古诗词

曾叔谦哀辞

杨万里

岁绍兴之壬午兮,余负丞于零陵。suì shào xīng zhī rén wǔ xī,yú fù chéng yú líng líng。
汩夫君之南征兮,临二松之寒厅。gǔ fū jūn zhī nán zhēng xī,lín èr sōng zhī hán tīng。
闻跫然于逃虚兮,辞未接而情亲。wén qióng rán yú táo xū xī,cí wèi jiē ér qíng qīn。
分一日之光景兮,载鸱夷乎吾与行。fēn yī rì zhī guāng jǐng xī,zài chī yí hū wú yǔ xíng。
沛吾击其兰桡兮,乱湘江以扬舲。pèi wú jī qí lán ráo xī,luàn xiāng jiāng yǐ yáng líng。
维余笮于愚溪兮,叩柳子之柴荆。wéi yú zé yú yú xī xī,kòu liǔ zi zhī chái jīng。
陟西山以茹芳兮,降钴鉧以漱泠。zhì xī shān yǐ rú fāng xī,jiàng gǔ mǔ yǐ shù líng。
风吹衣以拂云兮,举手揽乎南斗之星。fēng chuī yī yǐ fú yún xī,jǔ shǒu lǎn hū nán dòu zhī xīng。
君与我其俱醉兮,夜解手于丘亭。jūn yǔ wǒ qí jù zuì xī,yè jiě shǒu yú qiū tíng。
余未几而北归兮,君忽返乎铭旌。yú wèi jǐ ér běi guī xī,jūn hū fǎn hū míng jīng。
曾合离之俯仰兮,奄古今乎死生。céng hé lí zhī fǔ yǎng xī,yǎn gǔ jīn hū sǐ shēng。
羌夫君之渊伟兮,允江山之载英。qiāng fū jūn zhī yuān wěi xī,yǔn jiāng shān zhī zài yīng。
蔚豫章之离奇兮,森楩梓其峥嵘。wèi yù zhāng zhī lí qí xī,sēn pián zǐ qí zhēng róng。
自拱把而培溉兮,俟百围乎千寻。zì gǒng bǎ ér péi gài xī,qí bǎi wéi hū qiān xún。
崒雪山与冰谷兮,凛霜影而雨声。zú xuě shān yǔ bīng gǔ xī,lǐn shuāng yǐng ér yǔ shēng。
细犹堪于薄栌兮,岂大者之不可杗。xì yóu kān yú báo lú xī,qǐ dà zhě zhī bù kě máng。
仰神皋于太紫兮,矩厚载而规圜。yǎng shén gāo yú tài zǐ xī,jǔ hòu zài ér guī huán。
清屹建章以亘明光兮,连蕙草与兰林。qīng yì jiàn zhāng yǐ gèn míng guāng xī,lián huì cǎo yǔ lán lín。
诏班尔以骏奔兮,旁搜岩崖之欹倾。zhào bān ěr yǐ jùn bēn xī,páng sōu yán yá zhī yī qīng。
缔皇居及帝室兮,将涓休乎落吾成。dì huáng jū jí dì shì xī,jiāng juān xiū hū luò wú chéng。
蹇栋干槁乾于空山兮,匠不获以督绳。jiǎn dòng gàn gǎo qián yú kōng shān xī,jiàng bù huò yǐ dū shéng。
纷后皇之揠材兮,壑何幽之不徵。fēn hòu huáng zhī yà cái xī,hè hé yōu zhī bù zhēng。
喟一撷而万捐兮,夫孰有遭而无营。kuì yī xié ér wàn juān xī,fū shú yǒu zāo ér wú yíng。
君方舍斯世而去之兮,岂达欣而穷憎。jūn fāng shě sī shì ér qù zhī xī,qǐ dá xīn ér qióng zēng。
耿精爽之未泯兮,嗤彼啄腐而吞腥。gěng jīng shuǎng zhī wèi mǐn xī,chī bǐ zhuó fǔ ér tūn xīng。
裁斯文以寄哀兮,聊复写久要平生之情。cái sī wén yǐ jì āi xī,liáo fù xiě jiǔ yào píng shēng zhī qíng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

蜡梅四首

杨万里

蜜蜂底物是生涯,花作糇粮蜡作家。mì fēng dǐ wù shì shēng yá,huā zuò hóu liáng là zuò jiā。
岁晚略无花可采,却将香蜡吐成花。suì wǎn lüè wú huā kě cǎi,què jiāng xiāng là tǔ chéng huā。

蜡梅四首

杨万里

眉间蜜酒发轻黄,对著诗人不惜香。méi jiān mì jiǔ fā qīng huáng,duì zhù shī rén bù xī xiāng。
金作仙衣元自冷,月中仍带一身霜。jīn zuò xiān yī yuán zì lěng,yuè zhōng réng dài yī shēn shuāng。

