古诗词

十月四日同子文克信子潜子直材翁子立诸弟访三十二叔祖于小蓬莱酌酒摘金橘小集戏成长句

杨万里

诚斋老子不奈静,偶拄乌藤出苔径。chéng zhāi lǎo zi bù nài jìng,ǒu zhǔ wū téng chū tái jìng。
独游无伴却成愁,群从同行还起兴。dú yóu wú bàn què chéng chóu,qún cóng tóng xíng hái qǐ xīng。
每过一家添一人,须臾保社如烟云。měi guò yī jiā tiān yī rén,xū yú bǎo shè rú yān yún。
褰裳涉溪溪水浅,著屦度桥桥柱新。qiān shang shè xī xī shuǐ qiǎn,zhù jù dù qiáo qiáo zhù xīn。
蓬莱一点出尘外,南溪裹在千花里。péng lái yī diǎn chū chén wài,nán xī guǒ zài qiān huā lǐ。
芙蓉照波上下红,琅玕绕屋东西翠。fú róng zhào bō shàng xià hóng,láng gān rào wū dōng xī cuì。
槿篱竹户重复重,鸡鸣犬吠青霞中。jǐn lí zhú hù zhòng fù zhòng,jī míng quǎn fèi qīng xiá zhōng。
蓬莱老仙出迎客,朱颜绿发仍方瞳。péng lái lǎo xiān chū yíng kè,zhū yán lǜ fā réng fāng tóng。
餐菊为粮露为醑,染雾作巾云作屦。cān jú wèi liáng lù wèi xǔ,rǎn wù zuò jīn yún zuò jù。
欣然领客到仙家,行尽蓬莱日未斜。xīn rán lǐng kè dào xiān jiā,xíng jǐn péng lái rì wèi xié。
更倾仙瓢酌仙酒,酒外瓢边亦何有。gèng qīng xiān piáo zhuó xiān jiǔ,jiǔ wài piáo biān yì hé yǒu。
偶看小树双团栾,碧琉璃叶黄金丸。ǒu kàn xiǎo shù shuāng tuán luán,bì liú lí yè huáng jīn wán。
主人忍吃不忍摘,笑道未霜犹带酸。zhǔ rén rěn chī bù rěn zhāi,xiào dào wèi shuāng yóu dài suān。
小僮随我勇过我,不管仙翁惜仙果。xiǎo tóng suí wǒ yǒng guò wǒ,bù guǎn xiān wēng xī xiān guǒ。
争挽风枝拣霜颗,争献满盘来饤坐。zhēng wǎn fēng zhī jiǎn shuāng kē,zhēng xiàn mǎn pán lái dìng zuò。
隔水蓬莱看绝奇,蓬莱看水海如池。gé shuǐ péng lái kàn jué qí,péng lái kàn shuǐ hǎi rú chí。
主人劝客对绝境,不饮令侬怒生瘿。zhǔ rén quàn kè duì jué jìng,bù yǐn lìng nóng nù shēng yǐng。
何如寄下未尽瓢,留待早梅赏疏影。hé rú jì xià wèi jǐn piáo,liú dài zǎo méi shǎng shū yǐng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

出真阳峡十首

杨万里

峡中出了又逢滩,破浪牵船分外难。xiá zhōng chū le yòu féng tān,pò làng qiān chuán fēn wài nán。
只是峡山临欲别,此滩留我再看山。zhǐ shì xiá shān lín yù bié,cǐ tān liú wǒ zài kàn shān。

出真阳峡十首

杨万里

江枫新染绿衣衫,知费春风几把蓝。jiāng fēng xīn rǎn lǜ yī shān,zhī fèi chūn fēng jǐ bǎ lán。
道是春光在桃李,试除桃李尽教参。dào shì chūn guāng zài táo lǐ,shì chú táo lǐ jǐn jiào cān。

出真阳峡十首

杨万里

入峡长思出峡行,出来却忆峡中清。rù xiá zhǎng sī chū xiá xíng,chū lái què yì xiá zhōng qīng。
一江碧水供诗砚,两岸青山作砚屏。yī jiāng bì shuǐ gōng shī yàn,liǎng àn qīng shān zuò yàn píng。

