古诗词

行路难五首

杨万里

长门陈阿娇,却要一生金屋贮娇饶。zhǎng mén chén ā jiāo,què yào yī shēng jīn wū zhù jiāo ráo。
长信班婕妤,却要一生纨扇从玉车。zhǎng xìn bān jié yú,què yào yī shēng wán shàn cóng yù chē。
妾心只作专房地,别人亦有承恩意。qiè xīn zhǐ zuò zhuān fáng dì,bié rén yì yǒu chéng ēn yì。
妾心不肯著别人,君心还肯如妾心。qiè xīn bù kěn zhù bié rén,jūn xīn hái kěn rú qiè xīn。
春风秋月浑不管,花落花开空自怨。chūn fēng qiū yuè hún bù guǎn,huā luò huā kāi kōng zì yuàn。
千秋万岁一笑休,月明空照古今愁。qiān qiū wàn suì yī xiào xiū,yuè míng kōng zhào gǔ jīn chóu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

雨里问讯张定叟通判西园杏花二首

杨万里

梅不嫌疏杏要繁,主人何忍折令残。méi bù xián shū xìng yào fán,zhǔ rén hé rěn zhé lìng cán。
也知雨意将无恶,为勒芳菲故故寒。yě zhī yǔ yì jiāng wú è,wèi lēi fāng fēi gù gù hán。

和冯倅投赠韵二首

杨万里

先生弹铗冻吟时,此岂求他一世知。xiān shēng dàn jiá dòng yín shí,cǐ qǐ qiú tā yī shì zhī。
只怨送穷穷不去,元来却不怨工诗。zhǐ yuàn sòng qióng qióng bù qù,yuán lái què bù yuàn gōng shī。

和冯倅投赠韵二首

杨万里

茧纸松煤细作行,两诗字字可珍藏。jiǎn zhǐ sōng méi xì zuò xíng,liǎng shī zì zì kě zhēn cáng。
书生伎俩成何事,只博虚名万古香。shū shēng jì liǎ chéng hé shì,zhǐ bó xū míng wàn gǔ xiāng。

南溪山居秋日睡起

杨万里

客至从嗔不著冠,起来信手揽书看。kè zhì cóng chēn bù zhù guān,qǐ lái xìn shǒu lǎn shū kàn。
小蜂得计欺侬睡,偷饮晴窗砚滴乾。xiǎo fēng dé jì qī nóng shuì,tōu yǐn qíng chuāng yàn dī qián。

积雨小霁暮立卷书亭前二首

杨万里

报晴底用暮寒为,薄薄春衫横见欺。bào qíng dǐ yòng mù hán wèi,báo báo chūn shān héng jiàn qī。
似有如无风细甚,柳丝无赖恰先知。shì yǒu rú wú fēng xì shén,liǔ sī wú lài qià xiān zhī。

积雨小霁暮立卷书亭前二首

杨万里

淡紫斜阳嫩碧天,一春今夕始开颜。dàn zǐ xié yáng nèn bì tiān,yī chūn jīn xī shǐ kāi yán。
看山偶忘归来却,月到西廊第二间。kàn shān ǒu wàng guī lái què,yuè dào xī láng dì èr jiān。

观稼

杨万里

三年再旱独堪闻,一熟诸村稍作欣。sān nián zài hàn dú kān wén,yī shú zhū cūn shāo zuò xīn。
老子朝朝弄田水,眼看翠浪作黄云。lǎo zi cháo cháo nòng tián shuǐ,yǎn kàn cuì làng zuò huáng yún。

感秋

杨万里

旧不悲秋只爱秋,风中吹笛月中楼。jiù bù bēi qiū zhǐ ài qiū,fēng zhōng chuī dí yuè zhōng lóu。
如今秋色浑如旧,欲不悲秋不自由。rú jīn qiū sè hún rú jiù,yù bù bēi qiū bù zì yóu。

秋暑二首

杨万里

一年强半走尘埃,触热还山亦快哉。yī nián qiáng bàn zǒu chén āi,chù rè hái shān yì kuài zāi。
幸自西风归较早,却教秋暑伴将来。xìng zì xī fēng guī jiào zǎo,què jiào qiū shǔ bàn jiāng lái。

秋暑二首

杨万里

追凉能到竹溪无,隔水斜阳未肯晡。zhuī liáng néng dào zhú xī wú,gé shuǐ xié yáng wèi kěn bū。
剩暑不蒙蕉扇扇,细云聊倩月梳梳。shèng shǔ bù méng jiāo shàn shàn,xì yún liáo qiàn yuè shū shū。

送翁志道

杨万里

平生翁子妙谈天,谁爱青山不爱官。píng shēng wēng zi miào tán tiān,shuí ài qīng shān bù ài guān。
一笑同看岩下井,秋来能更起微澜。yī xiào tóng kàn yán xià jǐng,qiū lái néng gèng qǐ wēi lán。

表弟周明道工于传神而山水亦佳久别来访赠以绝句二首

杨万里

笔端人物更江山,外弟周郎两不难。bǐ duān rén wù gèng jiāng shān,wài dì zhōu láng liǎng bù nán。
可把吴松半江水,博他头上进贤冠。kě bǎ wú sōng bàn jiāng shuǐ,bó tā tóu shàng jìn xián guān。

表弟周明道工于传神而山水亦佳久别来访赠以绝句二首

杨万里

侬家有轴郭熙山,堕在冰溪雪岭间。nóng jiā yǒu zhóu guō xī shān,duò zài bīng xī xuě lǐng jiān。
有弟新来眼如月,为侬洗手拾将还。yǒu dì xīn lái yǎn rú yuè,wèi nóng xǐ shǒu shí jiāng hái。

雨中送客

杨万里

闲人也解有忙时,送客谁令作许痴。xián rén yě jiě yǒu máng shí,sòng kè shuí lìng zuò xǔ chī。
一夜黑风吹白雪,昨朝紫陌总黄泥。yī yè hēi fēng chuī bái xuě,zuó cháo zǐ mò zǒng huáng ní。

二月望日

杨万里

海棠着意唤诗愁,桃李才开又落休。hǎi táng zhe yì huàn shī chóu,táo lǐ cái kāi yòu luò xiū。
小雨轻风春一半,去年今日在严州。xiǎo yǔ qīng fēng chūn yī bàn,qù nián jīn rì zài yán zhōu。