古诗词

黄世永哀辞

杨万里

圣门际天而不可径兮,子聚粮以疾趋。shèng mén jì tiān ér bù kě jìng xī,zi jù liáng yǐ jí qū。
古文熄而哇郑兮,子独追而雅诸。gǔ wén xī ér wa zhèng xī,zi dú zhuī ér yǎ zhū。
众皆赏其襮而遗其里兮,知全者不在予。zhòng jiē shǎng qí bó ér yí qí lǐ xī,zhī quán zhě bù zài yǔ。
仕者谓赣民之嚚兮,不啻沬邦之夫。shì zhě wèi gàn mín zhī yín xī,bù chì mèi bāng zhī fū。
何子之仁以莅兮,若膝下之乳雏。hé zi zhī rén yǐ lì xī,ruò xī xià zhī rǔ chú。
予惟子之观兮,则未知封屋之迂。yǔ wéi zi zhī guān xī,zé wèi zhī fēng wū zhī yū。
沐猴豸而罔腼兮,子发上而衡盱。mù hóu zhì ér wǎng miǎn xī,zi fā shàng ér héng xū。
舍己躁进而谓子躁进兮,宜不曰沽名之非愚。shě jǐ zào jìn ér wèi zi zào jìn xī,yí bù yuē gū míng zhī fēi yú。
世切齿于彼之晚霣兮,流涕于子之不晚殂。shì qiè chǐ yú bǐ zhī wǎn yǔn xī,liú tì yú zi zhī bù wǎn cú。
庸知天之不子祉兮,不厚彼之辜。yōng zhī tiān zhī bù zi zhǐ xī,bù hòu bǐ zhī gū。
惟师友之恩纪兮,一饭而九其吁。wéi shī yǒu zhī ēn jì xī,yī fàn ér jiǔ qí xū。
天不予棐而夺予朋兮,半其济而亡舻。tiān bù yǔ fěi ér duó yǔ péng xī,bàn qí jì ér wáng lú。
决汝汉而东之兮,曾足为予泪之馀。jué rǔ hàn ér dōng zhī xī,céng zú wèi yǔ lèi zhī yú。
若子之死而不死兮,不亦名星日而骨幽墟。ruò zi zhī sǐ ér bù sǐ xī,bù yì míng xīng rì ér gǔ yōu xū。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

山店松声二首

杨万里

修涂残暑仆夫劳,午憩茅檐尺许高。xiū tú cán shǔ pū fū láo,wǔ qì máo yán chǐ xǔ gāo。
忽有凉风飒然起,小松呼舞大松号。hū yǒu liáng fēng sà rán qǐ,xiǎo sōng hū wǔ dà sōng hào。

山店松声二首

杨万里

松本无声风亦无,适然相值两相呼。sōng běn wú shēng fēng yì wú,shì rán xiāng zhí liǎng xiāng hū。
非金非石非丝竹,万顷云涛殷五湖。fēi jīn fēi shí fēi sī zhú,wàn qǐng yún tāo yīn wǔ hú。

烟林晓望二首

杨万里

一叠青松一叠烟,横铺平野有无间。yī dié qīng sōng yī dié yān,héng pù píng yě yǒu wú jiān。
真成万丈鹅溪绢,画出江西秋晓山。zhēn chéng wàn zhàng é xī juàn,huà chū jiāng xī qiū xiǎo shān。

烟林晓望二首

杨万里

也没炊烟也没云,日光烘起楚山氛。yě méi chuī yān yě méi yún,rì guāng hōng qǐ chǔ shān fēn。
却将重碧施轻素,不见天工一笔痕。què jiāng zhòng bì shī qīng sù,bù jiàn tiān gōng yī bǐ hén。

田家乐

杨万里

稻穗堆场谷满车,家家鸡犬更桑麻。dào suì duī chǎng gǔ mǎn chē,jiā jiā jī quǎn gèng sāng má。
漫栽木槿成篱落,已得清阴又得花。màn zāi mù jǐn chéng lí luò,yǐ dé qīng yīn yòu dé huā。

道傍怪松

杨万里

夹道长松去去幽,一松奇怪独凌秋。jiā dào zhǎng sōng qù qù yōu,yī sōng qí guài dú líng qiū。
两枝垂地却翻上,活走双龙戏翠毬。liǎng zhī chuí dì què fān shàng,huó zǒu shuāng lóng xì cuì qiú。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪齑。xīn chōng yún zi huá liú shi,gèng jué bīng shū yǔ xuě jī。
灵隐山前水精菜,近来种子到江西。líng yǐn shān qián shuǐ jīng cài,jìn lái zhǒng zi dào jiāng xī。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

江西菜甲要霜栽,逗到炎天总不佳。jiāng xī cài jiǎ yào shuāng zāi,dòu dào yán tiān zǒng bù jiā。
浪说水菘水芦菔,硬根瘦叶似生柴。làng shuō shuǐ sōng shuǐ lú fú,yìng gēn shòu yè shì shēng chái。

小憩揭家冈谛观桐阴

杨万里

仰看阳光只见空,不如影里看梧桐。yǎng kàn yáng guāng zhǐ jiàn kōng,bù rú yǐng lǐ kàn wú tóng。
莫言日脚无行迹,偷转零分破寸中。mò yán rì jiǎo wú xíng jì,tōu zhuǎn líng fēn pò cùn zhōng。

过润陂桥三首

杨万里

润陂初上板桥时,欲入江东尚未知。rùn bēi chū shàng bǎn qiáo shí,yù rù jiāng dōng shàng wèi zhī。
忽见桥心界牌子,脚根一半出江西。hū jiàn qiáo xīn jiè pái zi,jiǎo gēn yī bàn chū jiāng xī。

过润陂桥三首

杨万里

却忆庚寅侍板舆,过桥桥断费人扶。què yì gēng yín shì bǎn yú,guò qiáo qiáo duàn fèi rén fú。
重来一见新桥了,泪湿秋风眼欲枯。zhòng lái yī jiàn xīn qiáo le,lèi shī qiū fēng yǎn yù kū。

过润陂桥三首

杨万里

历览溪中有底鸣,萧然芦叶蓼花汀。lì lǎn xī zhōng yǒu dǐ míng,xiāo rán lú yè liǎo huā tīng。
元来轿顶呜呜响,将谓风声是雁声。yuán lái jiào dǐng wū wū xiǎng,jiāng wèi fēng shēng shì yàn shēng。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

出墙那得丈高鸡,只露红冠隔锦衣。chū qiáng nà dé zhàng gāo jī,zhǐ lù hóng guān gé jǐn yī。
却是吴儿工料事,会稽真个不能啼。què shì wú ér gōng liào shì,huì jī zhēn gè bù néng tí。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

陈仓金碧夜双斜,一只今栖纪渻家。chén cāng jīn bì yè shuāng xié,yī zhǐ jīn qī jì shěng jiā。
别有飞来矮人国,化成玉树后庭花。bié yǒu fēi lái ǎi rén guó,huà chéng yù shù hòu tíng huā。

过玉山东三塘五首

杨万里

笋舆拾得小凉天,旋与开窗急卷帘。sǔn yú shí dé xiǎo liáng tiān,xuán yǔ kāi chuāng jí juǎn lián。
十里轻云阁秋日,日光移在远峰尖。shí lǐ qīng yún gé qiū rì,rì guāng yí zài yuǎn fēng jiān。