古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

初夏即事十二解

杨万里

更无一个子规啼,寂寂空山花自飞。gèng wú yī gè zi guī tí,jì jì kōng shān huā zì fēi。
啼得春归它便去,元来不是劝人归。tí dé chūn guī tā biàn qù,yuán lái bù shì quàn rén guī。

初夏即事十二解

杨万里

柳外花梢啼乱莺,行人过尽不曾听。liǔ wài huā shāo tí luàn yīng,xíng rén guò jǐn bù céng tīng。
得人听处君知么,天欲明时第一声。dé rén tīng chù jūn zhī me,tiān yù míng shí dì yī shēng。

初夏即事十二解

杨万里

狭斜只解赏春红,秋菊冬梅不负公。xiá xié zhǐ jiě shǎng chūn hóng,qiū jú dōng méi bù fù gōng。
我道四时俱富贵,一杯催唤藕花风。wǒ dào sì shí jù fù guì,yī bēi cuī huàn ǒu huā fēng。

初夏即事十二解

杨万里

王家麈柄绿琼香,萱草偷来柄更长。wáng jiā zhǔ bǐng lǜ qióng xiāng,xuān cǎo tōu lái bǐng gèng zhǎng。
藏却柿红缨拂子,菖蒲节里放风光。cáng què shì hóng yīng fú zi,chāng pú jié lǐ fàng fēng guāng。

移床

杨万里

清晨暑气已愁予,何况晹虫午及晡。qīng chén shǔ qì yǐ chóu yǔ,hé kuàng yì chóng wǔ jí bū。
寻得松风小凉处,移床来坐又还无。xún dé sōng fēng xiǎo liáng chù,yí chuáng lái zuò yòu hái wú。

立秋日闻蝉

杨万里

老火薰人欲破头,唤秋不到得人愁。lǎo huǒ xūn rén yù pò tóu,huàn qiū bù dào dé rén chóu。
夜来一雨将秋至,今晚蝉声始报秋。yè lái yī yǔ jiāng qiū zhì,jīn wǎn chán shēng shǐ bào qiū。

二含笑俱作秋花

杨万里

秋来二笑再芬芳,紫笑何如白笑强。qiū lái èr xiào zài fēn fāng,zǐ xiào hé rú bái xiào qiáng。
只有此花偷不得,无人知处忽然香。zhǐ yǒu cǐ huā tōu bù dé,wú rén zhī chù hū rán xiāng。

题长沙钟仲山判院岫云舒卷楼二首

杨万里

天柱峰尖半点云,散为岳麓橘洲春。tiān zhù fēng jiān bàn diǎn yún,sàn wèi yuè lù jú zhōu chūn。
尽供诗客挥毫里,怪底春空态度新。jǐn gōng shī kè huī háo lǐ,guài dǐ chūn kōng tài dù xīn。

题长沙钟仲山判院岫云舒卷楼二首

杨万里

入夜云来宿两窗,明朝云去照三湘。rù yè yún lái sù liǎng chuāng,míng cháo yún qù zhào sān xiāng。
也知远岫无心出,解后为霖亦不妨。yě zhī yuǎn xiù wú xīn chū,jiě hòu wèi lín yì bù fáng。

秋夜极热三首

杨万里

只怨西风不早归,早归何似且归迟。zhǐ yuàn xī fēng bù zǎo guī,zǎo guī hé shì qiě guī chí。
姮娥一夜摇团扇,更说明朝日午时。héng é yī yè yáo tuán shàn,gèng shuō míng cháo rì wǔ shí。

秋夜极热三首

杨万里

秋神今岁也痴呆,行李如何草草回。qiū shén jīn suì yě chī dāi,xíng lǐ rú hé cǎo cǎo huí。
白帝羽衣浑不带,炎官火伞却将来。bái dì yǔ yī hún bù dài,yán guān huǒ sǎn què jiāng lái。

秋夜极热三首

杨万里

葵扇频挥手已麻,竹床偏热冷无些。kuí shàn pín huī shǒu yǐ má,zhú chuáng piān rè lěng wú xiē。
面凉却感须根汗,省得开门汲井花。miàn liáng què gǎn xū gēn hàn,shěng dé kāi mén jí jǐng huā。

寒鸡

杨万里

寒鸡睡著不知晨,多谢钟声唤起人。hán jī shuì zhù bù zhī chén,duō xiè zhōng shēng huàn qǐ rén。
明晓莫教钟睡著,被它鸡笑不须嗔。míng xiǎo mò jiào zhōng shuì zhù,bèi tā jī xiào bù xū chēn。

南溪上种芙蓉

杨万里

夹水芙容密密栽,缘溪斜立照溪开。jiā shuǐ fú róng mì mì zāi,yuán xī xié lì zhào xī kāi。
放教十里红将去,不尽溪流不要回。fàng jiào shí lǐ hóng jiāng qù,bù jǐn xī liú bù yào huí。

王式之命刘秀才写予真因署其上

杨万里

浙水东兼浙水西,千岩万壑总遨嬉。zhè shuǐ dōng jiān zhè shuǐ xī,qiān yán wàn hè zǒng áo xī。
游山祗欠金华债,乘兴今随王式之。yóu shān zhī qiàn jīn huá zhài,chéng xīng jīn suí wáng shì zhī。