古诗词

范女哀辞

杨万里

有齐石湖之季女兮,肇葰茂而青葱。yǒu qí shí hú zhī jì nǚ xī,zhào suī mào ér qīng cōng。
兰茁芽以芬播兮,玉在璞而光融。lán zhuó yá yǐ fēn bō xī,yù zài pú ér guāng róng。
茹采蘋以为粻兮,筑内则为之宫。rú cǎi píng yǐ wèi zhāng xī,zhù nèi zé wèi zhī gōng。
乐彤管以俶载兮,逝将眇青竹而论功。lè tóng guǎn yǐ chù zài xī,shì jiāng miǎo qīng zhú ér lùn gōng。
制菡萏以为裾兮,裼之以秋江之芙蓉。zhì hàn dàn yǐ wèi jū xī,tì zhī yǐ qiū jiāng zhī fú róng。
纷蕙纕而菊佩兮,岂江蓠揭车之与缝。fēn huì rǎng ér jú pèi xī,qǐ jiāng lí jiē chē zhī yǔ fèng。
掇袤丈之朔雪以澡德兮,袭万壑之清冰而在躬。duō mào zhàng zhī shuò xuě yǐ zǎo dé xī,xí wàn hè zhī qīng bīng ér zài gōng。
耿吾独传中郎之素业兮,岂曰矜萧然林下之风。gěng wú dú chuán zhōng láng zhī sù yè xī,qǐ yuē jīn xiāo rán lín xià zhī fēng。
沛吾乘乎桂舟兮,无小无大焉从吾公。pèi wú chéng hū guì zhōu xī,wú xiǎo wú dà yān cóng wú gōng。
何若而人之不淑兮,奄一疢而长终。hé ruò ér rén zhī bù shū xī,yǎn yī chèn ér zhǎng zhōng。
忍舍兰陔之孝养兮,莽玉女宓妃之与从。rěn shě lán gāi zhī xiào yǎng xī,mǎng yù nǚ mì fēi zhī yǔ cóng。
父曰嗟予膳之孰视兮,母曰嗟予命之畴同。fù yuē jiē yǔ shàn zhī shú shì xī,mǔ yuē jiē yǔ mìng zhī chóu tóng。
衋两亲之哀潸兮,遗九宗之长恫。xì liǎng qīn zhī āi shān xī,yí jiǔ zōng zhī zhǎng dòng。
蹇石湖之恸而莫之释兮,小极而隐几乎书之丛。jiǎn shí hú zhī tòng ér mò zhī shì xī,xiǎo jí ér yǐn jǐ hū shū zhī cóng。
梦漂漂而行远兮,求吾儿乎四方上下之青穹。mèng piāo piāo ér xíng yuǎn xī,qiú wú ér hū sì fāng shàng xià zhī qīng qióng。
杳碧海之际天兮,岿三山之倚空。yǎo bì hǎi zhī jì tiān xī,kuī sān shān zhī yǐ kōng。
蓬莱方丈之攸宅兮,浮金宫银阙之崇崇。péng lái fāng zhàng zhī yōu zhái xī,fú jīn gōng yín quē zhī chóng chóng。
若有人乎山之阿兮,飞腾往来而不可逢。ruò yǒu rén hū shān zhī ā xī,fēi téng wǎng lái ér bù kě féng。
羌可逢而不可执兮,若迥映乎复朣胧。qiāng kě féng ér bù kě zhí xī,ruò jiǒng yìng hū fù tóng lóng。
摘玉李而弄金波兮,遨嬉乎倒景有无之蒙鸿。zhāi yù lǐ ér nòng jīn bō xī,áo xī hū dào jǐng yǒu wú zhī méng hóng。
忽临睨乎旧乡兮,望见石湖之仙翁。hū lín nì hū jiù xiāng xī,wàng jiàn shí hú zhī xiān wēng。
泫初咷而后哂兮,唁吾翁乎奚戚容。xuàn chū táo ér hòu shěn xī,yàn wú wēng hū xī qī róng。
繄天地万物之逆旅兮,儿与翁父子适相值于逆旅之中。yī tiān dì wàn wù zhī nì lǚ xī,ér yǔ wēng fù zi shì xiāng zhí yú nì lǚ zhī zhōng。
汩倏合而忽分兮,邈千变万化而何穷。gǔ shū hé ér hū fēn xī,miǎo qiān biàn wàn huà ér hé qióng。
淬割愁之剑而不满一笑兮,非我翁春日览镜大篇之舂容。cuì gē chóu zhī jiàn ér bù mǎn yī xiào xī,fēi wǒ wēng chūn rì lǎn jìng dà piān zhī chōng róng。
翁顾笑而惊寤兮,皦寒日其生于东。wēng gù xiào ér jīng wù xī,jiǎo hán rì qí shēng yú dōng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