出真阳峡十首

杨万里

只言英石冠南中,未识真阳一两峰。zhǐ yán yīng shí guān nán zhōng,wèi shí zhēn yáng yī liǎng fēng。
遮莫坡陀将不去,将诗描取小玲珑。zhē mò pō tuó jiāng bù qù,jiāng shī miáo qǔ xiǎo líng lóng。

出真阳峡十首

杨万里

今岁春流涨又销,水痕犹印石间茅。jīn suì chūn liú zhǎng yòu xiāo,shuǐ hén yóu yìn shí jiān máo。
浮槎却被春流误,长挂江边小树梢。fú chá què bèi chūn liú wù,zhǎng guà jiāng biān xiǎo shù shāo。

出真阳峡十首

杨万里

春光浓里更江行,画舫分明是水亭。chūn guāng nóng lǐ gèng jiāng xíng,huà fǎng fēn míng shì shuǐ tíng。
出了真阳恰惆怅,数峰如笋雨中青。chū le zhēn yáng qià chóu chàng,shù fēng rú sǔn yǔ zhōng qīng。

出真阳峡十首

杨万里

未必阳山天下穷,英州穷到骨中空。wèi bì yáng shān tiān xià qióng,yīng zhōu qióng dào gǔ zhōng kōng。
郡官只怨无供给,支与真阳数石峰。jùn guān zhǐ yuàn wú gōng gěi,zhī yǔ zhēn yáng shù shí fēng。

碧落洞前滩水三首

杨万里

水知山近已先狂,箭往星奔趁下泷。shuǐ zhī shān jìn yǐ xiān kuáng,jiàn wǎng xīng bēn chèn xià lóng。
滩下洄流能耐事,漩沤百转看它忙。tān xià huí liú néng nài shì,xuán ōu bǎi zhuǎn kàn tā máng。

碧落洞前滩水三首

杨万里

石峰背后即英州,只不教人到岸头。shí fēng bèi hòu jí yīng zhōu,zhǐ bù jiào rén dào àn tóu。
罗带春风吹不直,故将数摺恼行舟。luó dài chūn fēng chuī bù zhí,gù jiāng shù zhé nǎo xíng zhōu。

碧落洞前滩水三首

杨万里

碧落峰前上一滩,篙师叫得口都乾。bì luò fēng qián shàng yī tān,gāo shī jiào dé kǒu dōu qián。
开门将谓船行远,只在峰头芦荻湾。kāi mén jiāng wèi chuán xíng yuǎn,zhǐ zài fēng tóu lú dí wān。

正月二十八日峡外见燕子二首

杨万里

社日今年定几时,元宵过了燕先归。shè rì jīn nián dìng jǐ shí,yuán xiāo guò le yàn xiān guī。
一双贴水娇无奈,不肯平飞故仄飞。yī shuāng tiē shuǐ jiāo wú nài,bù kěn píng fēi gù zè fēi。

正月二十八日峡外见燕子二首

杨万里

不宿青枫学子规,不穿绿柳伴莺啼。bù sù qīng fēng xué zi guī,bù chuān lǜ liǔ bàn yīng tí。
双飞只爱清江水,自喜身轻照舞衣。shuāng fēi zhǐ ài qīng jiāng shuǐ,zì xǐ shēn qīng zhào wǔ yī。

郎石峰

杨万里

四旁不与众山连,特地孤尖立半天。sì páng bù yǔ zhòng shān lián,tè dì gū jiān lì bàn tiān。
碧落诸峰非不好,让它郎石一峰先。bì luò zhū fēng fēi bù hǎo,ràng tā láng shí yī fēng xiān。

碧落洞四首

杨万里

碧落诸峰是碧簪,忽于平地插瑶岑。bì luò zhū fēng shì bì zān,hū yú píng dì chā yáo cén。
洞中定有神仙宅,玉室金堂不可寻。dòng zhōng dìng yǒu shén xiān zhái,yù shì jīn táng bù kě xún。

碧落洞四首

杨万里

梦中曾泊洞前船,落絮飞花是去年。mèng zhōng céng pō dòng qián chuán,luò xù fēi huā shì qù nián。
今日来寻泊船处,一江风雨草连天。jīn rì lái xún pō chuán chù,yī jiāng fēng yǔ cǎo lián tiān。