古诗词

范女哀辞

杨万里

有齐石湖之季女兮,肇葰茂而青葱。yǒu qí shí hú zhī jì nǚ xī,zhào suī mào ér qīng cōng。
兰茁芽以芬播兮,玉在璞而光融。lán zhuó yá yǐ fēn bō xī,yù zài pú ér guāng róng。
茹采蘋以为粻兮,筑内则为之宫。rú cǎi píng yǐ wèi zhāng xī,zhù nèi zé wèi zhī gōng。
乐彤管以俶载兮,逝将眇青竹而论功。lè tóng guǎn yǐ chù zài xī,shì jiāng miǎo qīng zhú ér lùn gōng。
制菡萏以为裾兮,裼之以秋江之芙蓉。zhì hàn dàn yǐ wèi jū xī,tì zhī yǐ qiū jiāng zhī fú róng。
纷蕙纕而菊佩兮,岂江蓠揭车之与缝。fēn huì rǎng ér jú pèi xī,qǐ jiāng lí jiē chē zhī yǔ fèng。
掇袤丈之朔雪以澡德兮,袭万壑之清冰而在躬。duō mào zhàng zhī shuò xuě yǐ zǎo dé xī,xí wàn hè zhī qīng bīng ér zài gōng。
耿吾独传中郎之素业兮,岂曰矜萧然林下之风。gěng wú dú chuán zhōng láng zhī sù yè xī,qǐ yuē jīn xiāo rán lín xià zhī fēng。
沛吾乘乎桂舟兮,无小无大焉从吾公。pèi wú chéng hū guì zhōu xī,wú xiǎo wú dà yān cóng wú gōng。
何若而人之不淑兮,奄一疢而长终。hé ruò ér rén zhī bù shū xī,yǎn yī chèn ér zhǎng zhōng。
忍舍兰陔之孝养兮,莽玉女宓妃之与从。rěn shě lán gāi zhī xiào yǎng xī,mǎng yù nǚ mì fēi zhī yǔ cóng。
父曰嗟予膳之孰视兮,母曰嗟予命之畴同。fù yuē jiē yǔ shàn zhī shú shì xī,mǔ yuē jiē yǔ mìng zhī chóu tóng。
衋两亲之哀潸兮,遗九宗之长恫。xì liǎng qīn zhī āi shān xī,yí jiǔ zōng zhī zhǎng dòng。
蹇石湖之恸而莫之释兮,小极而隐几乎书之丛。jiǎn shí hú zhī tòng ér mò zhī shì xī,xiǎo jí ér yǐn jǐ hū shū zhī cóng。
梦漂漂而行远兮,求吾儿乎四方上下之青穹。mèng piāo piāo ér xíng yuǎn xī,qiú wú ér hū sì fāng shàng xià zhī qīng qióng。
杳碧海之际天兮,岿三山之倚空。yǎo bì hǎi zhī jì tiān xī,kuī sān shān zhī yǐ kōng。
蓬莱方丈之攸宅兮,浮金宫银阙之崇崇。péng lái fāng zhàng zhī yōu zhái xī,fú jīn gōng yín quē zhī chóng chóng。
若有人乎山之阿兮,飞腾往来而不可逢。ruò yǒu rén hū shān zhī ā xī,fēi téng wǎng lái ér bù kě féng。
羌可逢而不可执兮,若迥映乎复朣胧。qiāng kě féng ér bù kě zhí xī,ruò jiǒng yìng hū fù tóng lóng。
摘玉李而弄金波兮,遨嬉乎倒景有无之蒙鸿。zhāi yù lǐ ér nòng jīn bō xī,áo xī hū dào jǐng yǒu wú zhī méng hóng。
忽临睨乎旧乡兮,望见石湖之仙翁。hū lín nì hū jiù xiāng xī,wàng jiàn shí hú zhī xiān wēng。
泫初咷而后哂兮,唁吾翁乎奚戚容。xuàn chū táo ér hòu shěn xī,yàn wú wēng hū xī qī róng。
繄天地万物之逆旅兮,儿与翁父子适相值于逆旅之中。yī tiān dì wàn wù zhī nì lǚ xī,ér yǔ wēng fù zi shì xiāng zhí yú nì lǚ zhī zhōng。
汩倏合而忽分兮,邈千变万化而何穷。gǔ shū hé ér hū fēn xī,miǎo qiān biàn wàn huà ér hé qióng。
淬割愁之剑而不满一笑兮,非我翁春日览镜大篇之舂容。cuì gē chóu zhī jiàn ér bù mǎn yī xiào xī,fēi wǒ wēng chūn rì lǎn jìng dà piān zhī chōng róng。
翁顾笑而惊寤兮,皦寒日其生于东。wēng gù xiào ér jīng wù xī,jiǎo hán rì qí shēng yú dōng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

