古诗词

和张钦夫望月词

杨万里

玉虫晕以贯虹兮学林之颠,阒其宵兮圣贤毕参于前。yù chóng yūn yǐ guàn hóng xī xué lín zhī diān,qù qí xiāo xī shèng xián bì cān yú qián。
心超兮千载,忽乎纳自牖兮光寒而静娟。xīn chāo xī qiān zài,hū hū nà zì yǒu xī guāng hán ér jìng juān。
吾兴视兮何祥,望舒推毂兮辚大圜。wú xīng shì xī hé xiáng,wàng shū tuī gǔ xī lín dà huán。
生两仪兮虚白,饰万物兮清妍。shēng liǎng yí xī xū bái,shì wàn wù xī qīng yán。
彼何居兮轃兹,挈一规兮破幽偏。bǐ hé jū xī zhēn zī,qiè yī guī xī pò yōu piān。
代天兮宣精,㧖欹兮恶盈。dài tiān xī xuān jīng,è yī xī è yíng。
似道兮日损,缩于一晦弦兮,万斯年而求伸。shì dào xī rì sǔn,suō yú yī huì xián xī,wàn sī nián ér qiú shēn。
宅天下兮至晦,镜天下兮至明。zhái tiān xià xī zhì huì,jìng tiān xià xī zhì míng。
烛吾心中之月兮,贯地纬而洞天经。zhú wú xīn zhōng zhī yuè xī,guàn dì wěi ér dòng tiān jīng。
吾奉月兮周旋,月踵吾兮后先。wú fèng yuè xī zhōu xuán,yuè zhǒng wú xī hòu xiān。
夫君寄我兮三章,招月而与寓目兮,炯笔势之翩翩。fū jūn jì wǒ xī sān zhāng,zhāo yuè ér yǔ yù mù xī,jiǒng bǐ shì zhī piān piān。
想他日之独立兮,过庭而侍侧。xiǎng tā rì zhī dú lì xī,guò tíng ér shì cè。
谁其耳剽于玉振兮,惟此月知其然。shuí qí ěr piāo yú yù zhèn xī,wéi cǐ yuè zhī qí rán。
月不予留兮,予亦咏而归。yuè bù yǔ liú xī,yǔ yì yǒng ér guī。
歌三终兮谢明月,何夕复惠然兮临我于亭乎而。gē sān zhōng xī xiè míng yuè,hé xī fù huì rán xī lín wǒ yú tíng hū ér。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

中和节日步东园三首

杨万里

两晨又不到东园,沙径朝来合小乾。liǎng chén yòu bù dào dōng yuán,shā jìng cháo lái hé xiǎo qián。
可惜红梅将落去,怕风怕雨不来看。kě xī hóng méi jiāng luò qù,pà fēng pà yǔ bù lái kàn。

中和节日步东园三首

杨万里

五出桃花千叶绯,团栾绕树问芳菲。wǔ chū táo huā qiān yè fēi,tuán luán rào shù wèn fāng fēi。
攀来欲折还休去,看到残红教自飞。pān lái yù zhé hái xiū qù,kàn dào cán hóng jiào zì fēi。

中和节日步东园三首

杨万里

一年佳节又中和,三分春光一已过。yī nián jiā jié yòu zhōng hé,sān fēn chūn guāng yī yǐ guò。
莫恨峭寒花较晚,留连春色尽从他。mò hèn qiào hán huā jiào wǎn,liú lián chūn sè jǐn cóng tā。

荷池小立

杨万里

池小泉多强欲留,留它不住恣它流。chí xiǎo quán duō qiáng yù liú,liú tā bù zhù zì tā liú。
荷盘不放荷尖出,穿破盘来却又休。hé pán bù fàng hé jiān chū,chuān pò pán lái què yòu xiū。

料理小荷池

杨万里

侧塞浮荷更泛苔,为芟数路水痕开。cè sāi fú hé gèng fàn tái,wèi shān shù lù shuǐ hén kāi。
鱼儿便喜新开港,绕去绕来千百回。yú ér biàn xǐ xīn kāi gǎng,rào qù rào lái qiān bǎi huí。

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

阁皂峰头半朵云,化为道士到吾门。gé zào fēng tóu bàn duǒ yún,huà wèi dào shì dào wú mén。
问渠真个如云懒,为许随风处处村。wèn qú zhēn gè rú yún lǎn,wèi xǔ suí fēng chù chù cūn。

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

羽客来从阁皂山,殷勤告诉病诗癫。yǔ kè lái cóng gé zào shān,yīn qín gào sù bìng shī diān。
古今此病元无药,癫到阴何便是仙。gǔ jīn cǐ bìng yuán wú yào,diān dào yīn hé biàn shì xiān。

大丞相益国周公访予于碧瑶洞天刘敏叔写以为图求予书其后

杨万里

平叔曾过魏秀才,何如老子致元台。píng shū céng guò wèi xiù cái,hé rú lǎo zi zhì yuán tái。
苍松翠竹青苔径,也不传呼宰相来。cāng sōng cuì zhú qīng tái jìng,yě bù chuán hū zǎi xiāng lái。

芙蓉盛开戏简子文克信

杨万里

芙蓉得雨一齐开,开尽秋花客不来。fú róng dé yǔ yī qí kāi,kāi jǐn qiū huā kè bù lái。
到得客来花已老,晚妆犹可两三杯。dào dé kè lái huā yǐ lǎo,wǎn zhuāng yóu kě liǎng sān bēi。

赏菊四首

杨万里

老子平生不解愁,花开酒熟万缘休。lǎo zi píng shēng bù jiě chóu,huā kāi jiǔ shú wàn yuán xiū。
更教不为黄花醉,枉却今年一片秋。gèng jiào bù wèi huáng huā zuì,wǎng què jīn nián yī piàn qiū。

赏菊四首

杨万里

菊花肯为别人黄,长怨先生不断肠。jú huā kěn wèi bié rén huáng,zhǎng yuàn xiān shēng bù duàn cháng。
两鬓尽凋无地插,一杯细嚼入神香。liǎng bìn jǐn diāo wú dì chā,yī bēi xì jué rù shén xiāng。

赏菊四首

杨万里

菊生不是遇渊明,自是渊明遇菊生。jú shēng bù shì yù yuān míng,zì shì yuān míng yù jú shēng。
岁晚霜寒心独苦,渊明元是菊花精。suì wǎn shuāng hán xīn dú kǔ,yuān míng yuán shì jú huā jīng。

赏菊四首

杨万里

物性从来各一家,谁贪寒瘦厌妍华。wù xìng cóng lái gè yī jiā,shuí tān hán shòu yàn yán huá。
菊花自择风霜国,不是春光外菊花。jú huā zì zé fēng shuāng guó,bù shì chūn guāng wài jú huā。

白菊二首

杨万里

白菊初开也自黄,开来开去白如霜。bái jú chū kāi yě zì huáng,kāi lái kāi qù bái rú shuāng。
小蜂劣得针来大,不怕清寒嗅冷香。xiǎo fēng liè dé zhēn lái dà,bù pà qīng hán xiù lěng xiāng。

白菊二首

杨万里

霜后黄花顿不中,独馀白菊斗霜浓。shuāng hòu huáng huā dùn bù zhōng,dú yú bái jú dòu shuāng nóng。
与霜更斗晴天日,斗得霜融菊不融。yǔ shuāng gèng dòu qíng tiān rì,dòu dé shuāng róng jú bù róng。