蜡梅四首

杨万里

莟头元不是花房,融蜡熬酥戏滴将。hàn tóu yuán bù shì huā fáng,róng là áo sū xì dī jiāng。
忽见微舒金爪甲,不知中有紫香囊。hū jiàn wēi shū jīn zhǎo jiǎ,bù zhī zhōng yǒu zǐ xiāng náng。

蜡梅四首

杨万里

江梅珍重雪衣裳,薄相红梅学杏装。jiāng méi zhēn zhòng xuě yī shang,báo xiāng hóng méi xué xìng zhuāng。
渠独小参黄面老,额间艳艳发金光。qú dú xiǎo cān huáng miàn lǎo,é jiān yàn yàn fā jīn guāng。

苦寒三首

杨万里

畏暑长思雪绕身,苦寒却愿柳回春。wèi shǔ zhǎng sī xuě rào shēn,kǔ hán què yuàn liǔ huí chūn。
晚来斜日无多暖,映著西窗亦可人。wǎn lái xié rì wú duō nuǎn,yìng zhù xī chuāng yì kě rén。

苦寒三首

杨万里

添尽红炉著尽衣,一杯方觉暖如痴。tiān jǐn hóng lú zhù jǐn yī,yī bēi fāng jué nuǎn rú chī。
人言霜后寒无奈,春在瓮中渠不知。rén yán shuāng hòu hán wú nài,chūn zài wèng zhōng qú bù zhī。

苦寒三首

杨万里

冰和菜把菜和冰,心喜冬菹齿却憎。bīng hé cài bǎ cài hé bīng,xīn xǐ dōng jū chǐ què zēng。
且忍牙车寒一点,教他胸次雪千层。qiě rěn yá chē hán yī diǎn,jiào tā xiōng cì xuě qiān céng。

晚晴独酌二首

杨万里

冷落杯盘下箸稀,今年淮白较来迟。lěng luò bēi pán xià zhù xī,jīn nián huái bái jiào lái chí。
异乡黄雀真无价,稍暖琼酥不得时。yì xiāng huáng què zhēn wú jià,shāo nuǎn qióng sū bù dé shí。

晚晴独酌二首

杨万里

霜熟寒轻际晚时,帘间过影一鸦归。shuāng shú hán qīng jì wǎn shí,lián jiān guò yǐng yī yā guī。
夕阳端与谁为地,只照游尘絮样飞。xī yáng duān yǔ shuí wèi dì,zhǐ zhào yóu chén xù yàng fēi。

城头晓步二首

杨万里

古城秋后不胜荒,人迹新行一径长。gǔ chéng qiū hòu bù shèng huāng,rén jì xīn xíng yī jìng zhǎng。
竹影已摇将午日,草根犹有夜来霜。zhú yǐng yǐ yáo jiāng wǔ rì,cǎo gēn yóu yǒu yè lái shuāng。

城头晓步二首

杨万里

城东行遍却城西,欲问梅花乞一枝。chéng dōng xíng biàn què chéng xī,yù wèn méi huā qǐ yī zhī。
雪糁久团霜后朵,嗔人频看故开迟。xuě sǎn jiǔ tuán shuāng hòu duǒ,chēn rén pín kàn gù kāi chí。

雪中登净远亭四首

杨万里

犯雪来登净远亭,飞花著水旋成冰。fàn xuě lái dēng jìng yuǎn tíng,fēi huā zhù shuǐ xuán chéng bīng。
琼田万顷珠千树,真在瑶台十二层。qióng tián wàn qǐng zhū qiān shù,zhēn zài yáo tái shí èr céng。

雪中登净远亭四首

杨万里

数片初飞点砌苔,须臾不觉玉千堆。shù piàn chū fēi diǎn qì tái,xū yú bù jué yù qiān duī。
去年无雪非无雪,留作今年一并来。qù nián wú xuě fēi wú xuě,liú zuò jīn nián yī bìng lái。

雪中登净远亭四首

杨万里

壕水深清一镜如,天倾瑶屑打成酥。háo shuǐ shēn qīng yī jìng rú,tiān qīng yáo xiè dǎ chéng sū。
琉璃缸面熬琼粥,酿出珠宫白玉腴。liú lí gāng miàn áo qióng zhōu,niàng chū zhū gōng bái yù yú。

雪中登净远亭四首

杨万里

忍却清寒得得来,不堪骑吏苦相催。rěn què qīng hán dé dé lái,bù kān qí lì kǔ xiāng cuī。
雁穿银色界中去,人到水晶宫里回。yàn chuān yín sè jiè zhōng qù,rén dào shuǐ jīng gōng lǐ huí。