古诗词

冬至日奉和御制

徐铉

吹律政知宽,迎长物倍安。chuī lǜ zhèng zhī kuān,yíng zhǎng wù bèi ān。
初阳殊胜腊,积雪更添寒。chū yáng shū shèng là,jī xuě gèng tiān hán。
庭实罗千品,珍符荐百般。tíng shí luó qiān pǐn,zhēn fú jiàn bǎi bān。
群臣同偶圣,不叹夜漫漫。qún chén tóng ǒu shèng,bù tàn yè màn màn。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

和张先辈见寄二首

徐铉

去国离群掷岁华,病容憔悴愧丹砂。qù guó lí qún zhì suì huá,bìng róng qiáo cuì kuì dān shā。
溪连舍下衣长润,山带城边日易斜。xī lián shě xià yī zhǎng rùn,shān dài chéng biān rì yì xié。
几处垂钩依野岸,有时披褐到邻家。jǐ chù chuí gōu yī yě àn,yǒu shí pī hè dào lín jiā。
故人书札频相慰,谁道西京道路赊。gù rén shū zhá pín xiāng wèi,shuí dào xī jīng dào lù shē。

和张先辈见寄二首

徐铉

清时沦放在山州,邛竹纱巾处处游。qīng shí lún fàng zài shān zhōu,qióng zhú shā jīn chù chù yóu。
野日苍茫悲鵩舍,水风阴湿弊貂裘。yě rì cāng máng bēi fú shě,shuǐ fēng yīn shī bì diāo qiú。
鸡鸣候旦宁辞晦,松节凌霜几换秋。jī míng hòu dàn níng cí huì,sōng jié líng shuāng jǐ huàn qiū。
两首新诗千里道,感君情分独知丘。liǎng shǒu xīn shī qiān lǐ dào,gǎn jūn qíng fēn dú zhī qiū。

印秀才至舒州见寻别后寄诗依韵和

徐铉

羁游白社身虽屈,高步辞场道不卑。jī yóu bái shè shēn suī qū,gāo bù cí chǎng dào bù bēi。
投分共为知我者,相寻多愧谪居时。tóu fēn gòng wèi zhī wǒ zhě,xiāng xún duō kuì zhé jū shí。
离怀耿耿年来梦,厚意勤勤别后诗。lí huái gěng gěng nián lái mèng,hòu yì qín qín bié hòu shī。
今日溪边正相忆,雪晴山秀柳丝垂。jīn rì xī biān zhèng xiāng yì,xuě qíng shān xiù liǔ sī chuí。

送彭秀才

徐铉

贾生去国已三年,短褐闲行皖水边。jiǎ shēng qù guó yǐ sān nián,duǎn hè xián xíng wǎn shuǐ biān。
尽日野云生舍下,有时京信到门前。jǐn rì yě yún shēng shě xià,yǒu shí jīng xìn dào mén qián。
无人与和投湘赋,愧子来浮访戴船。wú rén yǔ hé tóu xiāng fù,kuì zi lái fú fǎng dài chuán。
满袖新诗好回去,莫随骚客醉林泉。mǎn xiù xīn shī hǎo huí qù,mò suí sāo kè zuì lín quán。

移饶州别周使君

徐铉

正怜东道感贤侯,何幸南冠脱楚囚。zhèng lián dōng dào gǎn xián hóu,hé xìng nán guān tuō chǔ qiú。
皖伯台前收别宴,乔公亭下舣行舟。wǎn bó tái qián shōu bié yàn,qiáo gōng tíng xià yǐ xíng zhōu。
四年去国身将老,百郡徵兵主尚忧。sì nián qù guó shēn jiāng lǎo,bǎi jùn zhēng bīng zhǔ shàng yōu。
更向鄱阳湖上去,青衫憔悴泪交流。gèng xiàng pó yáng hú shàng qù,qīng shān qiáo cuì lèi jiāo liú。

避难东归依韵和黄秀才见寄

徐铉

戚戚逢人问所之,东流相送向京畿。qī qī féng rén wèn suǒ zhī,dōng liú xiāng sòng xiàng jīng jī。
自甘逐客纫兰佩,不料平民著战衣。zì gān zhú kè rèn lán pèi,bù liào píng mín zhù zhàn yī。
树带荒村春冷落,江澄霁色雾霏微。shù dài huāng cūn chūn lěng luò,jiāng chéng jì sè wù fēi wēi。
时危道丧无才术,空手徘徊不忍归。shí wēi dào sàng wú cái shù,kōng shǒu pái huái bù rěn guī。

和集贤钟郎中

徐铉

石渠册府神仙署,当用明朝第一人。shí qú cè fǔ shén xiān shǔ,dāng yòng míng cháo dì yī rén。
腰下别悬新印绶,座中皆是故交亲。yāo xià bié xuán xīn yìn shòu,zuò zhōng jiē shì gù jiāo qīn。
龙池树色供清景,浴殿香风接近邻。lóng chí shù sè gōng qīng jǐng,yù diàn xiāng fēng jiē jìn lín。
从此翻飞应更远,遍寻三十六天春。cóng cǐ fān fēi yīng gèng yuǎn,biàn xún sān shí liù tiān chūn。