后圃散策

杨万里

花径雨后凉,树声风外战。huā jìng yǔ hòu liáng,shù shēng fēng wài zhàn。
杖屦顿轻松,儿女同行散。zhàng jù dùn qīng sōng,ér nǚ tóng xíng sàn。
少者前已失,老者后仍倦。shǎo zhě qián yǐ shī,lǎo zhě hòu réng juàn。
隔林吹笑语,相闻如对面。gé lín chuī xiào yǔ,xiāng wén rú duì miàn。
明明去人近,眇眇弥步远。míng míng qù rén jìn,miǎo miǎo mí bù yuǎn。
松杉满地影,一瞬忽不见。sōng shān mǎn dì yǐng,yī shùn hū bù jiàn。
仰观紫日轮,偶度白云片。yǎng guān zǐ rì lún,ǒu dù bái yún piàn。
佳处留再来,前山未须遍。jiā chù liú zài lái,qián shān wèi xū biàn。

雨后晓登碧落堂

杨万里

清晨上碧落,亲手启后户。qīng chén shàng bì luò,qīn shǒu qǐ hòu hù。
斜东见西山,粹碧无纤雾。xié dōng jiàn xī shān,cuì bì wú xiān wù。
须臾半崦间,冉冉动微絮。xū yú bàn yān jiān,rǎn rǎn dòng wēi xù。
吹作千峰云,立变万姿度。chuī zuò qiān fēng yún,lì biàn wàn zī dù。
正北寻米山,遥隔一片雨。zhèng běi xún mǐ shān,yáo gé yī piàn yǔ。
亭亭如仙子,晓起浣月露。tíng tíng rú xiān zi,xiǎo qǐ huàn yuè lù。
天衣异人世,一色制轻素。tiān yī yì rén shì,yī sè zhì qīng sù。
两山谁不奇,裴回未能去。liǎng shān shuí bù qí,péi huí wèi néng qù。

新秋晚酌

杨万里

胡床东乡坐,秋风忽凄其。hú chuáng dōng xiāng zuò,qiū fēng hū qī qí。
老夫衰病骨,急令闭东扉。lǎo fū shuāi bìng gǔ,jí lìng bì dōng fēi。
西扉亦半掩,压风作东吹。xī fēi yì bàn yǎn,yā fēng zuò dōng chuī。
何必风及我,风入凉自驰。hé bì fēng jí wǒ,fēng rù liáng zì chí。
晚蝉见谁说,我饮渠便知。wǎn chán jiàn shuí shuō,wǒ yǐn qú biàn zhī。
飞从何方来,径集庭树枝。fēi cóng hé fāng lái,jìng jí tíng shù zhī。
三叹复九咏,话尽新秋悲。sān tàn fù jiǔ yǒng,huà jǐn xīn qiū bēi。
我老悲已忘,汝语复为谁。wǒ lǎo bēi yǐ wàng,rǔ yǔ fù wèi shuí。
老乌啼一声,不知蝉所之。lǎo wū tí yī shēng,bù zhī chán suǒ zhī。

碧落堂晓望荷山

杨万里

荷山非不高,城里自不见。hé shān fēi bù gāo,chéng lǐ zì bù jiàn。
一登碧落堂,山色正对面。yī dēng bì luò táng,shān sè zhèng duì miàn。
如人卧平地,跃起立天半。rú rén wò píng dì,yuè qǐ lì tiān bàn。
指挥出伏兵,万骑横隔岸。zhǐ huī chū fú bīng,wàn qí héng gé àn。
后乘来未已,前驱瞻已远。hòu chéng lái wèi yǐ,qián qū zhān yǐ yuǎn。
晨光到岩壑,人物俱茜绚。chén guāng dào yán hè,rén wù jù qiàn xuàn。
绿屏纷开阖,翠旗闪舒卷。lǜ píng fēn kāi hé,cuì qí shǎn shū juǎn。
安得垂天虹,桥虚度云巘。ān dé chuí tiān hóng,qiáo xū dù yún yǎn。
老铃偶报事,郡庭集宾赞。lǎo líng ǒu bào shì,jùn tíng jí bīn zàn。
匆匆换山巾,默默下林坂。cōng cōng huàn shān jīn,mò mò xià lín bǎn。

