古诗词

黄世永哀辞

杨万里

圣门际天而不可径兮,子聚粮以疾趋。shèng mén jì tiān ér bù kě jìng xī,zi jù liáng yǐ jí qū。
古文熄而哇郑兮,子独追而雅诸。gǔ wén xī ér wa zhèng xī,zi dú zhuī ér yǎ zhū。
众皆赏其襮而遗其里兮,知全者不在予。zhòng jiē shǎng qí bó ér yí qí lǐ xī,zhī quán zhě bù zài yǔ。
仕者谓赣民之嚚兮,不啻沬邦之夫。shì zhě wèi gàn mín zhī yín xī,bù chì mèi bāng zhī fū。
何子之仁以莅兮,若膝下之乳雏。hé zi zhī rén yǐ lì xī,ruò xī xià zhī rǔ chú。
予惟子之观兮,则未知封屋之迂。yǔ wéi zi zhī guān xī,zé wèi zhī fēng wū zhī yū。
沐猴豸而罔腼兮,子发上而衡盱。mù hóu zhì ér wǎng miǎn xī,zi fā shàng ér héng xū。
舍己躁进而谓子躁进兮,宜不曰沽名之非愚。shě jǐ zào jìn ér wèi zi zào jìn xī,yí bù yuē gū míng zhī fēi yú。
世切齿于彼之晚霣兮,流涕于子之不晚殂。shì qiè chǐ yú bǐ zhī wǎn yǔn xī,liú tì yú zi zhī bù wǎn cú。
庸知天之不子祉兮,不厚彼之辜。yōng zhī tiān zhī bù zi zhǐ xī,bù hòu bǐ zhī gū。
惟师友之恩纪兮,一饭而九其吁。wéi shī yǒu zhī ēn jì xī,yī fàn ér jiǔ qí xū。
天不予棐而夺予朋兮,半其济而亡舻。tiān bù yǔ fěi ér duó yǔ péng xī,bàn qí jì ér wáng lú。
决汝汉而东之兮,曾足为予泪之馀。jué rǔ hàn ér dōng zhī xī,céng zú wèi yǔ lèi zhī yú。
若子之死而不死兮,不亦名星日而骨幽墟。ruò zi zhī sǐ ér bù sǐ xī,bù yì míng xīng rì ér gǔ yōu xū。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

七字全胜五字城,清于庾信及钟嵘。qī zì quán shèng wǔ zì chéng,qīng yú yǔ xìn jí zhōng róng。
君诗妙绝端何似,不似梅花似么生。jūn shī miào jué duān hé shì,bù shì méi huā shì me shēng。

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

雪与梅花两逼真,不知谁好复谁新。xuě yǔ méi huā liǎng bī zhēn,bù zhī shuí hǎo fù shuí xīn。
无端更入吴融手,剪取西湖半段春。wú duān gèng rù wú róng shǒu,jiǎn qǔ xī hú bàn duàn chūn。

和吴监丞景雪中湖上访梅四首

杨万里

闻君踏雪访梅花,不怕苏堤十里赊。wén jūn tà xuě fǎng méi huā,bù pà sū dī shí lǐ shē。
老子怯寒那敢出,地炉榾柮是生涯。lǎo zi qiè hán nà gǎn chū,dì lú gǔ duò shì shēng yá。

雪晴二首

杨万里

仙人剪水作花飞,忽化琼瑶已大奇。xiān rén jiǎn shuǐ zuò huā fēi,hū huà qióng yáo yǐ dà qí。
复把琼瑶化成水,滴来平地总琉璃。fù bǎ qióng yáo huà chéng shuǐ,dī lái píng dì zǒng liú lí。

雪晴二首

杨万里

晴光雪色忽相逢,雨滴空阶日影中。qíng guāng xuě sè hū xiāng féng,yǔ dī kōng jiē rì yǐng zhōng。
珍重北檐殊韵胜,苛留残玉不教融。zhēn zhòng běi yán shū yùn shèng,kē liú cán yù bù jiào róng。

和皇太子瑞雪二首

杨万里

白玉花开碧玉天,萦楼绕殿舞翩然。bái yù huā kāi bì yù tiān,yíng lóu rào diàn wǔ piān rán。
储皇善颂天皇德,瑞应金穰万万年。chǔ huáng shàn sòng tiān huáng dé,ruì yīng jīn ráng wàn wàn nián。

和皇太子瑞雪二首

杨万里

揉云挼雾碎成尘,落不曾休酉达辰。róu yún ruá wù suì chéng chén,luò bù céng xiū yǒu dá chén。
鹤禁镂冰成七字,野人拜赐敢辞频。hè jìn lòu bīng chéng qī zì,yě rén bài cì gǎn cí pín。

读子房传

杨万里

笑赌乾坤看两龙,淮阴目动即雌雄。xiào dǔ qián kūn kàn liǎng lóng,huái yīn mù dòng jí cí xióng。
兴王大计无寻处,却在先生一蹑中。xīng wáng dà jì wú xún chù,què zài xiān shēng yī niè zhōng。

雪后晓过八盘岭诣东宫谢受左司告二首

杨万里

扶桑梢上上朝暾,起早行迟却载奔。fú sāng shāo shàng shàng cháo tūn,qǐ zǎo xíng chí què zài bēn。
玉作宫城三万雉,呼僮换马入金门。yù zuò gōng chéng sān wàn zhì,hū tóng huàn mǎ rù jīn mén。

雪后晓过八盘岭诣东宫谢受左司告二首

杨万里

玉京世界大千中,银屋楼台一万重。yù jīng shì jiè dà qiān zhōng,yín wū lóu tái yī wàn zhòng。
好上宝莲山上望,南高峰照北高峰。hǎo shàng bǎo lián shān shàng wàng,nán gāo fēng zhào běi gāo fēng。

晴后再雪四首

杨万里

幸自晴光雪半开,谁将泥脚涴琼瑰。xìng zì qíng guāng xuě bàn kāi,shuí jiāng ní jiǎo wò qióng guī。
水仙上诉姮娥泣,再遣天花散一回。shuǐ xiān shàng sù héng é qì,zài qiǎn tiān huā sàn yī huí。

晴后再雪四首

杨万里

滕家仙子六琼娘,煮露为酥不剩浆。téng jiā xiān zi liù qióng niáng,zhǔ lù wèi sū bù shèng jiāng。
滴作玉虫千万只,一时飞满白云乡。dī zuò yù chóng qiān wàn zhǐ,yī shí fēi mǎn bái yún xiāng。

晴后再雪四首

杨万里

天上琼楼万玉妃,月宫学舞试云衣。tiān shàng qióng lóu wàn yù fēi,yuè gōng xué wǔ shì yún yī。
霓裳未彻天风起,脑子花钿星散飞。ní shang wèi chè tiān fēng qǐ,nǎo zi huā diàn xīng sàn fēi。

晴后再雪四首

杨万里

八盘岭上雪偏清,万斛琼尘作一倾。bā pán lǐng shàng xuě piān qīng,wàn hú qióng chén zuò yī qīng。
空里仰看都不见,碧山映得却分明。kōng lǐ yǎng kàn dōu bù jiàn,bì shān yìng dé què fēn míng。

雪中讲堂赐酒二首

杨万里

玉果金盘码碯觞,春坊传令赐云浆。yù guǒ jīn pán mǎ nǎo shāng,chūn fāng chuán lìng cì yún jiāng。
雪中上马浑如梦,一片飞来醉面凉。xuě zhōng shàng mǎ hún rú mèng,yī piàn fēi lái zuì miàn liáng。