古诗词

送赵文友知府谒告省亲

杨万里

邦人宁食三斗葱,莫逢向来虿尾公。bāng rén níng shí sān dòu cōng,mò féng xiàng lái chài wěi gōng。
邦人宁卧文江路,莫放今侯霅川去。bāng rén níng wò wén jiāng lù,mò fàng jīn hóu zhà chuān qù。
今侯个是隆准孙,蚤排月胁斸桂根。jīn hóu gè shì lóng zhǔn sūn,zǎo pái yuè xié zhǔ guì gēn。
所至与民作阳春,帝遣来活庐陵人。suǒ zhì yǔ mín zuò yáng chūn,dì qiǎn lái huó lú líng rén。
是时虿尾正摇毒,邦人生愁总鱼肉。shì shí chài wěi zhèng yáo dú,bāng rén shēng chóu zǒng yú ròu。
今侯下车荫未移,春台载民爷与儿。jīn hóu xià chē yīn wèi yí,chūn tái zài mín yé yǔ ér。
鸠鸣雀乳一千里,鸱枭半声不到耳。jiū míng què rǔ yī qiān lǐ,chī xiāo bàn shēng bù dào ěr。
今侯冰檗清到底,一粒不嚼庐陵米。jīn hóu bīng bò qīng dào dǐ,yī lì bù jué lú líng mǐ。
一芽只瀹青原水,玉皇知渠是廉吏。yī yá zhǐ yuè qīng yuán shuǐ,yù huáng zhī qú shì lián lì。
如何尊公小愆和,何恙靡已应无它。rú hé zūn gōng xiǎo qiān hé,hé yàng mí yǐ yīng wú tā。
侯望白雪泪双落,弃印谒告归侍药。hóu wàng bái xuě lèi shuāng luò,qì yìn yè gào guī shì yào。
尊公喜归即日安,一见彩服还加餐。zūn gōng xǐ guī jí rì ān,yī jiàn cǎi fú hái jiā cān。
玉皇诏侯结丝屦,径上金门簉鹓鹭。yù huáng zhào hóu jié sī jù,jìng shàng jīn mén zào yuān lù。
借令小缓作尚书,也合追趋赵工部。jiè lìng xiǎo huǎn zuò shàng shū,yě hé zhuī qū zhào gōng bù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

出真阳峡十首

杨万里

峡中出了又逢滩,破浪牵船分外难。xiá zhōng chū le yòu féng tān,pò làng qiān chuán fēn wài nán。
只是峡山临欲别,此滩留我再看山。zhǐ shì xiá shān lín yù bié,cǐ tān liú wǒ zài kàn shān。

出真阳峡十首

杨万里

江枫新染绿衣衫,知费春风几把蓝。jiāng fēng xīn rǎn lǜ yī shān,zhī fèi chūn fēng jǐ bǎ lán。
道是春光在桃李,试除桃李尽教参。dào shì chūn guāng zài táo lǐ,shì chú táo lǐ jǐn jiào cān。

出真阳峡十首

杨万里

入峡长思出峡行,出来却忆峡中清。rù xiá zhǎng sī chū xiá xíng,chū lái què yì xiá zhōng qīng。
一江碧水供诗砚,两岸青山作砚屏。yī jiāng bì shuǐ gōng shī yàn,liǎng àn qīng shān zuò yàn píng。

出真阳峡十首

杨万里

只言英石冠南中,未识真阳一两峰。zhǐ yán yīng shí guān nán zhōng,wèi shí zhēn yáng yī liǎng fēng。
遮莫坡陀将不去,将诗描取小玲珑。zhē mò pō tuó jiāng bù qù,jiāng shī miáo qǔ xiǎo líng lóng。

出真阳峡十首

杨万里

今岁春流涨又销,水痕犹印石间茅。jīn suì chūn liú zhǎng yòu xiāo,shuǐ hén yóu yìn shí jiān máo。
浮槎却被春流误,长挂江边小树梢。fú chá què bèi chūn liú wù,zhǎng guà jiāng biān xiǎo shù shāo。

出真阳峡十首

杨万里

春光浓里更江行,画舫分明是水亭。chūn guāng nóng lǐ gèng jiāng xíng,huà fǎng fēn míng shì shuǐ tíng。
出了真阳恰惆怅,数峰如笋雨中青。chū le zhēn yáng qià chóu chàng,shù fēng rú sǔn yǔ zhōng qīng。

出真阳峡十首

杨万里

未必阳山天下穷,英州穷到骨中空。wèi bì yáng shān tiān xià qióng,yīng zhōu qióng dào gǔ zhōng kōng。
郡官只怨无供给,支与真阳数石峰。jùn guān zhǐ yuàn wú gōng gěi,zhī yǔ zhēn yáng shù shí fēng。

碧落洞前滩水三首

杨万里

水知山近已先狂,箭往星奔趁下泷。shuǐ zhī shān jìn yǐ xiān kuáng,jiàn wǎng xīng bēn chèn xià lóng。
滩下洄流能耐事,漩沤百转看它忙。tān xià huí liú néng nài shì,xuán ōu bǎi zhuǎn kàn tā máng。

碧落洞前滩水三首

杨万里

石峰背后即英州,只不教人到岸头。shí fēng bèi hòu jí yīng zhōu,zhǐ bù jiào rén dào àn tóu。
罗带春风吹不直,故将数摺恼行舟。luó dài chūn fēng chuī bù zhí,gù jiāng shù zhé nǎo xíng zhōu。

碧落洞前滩水三首

杨万里

碧落峰前上一滩,篙师叫得口都乾。bì luò fēng qián shàng yī tān,gāo shī jiào dé kǒu dōu qián。
开门将谓船行远,只在峰头芦荻湾。kāi mén jiāng wèi chuán xíng yuǎn,zhǐ zài fēng tóu lú dí wān。

正月二十八日峡外见燕子二首

杨万里

社日今年定几时,元宵过了燕先归。shè rì jīn nián dìng jǐ shí,yuán xiāo guò le yàn xiān guī。
一双贴水娇无奈,不肯平飞故仄飞。yī shuāng tiē shuǐ jiāo wú nài,bù kěn píng fēi gù zè fēi。

正月二十八日峡外见燕子二首

杨万里

不宿青枫学子规,不穿绿柳伴莺啼。bù sù qīng fēng xué zi guī,bù chuān lǜ liǔ bàn yīng tí。
双飞只爱清江水,自喜身轻照舞衣。shuāng fēi zhǐ ài qīng jiāng shuǐ,zì xǐ shēn qīng zhào wǔ yī。

郎石峰

杨万里

四旁不与众山连,特地孤尖立半天。sì páng bù yǔ zhòng shān lián,tè dì gū jiān lì bàn tiān。
碧落诸峰非不好,让它郎石一峰先。bì luò zhū fēng fēi bù hǎo,ràng tā láng shí yī fēng xiān。

碧落洞四首

杨万里

碧落诸峰是碧簪,忽于平地插瑶岑。bì luò zhū fēng shì bì zān,hū yú píng dì chā yáo cén。
洞中定有神仙宅,玉室金堂不可寻。dòng zhōng dìng yǒu shén xiān zhái,yù shì jīn táng bù kě xún。

碧落洞四首

杨万里

梦中曾泊洞前船,落絮飞花是去年。mèng zhōng céng pō dòng qián chuán,luò xù fēi huā shì qù nián。
今日来寻泊船处,一江风雨草连天。jīn rì lái xún pō chuán chù,yī jiāng fēng yǔ cǎo lián tiān。