古诗词

送药者陈国器

杨万里

窦宪一举空朔野,曹霸一笔空凡马。dòu xiàn yī jǔ kōng shuò yě,cáo bà yī bǐ kōng fán mǎ。
吾乡药者有陈生,一丸洗空万药者。wú xiāng yào zhě yǒu chén shēng,yī wán xǐ kōng wàn yào zhě。
庸医皆笑道旁莎,陈生拈出便是玉山禾。yōng yī jiē xiào dào páng shā,chén shēng niān chū biàn shì yù shān hé。
庸医皆笑涧下水,陈生酌来便是上池底。yōng yī jiē xiào jiàn xià shuǐ,chén shēng zhuó lái biàn shì shàng chí dǐ。
也只不离神农书,书外别得一亡珠。yě zhǐ bù lí shén nóng shū,shū wài bié dé yī wáng zhū。
也只不出歧伯论,论外别得舌一寸。yě zhǐ bù chū qí bó lùn,lùn wài bié dé shé yī cùn。
旧遭痔疾恼杀侬,新遭淋疾与合纵。jiù zāo zhì jí nǎo shā nóng,xīn zāo lín jí yǔ hé zòng。
恰如住在圃田国,晋楚腹背来夹攻。qià rú zhù zài pǔ tián guó,jìn chǔ fù bèi lái jiā gōng。
陈生赠我玉菌子,乃是华阳洞中乖龙耳。chén shēng zèng wǒ yù jūn zi,nǎi shì huá yáng dòng zhōng guāi lóng ěr。
陈生赠我绀叶纱,乃是金鸦脚底扶桑花。chén shēng zèng wǒ gàn yè shā,nǎi shì jīn yā jiǎo dǐ fú sāng huā。
汲泉亲手煮蟹眼,一浣枯肠如浣沙。jí quán qīn shǒu zhǔ xiè yǎn,yī huàn kū cháng rú huàn shā。
平生旧疾蝉壳退,秋风吹落青天外。píng shēng jiù jí chán ké tuì,qiū fēng chuī luò qīng tiān wài。
更传枕中鸿宝方,戒勿浪传泄天藏。gèng chuán zhěn zhōng hóng bǎo fāng,jiè wù làng chuán xiè tiān cáng。
君不见回岩仙客逢贫子,指石成金吾济尔。jūn bù jiàn huí yán xiān kè féng pín zi,zhǐ shí chéng jīn wú jì ěr。
贫子再拜不要金,祇觅指头吾自指。pín zi zài bài bù yào jīn,qí mì zhǐ tóu wú zì zhǐ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

中和节日步东园三首

杨万里

两晨又不到东园,沙径朝来合小乾。liǎng chén yòu bù dào dōng yuán,shā jìng cháo lái hé xiǎo qián。
可惜红梅将落去,怕风怕雨不来看。kě xī hóng méi jiāng luò qù,pà fēng pà yǔ bù lái kàn。

中和节日步东园三首

杨万里

五出桃花千叶绯,团栾绕树问芳菲。wǔ chū táo huā qiān yè fēi,tuán luán rào shù wèn fāng fēi。
攀来欲折还休去,看到残红教自飞。pān lái yù zhé hái xiū qù,kàn dào cán hóng jiào zì fēi。

中和节日步东园三首

杨万里

一年佳节又中和,三分春光一已过。yī nián jiā jié yòu zhōng hé,sān fēn chūn guāng yī yǐ guò。
莫恨峭寒花较晚,留连春色尽从他。mò hèn qiào hán huā jiào wǎn,liú lián chūn sè jǐn cóng tā。

荷池小立

杨万里

池小泉多强欲留,留它不住恣它流。chí xiǎo quán duō qiáng yù liú,liú tā bù zhù zì tā liú。
荷盘不放荷尖出,穿破盘来却又休。hé pán bù fàng hé jiān chū,chuān pò pán lái què yòu xiū。

料理小荷池

杨万里

侧塞浮荷更泛苔,为芟数路水痕开。cè sāi fú hé gèng fàn tái,wèi shān shù lù shuǐ hén kāi。
鱼儿便喜新开港,绕去绕来千百回。yú ér biàn xǐ xīn kāi gǎng,rào qù rào lái qiān bǎi huí。

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

阁皂峰头半朵云,化为道士到吾门。gé zào fēng tóu bàn duǒ yún,huà wèi dào shì dào wú mén。
问渠真个如云懒,为许随风处处村。wèn qú zhēn gè rú yún lǎn,wèi xǔ suí fēng chù chù cūn。

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

羽客来从阁皂山,殷勤告诉病诗癫。yǔ kè lái cóng gé zào shān,yīn qín gào sù bìng shī diān。
古今此病元无药,癫到阴何便是仙。gǔ jīn cǐ bìng yuán wú yào,diān dào yīn hé biàn shì xiān。

大丞相益国周公访予于碧瑶洞天刘敏叔写以为图求予书其后

杨万里

平叔曾过魏秀才,何如老子致元台。píng shū céng guò wèi xiù cái,hé rú lǎo zi zhì yuán tái。
苍松翠竹青苔径,也不传呼宰相来。cāng sōng cuì zhú qīng tái jìng,yě bù chuán hū zǎi xiāng lái。

芙蓉盛开戏简子文克信

杨万里

芙蓉得雨一齐开,开尽秋花客不来。fú róng dé yǔ yī qí kāi,kāi jǐn qiū huā kè bù lái。
到得客来花已老,晚妆犹可两三杯。dào dé kè lái huā yǐ lǎo,wǎn zhuāng yóu kě liǎng sān bēi。

赏菊四首

杨万里

老子平生不解愁,花开酒熟万缘休。lǎo zi píng shēng bù jiě chóu,huā kāi jiǔ shú wàn yuán xiū。
更教不为黄花醉,枉却今年一片秋。gèng jiào bù wèi huáng huā zuì,wǎng què jīn nián yī piàn qiū。

赏菊四首

杨万里

菊花肯为别人黄,长怨先生不断肠。jú huā kěn wèi bié rén huáng,zhǎng yuàn xiān shēng bù duàn cháng。
两鬓尽凋无地插,一杯细嚼入神香。liǎng bìn jǐn diāo wú dì chā,yī bēi xì jué rù shén xiāng。

赏菊四首

杨万里

菊生不是遇渊明,自是渊明遇菊生。jú shēng bù shì yù yuān míng,zì shì yuān míng yù jú shēng。
岁晚霜寒心独苦,渊明元是菊花精。suì wǎn shuāng hán xīn dú kǔ,yuān míng yuán shì jú huā jīng。

赏菊四首

杨万里

物性从来各一家,谁贪寒瘦厌妍华。wù xìng cóng lái gè yī jiā,shuí tān hán shòu yàn yán huá。
菊花自择风霜国,不是春光外菊花。jú huā zì zé fēng shuāng guó,bù shì chūn guāng wài jú huā。

白菊二首

杨万里

白菊初开也自黄,开来开去白如霜。bái jú chū kāi yě zì huáng,kāi lái kāi qù bái rú shuāng。
小蜂劣得针来大,不怕清寒嗅冷香。xiǎo fēng liè dé zhēn lái dà,bù pà qīng hán xiù lěng xiāng。

白菊二首

杨万里

霜后黄花顿不中,独馀白菊斗霜浓。shuāng hòu huáng huā dùn bù zhōng,dú yú bái jú dòu shuāng nóng。
与霜更斗晴天日,斗得霜融菊不融。yǔ shuāng gèng dòu qíng tiān rì,dòu dé shuāng róng jú bù róng。