送黄梅江明府

徐铉

封疆多难正经纶,台阁如何不用君。fēng jiāng duō nán zhèng jīng lún,tái gé rú hé bù yòng jūn。
江上又劳为小邑,箧中徒自有雄文。jiāng shàng yòu láo wèi xiǎo yì,qiè zhōng tú zì yǒu xióng wén。
书生胆气人谁信,远俗歌谣主不闻。shū shēng dǎn qì rén shuí xìn,yuǎn sú gē yáo zhǔ bù wén。
一首新诗无限意,再三吟咏向秋云。yī shǒu xīn shī wú xiàn yì,zài sān yín yǒng xiàng qiū yún。

和萧郎中午日见寄

徐铉

细雨轻风采药时,褰帘隐几更何为。xì yǔ qīng fēng cǎi yào shí,qiān lián yǐn jǐ gèng hé wèi。
岂知泽畔纫兰客,来赴城中角黍期。qǐ zhī zé pàn rèn lán kè,lái fù chéng zhōng jiǎo shǔ qī。
多罪静思如剉檗,赦书才听似含饴。duō zuì jìng sī rú cuò bò,shè shū cái tīng shì hán yí。
谢公制胜常闲暇,愿接西州敌手棋。xiè gōng zhì shèng cháng xián xiá,yuàn jiē xī zhōu dí shǒu qí。

和太常萧少卿近郊马上偶吟

徐铉

田园经雨绿分畦,飞盖闲行九里堤。tián yuán jīng yǔ lǜ fēn qí,fēi gài xián xíng jiǔ lǐ dī。
拂袖清风尘不起,满川芳草路如迷。fú xiù qīng fēng chén bù qǐ,mǎn chuān fāng cǎo lù rú mí。
林开始觉晴天迥,潮上初惊浦岸齐。lín kāi shǐ jué qíng tiān jiǒng,cháo shàng chū jīng pǔ àn qí。
怪得仙郎诗句好,断霞残照远山西。guài dé xiān láng shī jù hǎo,duàn xiá cán zhào yuǎn shān xī。

和太常萧少卿近郊马上偶吟

徐铉

抱瓮何人灌药畦,金衔为尔驻平堤。bào wèng hé rén guàn yào qí,jīn xián wèi ěr zhù píng dī。
村桥野店景无限,绿水晴天思欲迷。cūn qiáo yě diàn jǐng wú xiàn,lǜ shuǐ qíng tiān sī yù mí。
横笛乍随轻吹断,归帆疑与远山齐。héng dí zhà suí qīng chuī duàn,guī fān yí yǔ yuǎn shān qí。
凤城回望真堪画,万户千门蒋峤西。fèng chéng huí wàng zhēn kān huà,wàn hù qiān mén jiǎng jiào xī。

梦游三首

徐铉

魂梦悠扬不奈何,夜来还在故人家。hún mèng yōu yáng bù nài hé,yè lái hái zài gù rén jiā。
香蒙蜡烛时时暗,户映屏风故故斜。xiāng méng là zhú shí shí àn,hù yìng píng fēng gù gù xié。
檀的慢调银字管,云鬟低缀折枝花。tán de màn diào yín zì guǎn,yún huán dī zhuì zhé zhī huā。
天明又作人间别,洞口春深道路赊。tiān míng yòu zuò rén jiān bié,dòng kǒu chūn shēn dào lù shē。

梦游三首

徐铉

绣幌银屏杳霭间,若非魂梦到应难。xiù huǎng yín píng yǎo ǎi jiān,ruò fēi hún mèng dào yīng nán。
窗前人静偏宜夜,户内春浓不识寒。chuāng qián rén jìng piān yí yè,hù nèi chūn nóng bù shí hán。
蘸甲递觞纤似玉,含词忍笑腻于檀。zhàn jiǎ dì shāng xiān shì yù,hán cí rěn xiào nì yú tán。
锦书若要知名字,满县花开不姓潘。jǐn shū ruò yào zhī míng zì,mǎn xiàn huā kāi bù xìng pān。

梦游三首

徐铉

南国佳人字玉儿,芙蓉双脸远山眉。nán guó jiā rén zì yù ér,fú róng shuāng liǎn yuǎn shān méi。
仙郎有约长相忆,阿母何猜不得知。xiān láng yǒu yuē zhǎng xiāng yì,ā mǔ hé cāi bù dé zhī。
梦里行云还倏忽,暗中携手乍疑迟。mèng lǐ xíng yún hái shū hū,àn zhōng xié shǒu zhà yí chí。
因思别后闲窗下,织得回文几首诗。yīn sī bié hòu xián chuāng xià,zhī dé huí wén jǐ shǒu shī。

和萧少卿见庆新居

徐铉

湘浦怀沙已不疑,京城赐第岂前期。xiāng pǔ huái shā yǐ bù yí,jīng chéng cì dì qǐ qián qī。
鼓声到晚知坊远,山色来多与静宜。gǔ shēng dào wǎn zhī fāng yuǎn,shān sè lái duō yǔ jìng yí。
簪屦尚应怜故物,稻粱空自愧华池。zān jù shàng yīng lián gù wù,dào liáng kōng zì kuì huá chí。
新诗问我偏饶思,还念鹪鹩得一枝。xīn shī wèn wǒ piān ráo sī,hái niàn jiāo liáo dé yī zhī。