夜饮二首

杨万里

夜饮空斋冷,移归近竹炉。yè yǐn kōng zhāi lěng,yí guī jìn zhú lú。
酒新今晚榨,烛短昨宵馀。jiǔ xīn jīn wǎn zhà,zhú duǎn zuó xiāo yú。
紫蔗椽来大,黄柑蜜不如。zǐ zhè chuán lái dà,huáng gān mì bù rú。
醉中得五字,索笔不能书。zuì zhōng dé wǔ zì,suǒ bǐ bù néng shū。

夜饮二首

杨万里

饮酒无奇诀,且斟三四分。yǐn jiǔ wú qí jué,qiě zhēn sān sì fēn。
初头只嫌浅,忽地有馀春。chū tóu zhǐ xián qiǎn,hū dì yǒu yú chūn。
身外多少事,灯前子细论。shēn wài duō shǎo shì,dēng qián zi xì lùn。
绝怜青女老,忍冷撒琼尘。jué lián qīng nǚ lǎo,rěn lěng sā qióng chén。

题曾良臣思堂

杨万里

谢墅新成了,潘舆竟不归。xiè shù xīn chéng le,pān yú jìng bù guī。
升堂仰遗像,下拜泣沾衣。shēng táng yǎng yí xiàng,xià bài qì zhān yī。
反哺乌何在,卧冰鱼自肥。fǎn bǔ wū hé zài,wò bīng yú zì féi。
梦中环佩响,惊喜觉来非。mèng zhōng huán pèi xiǎng,jīng xǐ jué lái fēi。

近故太师左丞相魏国文忠京公挽歌辞三首

杨万里

孝庙深知己,今皇正宰官。xiào miào shēn zhī jǐ,jīn huáng zhèng zǎi guān。
一言能定国,二圣得重欢。yī yán néng dìng guó,èr shèng dé zhòng huān。
立节山相似,容人海未宽。lì jié shān xiāng shì,róng rén hǎi wèi kuān。
至今死诸葛,虏使胆犹寒。zhì jīn sǐ zhū gé,lǔ shǐ dǎn yóu hán。

近故太师左丞相魏国文忠京公挽歌辞三首

杨万里

镇蜀双清献,回天再子明。zhèn shǔ shuāng qīng xiàn,huí tiān zài zi míng。
何曾动声色,一笑付权衡。hé céng dòng shēng sè,yī xiào fù quán héng。
临绝缘忧国,平生不近名。lín jué yuán yōu guó,píng shēng bù jìn míng。
中兴贤相传,日月夺光精。zhōng xīng xián xiāng chuán,rì yuè duó guāng jīng。

近故太师左丞相魏国文忠京公挽歌辞三首

杨万里

柏府公峨豸,荆溪我把麾。bǎi fǔ gōng é zhì,jīng xī wǒ bǎ huī。
闻风无半面,折简两相知。wén fēng wú bàn miàn,zhé jiǎn liǎng xiāng zhī。
偕掾胶投漆,分襟云与泥。xié yuàn jiāo tóu qī,fēn jīn yún yǔ ní。
楼成扁山浦,洒泪欠题诗。lóu chéng biǎn shān pǔ,sǎ lèi qiàn tí shī。

近故魏国夫人卢氏挽歌辞三首

杨万里

胄出开元相,贤称魏国嫔。zhòu chū kāi yuán xiāng,xián chēng wèi guó pín。
只教纪彤管,不见转鸿钧。zhǐ jiào jì tóng guǎn,bù jiàn zhuǎn hóng jūn。
瓜葛春风里,蘋蘩南涧滨。guā gé chūn fēng lǐ,píng fán nán jiàn bīn。
古今书列女,仁孝几何人。gǔ jīn shū liè nǚ,rén xiào jǐ hé rén。

