古诗词

送汤舍人之陈州

徐铉

尼父恓惶地,离情向此偏。ní fù xī huáng dì,lí qíng xiàng cǐ piān。
家贫聊复尔,道在肯徒然。jiā pín liáo fù ěr,dào zài kěn tú rán。
诗景明松雪,乡山隔水烟。shī jǐng míng sōng xuě,xiāng shān gé shuǐ yān。
三年须赴召,莫恋瓮头眠。sān nián xū fù zhào,mò liàn wèng tóu mián。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

送新除国博徐员外知婺州

徐铉

怜君尽室泛安流,职重官新未白头。lián jūn jǐn shì fàn ān liú,zhí zhòng guān xīn wèi bái tóu。
楚老欢迎归旧里,春风留恋过扬州。chǔ lǎo huān yíng guī jiù lǐ,chūn fēng liú liàn guò yáng zhōu。
逢时肯更嗟庭树,属咏还应上郡楼。féng shí kěn gèng jiē tíng shù,shǔ yǒng hái yīng shàng jùn lóu。
宗党故人乡外少,勤勤书札缓离愁。zōng dǎng gù rén xiāng wài shǎo,qín qín shū zhá huǎn lí chóu。

和元少卿雪

徐铉

朔风飞雪遍遥天,为瑞偏宜在腊前。shuò fēng fēi xuě biàn yáo tiān,wèi ruì piān yí zài là qián。
有客棹舟将命友,何人高卧共称贤。yǒu kè zhào zhōu jiāng mìng yǒu,hé rén gāo wò gòng chēng xián。
瑶花散乱纷临席,玉树晶荧烂满川。yáo huā sàn luàn fēn lín xí,yù shù jīng yíng làn mǎn chuān。
闲想冰容比君子,始知姑射有神仙。xián xiǎng bīng róng bǐ jūn zi,shǐ zhī gū shè yǒu shén xiān。

和元宗元日大雪登楼

徐铉

一宿东林正气和,便随仙仗放春华。yī sù dōng lín zhèng qì hé,biàn suí xiān zhàng fàng chūn huá。
散飘白絮惟分影,轻缀青旗始见花。sàn piāo bái xù wéi fēn yǐng,qīng zhuì qīng qí shǐ jiàn huā。
落砌更依宫舞转,入楼偏向御衣斜。luò qì gèng yī gōng wǔ zhuǎn,rù lóu piān xiàng yù yī xié。
严徐共待金门诏,愿布尧言贺万家。yán xú gòng dài jīn mén zhào,yuàn bù yáo yán hè wàn jiā。

将去广陵别史员外南斋

徐铉

家声曾与金张辈,官署今居何宋间。jiā shēng céng yǔ jīn zhāng bèi,guān shǔ jīn jū hé sòng jiān。
起得高斋临静曲,种成奇树学他山。qǐ dé gāo zhāi lín jìng qū,zhǒng chéng qí shù xué tā shān。
鸳鸾终日同醒醉,萝薜常时共往还。yuān luán zhōng rì tóng xǐng zuì,luó bì cháng shí gòng wǎng hái。
贱子今朝独南去,不堪回首望清闲。jiàn zi jīn cháo dú nán qù,bù kān huí shǒu wàng qīng xián。

登甘露寺北望

徐铉

京口潮来曲岸平,海门风起浪花生。jīng kǒu cháo lái qū àn píng,hǎi mén fēng qǐ làng huā shēng。
人行沙上见日影,舟过江中闻橹声。rén xíng shā shàng jiàn rì yǐng,zhōu guò jiāng zhōng wén lǔ shēng。
芳草远迷杨子渡,宿烟深映广陵城。fāng cǎo yuǎn mí yáng zi dù,sù yān shēn yìng guǎng líng chéng。
游人乡思应如橘,相望须含两地情。yóu rén xiāng sī yīng rú jú,xiāng wàng xū hán liǎng dì qíng。

山路花

徐铉

不共垂杨映绮寮,倚山临路自娇饶。bù gòng chuí yáng yìng qǐ liáo,yǐ shān lín lù zì jiāo ráo。
游人过去知香远,谷鸟飞来见影摇。yóu rén guò qù zhī xiāng yuǎn,gǔ niǎo fēi lái jiàn yǐng yáo。
半隔烟岚遥隐隐,可堪风雨暮萧萧。bàn gé yān lán yáo yǐn yǐn,kě kān fēng yǔ mù xiāo xiāo。
城中春色还如此,几处笙歌按舞腰。chéng zhōng chūn sè hái rú cǐ,jǐ chù shēng gē àn wǔ yāo。

京口江际弄水

徐铉

退公求静独临川,杨子江南二月天。tuì gōng qiú jìng dú lín chuān,yáng zi jiāng nán èr yuè tiān。
百尺翠屏甘露阁,数帆晴日海门船。bǎi chǐ cuì píng gān lù gé,shù fān qíng rì hǎi mén chuán。
波澄濑石寒如玉,草接汀蘋绿似烟。bō chéng lài shí hán rú yù,cǎo jiē tīng píng lǜ shì yān。
安得乘槎更东去,十洲风外弄潺湲。ān dé chéng chá gèng dōng qù,shí zhōu fēng wài nòng chán yuán。

