古诗词

初晓明朗忽然雾起已而日出光景奇怪

杨万里

明发望远山,一一粲可数。míng fā wàng yuǎn shān,yī yī càn kě shù。
幽人萌望心,便被山灵妒。yōu rén méng wàng xīn,biàn bèi shān líng dù。
逡巡出神通,变化足惊怖。qūn xún chū shén tōng,biàn huà zú jīng bù。
初将兜罗绵,擘作霏微絮。chū jiāng dōu luó mián,bāi zuò fēi wēi xù。
周遭裹世界,仰视失天宇。zhōu zāo guǒ shì jiè,yǎng shì shī tiān yǔ。
高悬赤瑛盘,不计丈尺许。gāo xuán chì yīng pán,bù jì zhàng chǐ xǔ。
下照空蒙间,红光贯轻素。xià zhào kōng méng jiān,hóng guāng guàn qīng sù。
中有人物影,纷纭竞来去。zhōng yǒu rén wù yǐng,fēn yún jìng lái qù。
亦各有所持,莫辨是何具。yì gè yǒu suǒ chí,mò biàn shì hé jù。
犹嫌未奇怪,别出奇怪处。yóu xián wèi qí guài,bié chū qí guài chù。
珠立一路幢,瑶森四山树。zhū lì yī lù chuáng,yáo sēn sì shān shù。
横空金桥梁,拔地玉窣堵。héng kōng jīn qiáo liáng,bá dì yù sū dǔ。
骇目方谛观,卷地急收去。hài mù fāng dì guān,juǎn dì jí shōu qù。
恍疑刮眼膜,依旧认山路。huǎng yí guā yǎn mó,yī jiù rèn shān lù。
那知幻与真,不记梦兼寤。nà zhī huàn yǔ zhēn,bù jì mèng jiān wù。
神游峨眉山,诳俗笑佛祖。shén yóu é méi shān,kuáng sú xiào fú zǔ。
笑诳却被诳,佛祖还笑汝。xiào kuáng què bèi kuáng,fú zǔ hái xiào rǔ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

茶灶本笠泽,飞来摘茶国。chá zào běn lì zé,fēi lái zhāi chá guó。
堕在武夷山,溪心化为石。duò zài wǔ yí shān,xī xīn huà wèi shí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

精舍何曾远,只在九曲北。jīng shě hé céng yuǎn,zhǐ zài jiǔ qū běi。
渔艇若不来,弱水万里隔。yú tǐng ruò bù lái,ruò shuǐ wàn lǐ gé。

芗林五十咏芗林

杨万里

一代芗林老,吾生不并时。yī dài xiāng lín lǎo,wú shēng bù bìng shí。
来寻白玉柄,只见紫兰枝。lái xún bái yù bǐng,zhǐ jiàn zǐ lán zhī。

芗林五十咏芗林

杨万里

居士欹黄帽,曾来照晚晴。jū shì yī huáng mào,céng lái zhào wǎn qíng。
至今㶁㶁,犹学咏诗声。zhì jīn guó guó,yóu xué yǒng shī shēng。

芗林五十咏芗林

杨万里

已赓彭泽辞,更拟辋川诗。yǐ gēng péng zé cí,gèng nǐ wǎng chuān shī。
未老还山了,犹嫌归较迟。wèi lǎo hái shān le,yóu xián guī jiào chí。

芗林五十咏芗林

杨万里

犹道山中浅,仍移水上居。yóu dào shān zhōng qiǎn,réng yí shuǐ shàng jū。
俗人又剥啄,棹入白芙蕖。sú rén yòu bō zhuó,zhào rù bái fú qú。

芗林五十咏芗林

杨万里

住处何曾远,林间别是凉。zhù chù hé céng yuǎn,lín jiān bié shì liáng。
清风酣一枕,底许觅羲皇。qīng fēng hān yī zhěn,dǐ xǔ mì xī huáng。

芗林五十咏芗林

杨万里

争进千岐捷,辞荣一著难。zhēng jìn qiān qí jié,cí róng yī zhù nán。
生龟教脱壳,试作个般看。shēng guī jiào tuō ké,shì zuò gè bān kàn。

芗林五十咏芗林

杨万里

宇宙一行店,谁为店主人。yǔ zhòu yī xíng diàn,shuí wèi diàn zhǔ rén。
主人亦解去,而况爨馀薪。zhǔ rén yì jiě qù,ér kuàng cuàn yú xīn。

芗林五十咏芗林

杨万里

不是人间种,移从月胁来。bù shì rén jiān zhǒng,yí cóng yuè xié lái。
广寒香一点,吹得满山开。guǎng hán xiāng yī diǎn,chuī dé mǎn shān kāi。

芗林五十咏芗林

杨万里

老子斋中宿,同来无一人。lǎo zi zhāi zhōng sù,tóng lái wú yī rén。
若非明月客,谁伴白云身。ruò fēi míng yuè kè,shuí bàn bái yún shēn。

芗林五十咏芗林

杨万里

晚酌居然醉,昏昏不自持。wǎn zhuó jū rán zuì,hūn hūn bù zì chí。
奇哉苍玉枕,眠到月来时。qí zāi cāng yù zhěn,mián dào yuè lái shí。

芗林五十咏芗林

杨万里

健碧缤缤叶,斑红浅浅芳。jiàn bì bīn bīn yè,bān hóng qiǎn qiǎn fāng。
幽香空自秘,风肯秘幽香。yōu xiāng kōng zì mì,fēng kěn mì yōu xiāng。

芗林五十咏芗林

杨万里

紫霓横天度,银盘涌水来。zǐ ní héng tiān dù,yín pán yǒng shuǐ lái。
先生骑霓脊,盘上卷金杯。xiān shēng qí ní jí,pán shàng juǎn jīn bēi。

芗林五十咏芗林

杨万里

坳中一池墨,腕中百斛力。ào zhōng yī chí mò,wàn zhōng bǎi hú lì。
洒作五十诗,千年照泉石。sǎ zuò wǔ shí shī,qiān nián zhào quán shí。