近故魏国夫人卢氏挽歌辞三首

杨万里

唐代崔家母,升堂乳阿姑。táng dài cuī jiā mǔ,shēng táng rǔ ā gū。
姑言吾报妇,孙孝妇如吾。gū yán wú bào fù,sūn xiào fù rú wú。
此段前无古,夫人独与俱。cǐ duàn qián wú gǔ,fū rén dú yǔ jù。
祇看秦国语,更恐李唐无。qí kàn qín guó yǔ,gèng kǒng lǐ táng wú。

近故魏国夫人卢氏挽歌辞三首

杨万里

素节勤仍俭,清风冷似冰。sù jié qín réng jiǎn,qīng fēng lěng shì bīng。
秋衣孟光布,夜绩敬姜灯。qiū yī mèng guāng bù,yè jì jìng jiāng dēng。
拱木霜何早,同茔雪政凝。gǒng mù shuāng hé zǎo,tóng yíng xuě zhèng níng。
郎君一夔足,再看九霄鹏。láng jūn yī kuí zú,zài kàn jiǔ xiāo péng。

诗酒怀赵德庄

杨万里

旧日张三影,今时赵半杯。jiù rì zhāng sān yǐng,jīn shí zhào bàn bēi。
谁将牌印子,牒过草庐来。shuí jiāng pái yìn zi,dié guò cǎo lú lái。
一代风流尽,馀年鬓发催。yī dài fēng liú jǐn,yú nián bìn fā cuī。
愁边对诗酒,怀抱向谁开。chóu biān duì shī jiǔ,huái bào xiàng shuí kāi。

纪闻悼旧

杨万里

莫说湘南寺,令人绝痛渠。mò shuō xiāng nán sì,lìng rén jué tòng qú。
中间缘国论,偶似绝交书。zhōng jiān yuán guó lùn,ǒu shì jué jiāo shū。
衫短枯荷叶,墙高过笋舆。shān duǎn kū hé yè,qiáng gāo guò sǔn yú。
人生须富贵,富贵竟何如。rén shēng xū fù guì,fù guì jìng hé rú。

郭母孺人李氏挽歌辞

杨万里

李郭俱名族,华姻合两家。lǐ guō jù míng zú,huá yīn hé liǎng jiā。
稿砧巾角雨,郎罢笔头花。gǎo zhēn jīn jiǎo yǔ,láng bà bǐ tóu huā。
树秀庭双玉,荪荣砌百芽。shù xiù tíng shuāng yù,sūn róng qì bǎi yá。
半生冰雪节,再赋白山茶。bàn shēng bīng xuě jié,zài fù bái shān chá。

送章汉卿归宣城

杨万里

竹叶孤斟久,梅花远信疏。zhú yè gū zhēn jiǔ,méi huā yuǎn xìn shū。
如何穷巷辙,忽枉故人车。rú hé qióng xiàng zhé,hū wǎng gù rén chē。
伯仲俱佳士,云霄政望渠。bó zhòng jù jiā shì,yún xiāo zhèng wàng qú。
相从又相别,欲别重踌躇。xiāng cóng yòu xiāng bié,yù bié zhòng chóu chú。

夏夜喜雨

杨万里

听雨初假寐,还成睡著休。tīng yǔ chū jiǎ mèi,hái chéng shuì zhù xiū。
梦中檐奏乐,夜半簟知秋。mèng zhōng yán zòu lè,yè bàn diàn zhī qiū。
今岁应须熟,馀生有底愁。jīn suì yīng xū shú,yú shēng yǒu dǐ chóu。
无人知喜事,课仆织新篘。wú rén zhī xǐ shì,kè pū zhī xīn chōu。

九月三日喜雨盖不雨四十日矣

杨万里

玉帝愁闻旱,雷公怒见须。yù dì chóu wén hàn,léi gōng nù jiàn xū。
搜龙无亸处,倒海不遗馀。sōu lóng wú duǒ chù,dào hǎi bù yí yú。
稻里云初活,荞梢雪再铺。dào lǐ yún chū huó,qiáo shāo xuě zài pù。
老农啼又笑,欲去且安居。lǎo nóng tí yòu xiào,yù qù qiě ān jū。