从驾东幸呈诸公

徐铉

吴公台下旧京城,曾掩衡门过十春。wú gōng tái xià jiù jīng chéng,céng yǎn héng mén guò shí chūn。
别后不知新景象,信来空问故交亲。bié hòu bù zhī xīn jǐng xiàng,xìn lái kōng wèn gù jiāo qīn。
宦游京口无高兴,习隐钟山限俗尘。huàn yóu jīng kǒu wú gāo xīng,xí yǐn zhōng shān xiàn sú chén。
今日喜为华表鹤,况陪鹓鹭免迷津。jīn rì xǐ wèi huá biǎo hè,kuàng péi yuān lù miǎn mí jīn。

重游木兰亭

徐铉

缭绕长堤带碧浔,昔年游此尚青衿。liáo rào zhǎng dī dài bì xún,xī nián yóu cǐ shàng qīng jīn。
兰桡破浪城阴直,玉勒穿花苑树深。lán ráo pò làng chéng yīn zhí,yù lēi chuān huā yuàn shù shēn。
宦路尘埃成久别,仙家风景有谁寻。huàn lù chén āi chéng jiǔ bié,xiān jiā fēng jǐng yǒu shuí xún。
那知年长多情后,重凭栏干一独吟。nà zhī nián zhǎng duō qíng hòu,zhòng píng lán gàn yī dú yín。

送魏舍人仲甫为蕲州判官

徐铉

从事蕲春兴自长,蕲人应识紫薇郎。cóng shì qí chūn xīng zì zhǎng,qí rén yīng shí zǐ wēi láng。
山资足后抛名路,莼菜秋来忆故乡。shān zī zú hòu pāo míng lù,chún cài qiū lái yì gù xiāng。
以道卷舒犹自适,临戎谈笑固无妨。yǐ dào juǎn shū yóu zì shì,lín róng tán xiào gù wú fáng。
如闻郡阁吹横笛,时望青溪忆野王。rú wén jùn gé chuī héng dí,shí wàng qīng xī yì yě wáng。

题殷舍人宅木芙蓉

徐铉

怜君庭下木芙蓉,袅袅纤枝淡淡红。lián jūn tíng xià mù fú róng,niǎo niǎo xiān zhī dàn dàn hóng。
晓吐芳心零宿露,晚摇娇影媚清风。xiǎo tǔ fāng xīn líng sù lù,wǎn yáo jiāo yǐng mèi qīng fēng。
似含情态愁秋雨,暗减馨香借菊丛。shì hán qíng tài chóu qiū yǔ,àn jiǎn xīn xiāng jiè jú cóng。
默饮数杯应未称,不知歌管与谁同。mò yǐn shù bēi yīng wèi chēng,bù zhī gē guǎn yǔ shuí tóng。

宿蒋帝庙明日游山南诸寺

徐铉

便返城闉尚未甘,更从山北到山南。biàn fǎn chéng yīn shàng wèi gān,gèng cóng shān běi dào shān nán。
花枝似雪春虽半,桂魄如眉日始三。huā zhī shì xuě chūn suī bàn,guì pò rú méi rì shǐ sān。
松盖遮门寒黯黯,柳丝妨路翠毵毵。sōng gài zhē mén hán àn àn,liǔ sī fáng lù cuì sān sān。
登临莫怪偏留恋,游宦多年事事谙。dēng lín mò guài piān liú liàn,yóu huàn duō nián shì shì ān。

赋得有所思

徐铉

所思何在杳难寻,路远山长水复深。suǒ sī hé zài yǎo nán xún,lù yuǎn shān zhǎng shuǐ fù shēn。
衰草满庭空伫立,清风吹袂更长吟。shuāi cǎo mǎn tíng kōng zhù lì,qīng fēng chuī mèi gèng zhǎng yín。
忘情好醉青田酒,寄恨宜调绿绮琴。wàng qíng hǎo zuì qīng tián jiǔ,jì hèn yí diào lǜ qǐ qín。
落日鲜云偏聚散,可能知我独伤心。luò rì xiān yún piān jù sàn,kě néng zhī wǒ dú shāng xīn。

赠王贞素先生

徐铉

先生尝已佩真形,绀发朱颜骨气清。xiān shēng cháng yǐ pèi zhēn xíng,gàn fā zhū yán gǔ qì qīng。
道秘未传鸿宝术,院深时听步虚声。dào mì wèi chuán hóng bǎo shù,yuàn shēn shí tīng bù xū shēng。
辽东几度悲城郭,吴市终应变姓名。liáo dōng jǐ dù bēi chéng guō,wú shì zhōng yīng biàn xìng míng。
三十六天皆有籍,他年何处问归程。sān shí liù tiān jiē yǒu jí,tā nián hé chù wèn guī chéng。

游蒋山题辛夷花寄陈奉礼

徐铉

今岁游山已恨迟,山中仍喜见辛夷。jīn suì yóu shān yǐ hèn chí,shān zhōng réng xǐ jiàn xīn yí。
簪缨且免全为累,桃李犹堪别作期。zān yīng qiě miǎn quán wèi lèi,táo lǐ yóu kān bié zuò qī。
晴后日高偏照灼,晚来风急渐离披。qíng hòu rì gāo piān zhào zhuó,wǎn lái fēng jí jiàn lí pī。
山郎不作同行伴,折得何由寄所思。shān láng bù zuò tóng xíng bàn,zhé dé hé yóu jì suǒ sī。