古诗词

送药者陈国器

杨万里

窦宪一举空朔野,曹霸一笔空凡马。dòu xiàn yī jǔ kōng shuò yě,cáo bà yī bǐ kōng fán mǎ。
吾乡药者有陈生,一丸洗空万药者。wú xiāng yào zhě yǒu chén shēng,yī wán xǐ kōng wàn yào zhě。
庸医皆笑道旁莎,陈生拈出便是玉山禾。yōng yī jiē xiào dào páng shā,chén shēng niān chū biàn shì yù shān hé。
庸医皆笑涧下水,陈生酌来便是上池底。yōng yī jiē xiào jiàn xià shuǐ,chén shēng zhuó lái biàn shì shàng chí dǐ。
也只不离神农书,书外别得一亡珠。yě zhǐ bù lí shén nóng shū,shū wài bié dé yī wáng zhū。
也只不出歧伯论,论外别得舌一寸。yě zhǐ bù chū qí bó lùn,lùn wài bié dé shé yī cùn。
旧遭痔疾恼杀侬,新遭淋疾与合纵。jiù zāo zhì jí nǎo shā nóng,xīn zāo lín jí yǔ hé zòng。
恰如住在圃田国,晋楚腹背来夹攻。qià rú zhù zài pǔ tián guó,jìn chǔ fù bèi lái jiā gōng。
陈生赠我玉菌子,乃是华阳洞中乖龙耳。chén shēng zèng wǒ yù jūn zi,nǎi shì huá yáng dòng zhōng guāi lóng ěr。
陈生赠我绀叶纱,乃是金鸦脚底扶桑花。chén shēng zèng wǒ gàn yè shā,nǎi shì jīn yā jiǎo dǐ fú sāng huā。
汲泉亲手煮蟹眼,一浣枯肠如浣沙。jí quán qīn shǒu zhǔ xiè yǎn,yī huàn kū cháng rú huàn shā。
平生旧疾蝉壳退,秋风吹落青天外。píng shēng jiù jí chán ké tuì,qiū fēng chuī luò qīng tiān wài。
更传枕中鸿宝方,戒勿浪传泄天藏。gèng chuán zhěn zhōng hóng bǎo fāng,jiè wù làng chuán xiè tiān cáng。
君不见回岩仙客逢贫子,指石成金吾济尔。jūn bù jiàn huí yán xiān kè féng pín zi,zhǐ shí chéng jīn wú jì ěr。
贫子再拜不要金,祇觅指头吾自指。pín zi zài bài bù yào jīn,qí mì zhǐ tóu wú zì zhǐ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

甲子初春即事六首

杨万里

径李浑秾白,山桃半淡红。jìng lǐ hún nóng bái,shān táo bàn dàn hóng。
杏花红又白,非淡亦非秾。xìng huā hóng yòu bái,fēi dàn yì fēi nóng。

甲子初春即事六首

杨万里

只有观书乐,其如病眼何。zhǐ yǒu guān shū lè,qí rú bìng yǎn hé。
但令吾意适,不必卷头多。dàn lìng wú yì shì,bù bì juǎn tóu duō。

甲子初春即事六首

杨万里

骤暖如初夏,通身退裌衣。zhòu nuǎn rú chū xià,tōng shēn tuì jiá yī。
只言寒已去,却等五更归。zhǐ yán hán yǐ qù,què děng wǔ gèng guī。

甲子初春即事六首

杨万里

人怨花迟发,天教暖早催。rén yuàn huā chí fā,tiān jiào nuǎn zǎo cuī。
不知要催落,却道是催开。bù zhī yào cuī luò,què dào shì cuī kāi。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

过雨天犹湿,新晴日尚寒。guò yǔ tiān yóu shī,xīn qíng rì shàng hán。
悬知晓妆好,破雾急来看。xuán zhī xiǎo zhuāng hǎo,pò wù jí lái kàn。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

初日光殊薄,晴梢露正浓。chū rì guāng shū báo,qíng shāo lù zhèng nóng。
真珠妆未稳,更着柳边风。zhēn zhū zhuāng wèi wěn,gèng zhe liǔ biān fēng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

晚得看花诀,丁宁趁绝晨。wǎn dé kàn huā jué,dīng níng chèn jué chén。
乘他醉眠起,别是一精神。chéng tā zuì mián qǐ,bié shì yī jīng shén。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

四面花光合,一身香雾红。sì miàn huā guāng hé,yī shēn xiāng wù hóng。
忽从霞绮上,跳下锦城中。hū cóng xiá qǐ shàng,tiào xià jǐn chéng zhōng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

花密无重数,看来眼转迷。huā mì wú zhòng shù,kàn lái yǎn zhuǎn mí。
化为花世界,忘却日东西。huà wèi huā shì jiè,wàng què rì dōng xī。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

外种百来树,中安一小亭。wài zhǒng bǎi lái shù,zhōng ān yī xiǎo tíng。
放眸红未了,红了是天青。fàng móu hóng wèi le,hóng le shì tiān qīng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

老子侵星起,蜂儿先我忙。lǎo zi qīn xīng qǐ,fēng ér xiān wǒ máng。
渊才无鼻孔,信口道无香。yuān cái wú bí kǒng,xìn kǒu dào wú xiāng。

二月十四日晓起看海棠八首

杨万里

除却牡丹了,海棠当亚元。chú què mǔ dān le,hǎi táng dāng yà yuán。
艳超红白外,香在有无间。yàn chāo hóng bái wài,xiāng zài yǒu wú jiān。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

韩子不肯佛,饶操苦出家。hán zi bù kěn fú,ráo cāo kǔ chū jiā。
何如妙净老,紫橐碧莲花。hé rú miào jìng lǎo,zǐ tuó bì lián huā。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

竹国风世界,梅兄雪友朋。zhú guó fēng shì jiè,méi xiōng xuě yǒu péng。
地清无可比,且道玉壶冰。dì qīng wú kě bǐ,qiě dào yù hú bīng。

寄题袁机仲侍郎殿撰建溪北山四景妙净庵

杨万里

银河月外来,玉虹天上落。yín hé yuè wài lái,yù hóng tiān shàng luò。
骑虹弄银河,人间无个乐。qí hóng nòng yín hé,rén jiān wú gè lè。