午憩筠庵

杨万里

筠庵偶坐处,适当树阙间。yún ān ǒu zuò chù,shì dāng shù quē jiān。
远山不见我,而我见远山。yuǎn shān bù jiàn wǒ,ér wǒ jiàn yuǎn shān。
清风隔江来,宛转入松关。qīng fēng gé jiāng lái,wǎn zhuǎn rù sōng guān。
翠蕉自摇扇,白羽得暂闲。cuì jiāo zì yáo shàn,bái yǔ dé zàn xián。
可怜三竹床,睡遍复循环。kě lián sān zhú chuáng,shuì biàn fù xún huán。
秋暑自秋暑,山寒自山寒。qiū shǔ zì qiū shǔ,shān hán zì shān hán。
小吟聊适意,美恶不必删。xiǎo yín liáo shì yì,měi è bù bì shān。

题无讼堂屏上袁安卧雪图

杨万里

云窗避三伏,竹床横一丈。yún chuāng bì sān fú,zhú chuáng héng yī zhàng。
退食急袒跣,病身聊偃仰。tuì shí jí tǎn xiǎn,bìng shēn liáo yǎn yǎng。
有梦元无梦,似想亦非想。yǒu mèng yuán wú mèng,shì xiǎng yì fēi xiǎng。
满堂变冥晦,寒阴起森爽。mǎn táng biàn míng huì,hán yīn qǐ sēn shuǎng。
门外日如焚,屏间雪如掌。mén wài rì rú fén,píng jiān xuě rú zhǎng。
萧然耸毛发,皎若照襟幌。xiāo rán sǒng máo fā,jiǎo ruò zhào jīn huǎng。
拔地排瑶松,倚天立银嶂。bá dì pái yáo sōng,yǐ tiān lì yín zhàng。
遥见幽人庐,茅栋压欲响。yáo jiàn yōu rén lú,máo dòng yā yù xiǎng。
有客叩柴门,高轩隘村巷。yǒu kè kòu chái mén,gāo xuān ài cūn xiàng。
剥啄久不闻,徙倚觉深怅。bō zhuó jiǔ bù wén,xǐ yǐ jué shēn chàng。
幽人寐政熟,何知有令长。yōu rén mèi zhèng shú,hé zhī yǒu lìng zhǎng。
谁作卧雪图,我得洗炎瘴。shuí zuò wò xuě tú,wǒ dé xǐ yán zhàng。

七月十日大雨晓霁登碧落堂

杨万里

青天送归云,整如劳还师。qīng tiān sòng guī yún,zhěng rú láo hái shī。
颜行有喜色,厮役争奔随。yán xíng yǒu xǐ sè,sī yì zhēng bēn suí。
晨曦映疏雨,宝灯贯银丝。chén xī yìng shū yǔ,bǎo dēng guàn yín sī。
落面何曾湿,洒空不胜微。luò miàn hé céng shī,sǎ kōng bù shèng wēi。
老夫锐登山,半岭惊欲归。lǎo fū ruì dēng shān,bàn lǐng jīng yù guī。
仰视得奇观,徙倚为久之。yǎng shì dé qí guān,xǐ yǐ wèi jiǔ zhī。
谁言李成巧,此画天下稀。shuí yán lǐ chéng qiǎo,cǐ huà tiān xià xī。
却登碧落堂,四面天风吹。què dēng bì luò táng,sì miàn tiān fēng chuī。
葛制忍秋寒,前夕酷暑时。gé zhì rěn qiū hán,qián xī kù shǔ shí。

微雨玉井亭观荷

杨万里

猛雨打万荷,怒声战秋鼙。měng yǔ dǎ wàn hé,nù shēng zhàn qiū pí。
水银忽成泓,一写无复遗。shuǐ yín hū chéng hóng,yī xiě wú fù yí。
不如微雨来,翠盘万珠玑。bù rú wēi yǔ lái,cuì pán wàn zhū jī。
荷翻珠不落,细响密更稀。hé fān zhū bù luò,xì xiǎng mì gèng xī。
清如雪触窗,三更梦闻时。qīng rú xuě chù chuāng,sān gèng mèng wén shí。
语君君不信,对境当自知。yǔ jūn jūn bù xìn,duì jìng dāng zì zhī。

