo tóu jǐ diǎn hóng。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

寒久花迟也大奇,雨膏饱足土膏肥。hán jiǔ huā chí yě dà qí,yǔ gāo bǎo zú tǔ gāo féi。
牡丹芍药君须记,管取花房二尺围。mǔ dān sháo yào jūn xū jì,guǎn qǔ huā fáng èr chǐ wéi。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

日影云光学镀金,好风不肯碎花阴。rì yǐng yún guāng xué dù jīn,hǎo fēng bù kěn suì huā yīn。
人言春色醲于酒,不醉衰容只醉心。rén yán chūn sè nóng yú jiǔ,bù zuì shuāi róng zhǐ zuì xīn。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

半晴半雨半暄凉,拖带春光未要忙。bàn qíng bàn yǔ bàn xuān liáng,tuō dài chūn guāng wèi yào máng。
为报州家兼县里,吾乡改作万花乡。wèi bào zhōu jiā jiān xiàn lǐ,wú xiāng gǎi zuò wàn huā xiāng。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

一春两脚滞东园,柳绊花牵不暂闲。yī chūn liǎng jiǎo zhì dōng yuán,liǔ bàn huā qiān bù zàn xián。
今日酽晴天气好,杖藜看水更看山。jīn rì yàn qíng tiān qì hǎo,zhàng lí kàn shuǐ gèng kàn shān。

咏荷花中小莲蓬

杨万里

山蜂愁雨损蜂儿,叶底安巢更倒垂。shān fēng chóu yǔ sǔn fēng ér,yè dǐ ān cháo gèng dào chuí。
只有荷蜂不愁雨,蜡房仰卧万花枝。zhǐ yǒu hé fēng bù chóu yǔ,là fáng yǎng wò wàn huā zhī。

木犀芙蓉盛开

杨万里

先生深住万山村,雾裹云包不见痕。xiān shēng shēn zhù wàn shān cūn,wù guǒ yún bāo bù jiàn hén。
也被闲人知去处,芙蓉巷里木犀门。yě bèi xián rén zhī qù chù,fú róng xiàng lǐ mù xī mén。

跋刘敏叔梅兰竹石四清图

杨万里

老夫老伴竹千竿,湖石江梅更畹兰。lǎo fū lǎo bàn zhú qiān gān,hú shí jiāng méi gèng wǎn lán。
不道外人将短纸,一时卷去也无端。bù dào wài rén jiāng duǎn zhǐ,yī shí juǎn qù yě wú duān。

赠刘汉卿太医

杨万里

炉底金丹妙入神,月中玉兔捣成尘。lú dǐ jīn dān miào rù shén,yuè zhōng yù tù dǎo chéng chén。
臣门如市心如水,只要阴功活万人。chén mén rú shì xīn rú shuǐ,zhǐ yào yīn gōng huó wàn rén。

戏跋朱元晦楚辞解二首

杨万里

注易笺诗解鲁论,一帆径度浴沂天。zhù yì jiān shī jiě lǔ lùn,yī fān jìng dù yù yí tiān。
无端又被湘累唤,去看西川竞渡船。wú duān yòu bèi xiāng lèi huàn,qù kàn xī chuān jìng dù chuán。

戏跋朱元晦楚辞解二首

杨万里

霜后藜枯无可羹,饥吟长作候虫声。shuāng hòu lí kū wú kě gēng,jī yín zhǎng zuò hòu chóng shēng。
藏神上诉天应泣,支赐江蓠与杜蘅。cáng shén shàng sù tiān yīng qì,zhī cì jiāng lí yǔ dù héng。

登度雪台

杨万里

金沙岁岁占先回,不等荼糜一并来。jīn shā suì suì zhàn xiān huí,bù děng tú mí yī bìng lái。
今岁香红与香雪,两花同日忽齐开。jīn suì xiāng hóng yǔ xiāng xuě,liǎng huā tóng rì hū qí kāi。

庚申东园花发二首

杨万里

晓风细细复鲜鲜,也不鸣条也不喧。xiǎo fēng xì xì fù xiān xiān,yě bù míng tiáo yě bù xuān。
却被花枝勾引著,掀桃舞柳恣它颠。què bèi huā zhī gōu yǐn zhù,xiān táo wǔ liǔ zì tā diān。

庚申东园花发二首

杨万里

桃蹊李径旧分栽,红白教它各自开。táo qī lǐ jìng jiù fēn zāi,hóng bái jiào tā gè zì kāi。
可是桃花逞颜色,一枝穿过李花来。kě shì táo huā chěng yán sè,yī zhī chuān guò lǐ huā lái。

山庄李花

杨万里

山庄又报李花秾,火急来看细雨中。shān zhuāng yòu bào lǐ huā nóng,huǒ jí lái kàn xì yǔ zhōng。
除却断肠千树雪,别无春恨诉东风。chú què duàn cháng qiān shù xuě,bié wú chūn hèn sù dōng fēng。