观书

杨万里

书册不可逢,逢得放不得。shū cè bù kě féng,féng dé fàng bù dé。
看得眼昏花,放了还太息。kàn dé yǎn hūn huā,fàng le hái tài xī。
掩卷味方深,岂问忘与忆。yǎn juǎn wèi fāng shēn,qǐ wèn wàng yǔ yì。
是身何曾动,忽然超八极。shì shēn hé céng dòng,hū rán chāo bā jí。
只言半窗间,不是华胥国。zhǐ yán bàn chuāng jiān,bù shì huá xū guó。

中元日晓登碧落堂望南北山二首

杨万里

节里少公事,底忙起侵晨。jié lǐ shǎo gōng shì,dǐ máng qǐ qīn chén。
望秋怯残暑,及此东未暾。wàng qiū qiè cán shǔ,jí cǐ dōng wèi tūn。
登山俯平野,万壑皆白云。dēng shān fǔ píng yě,wàn hè jiē bái yún。
身在白云上,不知云绕身。shēn zài bái yún shàng,bù zhī yún rào shēn。

中元日晓登碧落堂望南北山二首

杨万里

米山不知重,近见三两叠。mǐ shān bù zhī zhòng,jìn jiàn sān liǎng dié。
远者淡不真,眇与天相接。yuǎn zhě dàn bù zhēn,miǎo yǔ tiān xiāng jiē。
晨光染红云,正向山外贴。chén guāng rǎn hóng yún,zhèng xiàng shān wài tiē。
映出青万层,还与云俱灭。yìng chū qīng wàn céng,hái yǔ yún jù miè。

羲娥谣

杨万里

羲和梦破欲启行,紫金毕逋啼一声。xī hé mèng pò yù qǐ xíng,zǐ jīn bì bū tí yī shēng。
声从天上落人世,千村万落鸡争鸣。shēng cóng tiān shàng luò rén shì,qiān cūn wàn luò jī zhēng míng。
素娥西征未归去,簸弄银盘浣风露。sù é xī zhēng wèi guī qù,bǒ nòng yín pán huàn fēng lù。
一丸玉弹东飞来,打落桂林雪毛兔。yī wán yù dàn dōng fēi lái,dǎ luò guì lín xuě máo tù。
谁将红锦幕半天,赤光绛气贯山川。shuí jiāng hóng jǐn mù bàn tiān,chì guāng jiàng qì guàn shān chuān。
须臾却驾丹砂毂,推上寒空辗苍玉。xū yú què jià dān shā gǔ,tuī shàng hán kōng niǎn cāng yù。
诗翁已行十里强,羲和早起道无双。shī wēng yǐ xíng shí lǐ qiáng,xī hé zǎo qǐ dào wú shuāng。

道傍小松

杨万里

小松如小儿,能坐未能立。xiǎo sōng rú xiǎo ér,néng zuò wèi néng lì。
乱发覆地皮,劲气排雪汁。luàn fā fù dì pí,jìn qì pái xuě zhī。
谁将救暍手,种此青戢戢。shuí jiāng jiù yē shǒu,zhǒng cǐ qīng jí jí。
秋阳暴行人,清荫何时及。qiū yáng bào xíng rén,qīng yīn hé shí jí。

行役有叹

杨万里

去年丐西归,谓可休馀生。qù nián gài xī guī,wèi kě xiū yú shēng。
今年复东下,驾言入神京。jīn nián fù dōng xià,jià yán rù shén jīng。
卧治方小安,趋召岂不荣。wò zhì fāng xiǎo ān,qū zhào qǐ bù róng。
何如还家乐,醉吟听溪声。hé rú hái jiā lè,zuì yín tīng xī shēng。

行役有叹

杨万里

百年几暄凉,再岁三征行。bǎi nián jǐ xuān liáng,zài suì sān zhēng xíng。
却羡路旁叟,白首不到城。què xiàn lù páng sǒu,bái shǒu bù dào chéng。
人生如风花,去来能与争。rén shēng rú fēng huā,qù lái néng yǔ zhēng。
且随风吹起,会当风自停。qiě suí fēng chuī qǐ,huì dāng fēng zì tíng。